- Loại nữ nhân ghê tởm này! Cô biết điều cút xa tôi ra!
Giọng nói không kiên nhẫn mang theo vẻ miệt thị vang lên, cùng với khuôn mặt của người đàn ông, đầu mắt đuôi mắt đều toát ra sự khinh thường như ẩn như hiện...
Là ai? Là ai a! Đau...đau quá! Cơ thể đau nhức làm Di Thiên không khỏi rên lên. Đầu đau như búa bổ, từng hình ảnh hiện ra trong đầu như một thước phim quay chậm. Như không thể chấp nhận sự đau đớn ngoài sức chịu đựng này, khuôn mặt xinh xắn không khỏi nhăn thành một nhúm,tay nắm chặt vào ga giường thân thể không ngừng vặn vẹo, mồ hôi thấm ướt một mảng lưng.
- Di Thiên, cô muốn tranh đoạt nam nhân với tôi? Nằm mơ đi!
Chuyện gì vậy? Nữ nhân xinh đẹp trước mắt này là ai? Tranh đoạt nam nhân? Cô ta đang nói gì vậy? Mặc cho Di Thiên thắc mắc, từng đoạn kí ức vụn vặn cứ ùa ra, hình ảnh một cô gái, từ khi chập chững bước đi cho đến lúc thành một thiếu nữ, càng ngày càng rõ ràng, càng thân quen... Sự đau đớn lất át đi chút ý thức còn sót lại, trước mắt trở thành một khoảng không, mọi thứ càng mơ hồ, Di Thiên trực tiếp ngất đi.
Lần nữa tỉnh lại, thân thể không còn đau như lúc nãy.Cô chống tay ra sau lưng đỡ thân thể ngồi dậy dựa vào giường. Sau khi hoàn toàn bình tĩnh, Di Thiên hít một ngụm khí lạnh, trong lòng không khỏi lệ rơi đầy mặt..-"Lão Thiên a! Bà đây rủa mi bị bạo cúc hoa x100 lần, mười ngày nửa tháng không lết xuống giường được!! Vì cái gì? Vì cái gì a? Bà đây đột nhiên XUYÊN KHÔNG!!"
Trên đầu xuất hiện ba vạch hắc tuyến, cô âm thầm kiểm điểm lại xem mình có làm gì trái với đạo đức và chuẩn mực xã hội không mà sao lão thiên lại trêu ngươi cô như thế. Xuyên không? Nực cười! Đây là tình tiết cẩu huyết, cực kì cẩu huyết đó có biết không?
Quách Linh Di Thiên, 27 tuổi, là một công dân lương thiện, cô có thể đảm bảo điều này, đội trưởng đội đặc công số 7 và là một nằm vùng xuất sắc, mang không biết bao nhiêu huy chương về cho đội chủ nhà. Cô nhớ rõ, ngày chủ nhật, nhiệm vụ hoàn thành sớm cho nên cô nghỉ sớm, ung dung tự tại nằm lăn lộn trên giường đọc tiểu thuyết. " Máu"-quyển tiểu thuyết hắc đạo đang làm mưa làm gió trên mạng, chém chém gϊếŧ gϊếŧ một hồi cô cũng nuốt trọn, cô ném ngay quyển tiểu thuyết sang một bên còn không quên khinh bỉ: "Phi! Nữ chính vừa bước ra khỏi cửa thì hết lão đại rồi thiếu gia bao vây, bước 2 bước thì bị mafia bắt cóc, ngã một cái thì bị mafia lấy ra uy hϊếp nam chính, đi ra mua đồ lót cũng gặp ngay mafia. Đùa bà à? Mafia khi nào thì nhiều hơn bắp cải ngoài chợ vậy? Vơ tay một cái là có một nắm mafia. Còn nữa, sao không ai cho cô biết đây là tiểu thuyết thịt văn vậy, XXOO miêu tả còn rõ hơn rửa mắt kính đứng một bên xem. Thật là cũng quá sống động đi!". Sau khi hỏi thăm ba đời dòng họ tên tác giả một hồi thì cô đi ngủ. Thế quái nào khi mở mắt ra cô lại biến thành nhân vật trong cái tác phẩm rẻ tiền đó chứ???
Trong lòng chấn động không ngừng, cô đành im lặng chịu đựng. Xuyên không vào tiểu thuyết, cô chấp nhận, chẳng phải vụ xuyên này đang thịnh hành sao? Tiểu thuyết hắc đạo, thịt văn? Không sao, cô chấp hết! Nhưng tại sao cô lại xuyên vào nữ phụ cùng tên với cô, ngực to não tàn trong tiểu thuyết kia chứ, đến nhân vật bên lề ABC còn không thèm. Rốt cuộc là cô gặp vận cứt chó gì vậy?
Nữ phụ- Quách Linh Di Thiên, 20 tuổi, con gái của một ông trùm dầu mỏ, mẹ qua đời vì khó sinh, từ khi bà mất thì cha của cô ta-Quách Hùng liền xem đứa con gái này như không khí, vì vậy nữ phụ càng ngày càng hống hách. Đến một ngày cô ta biết Quách Hùng có nuôi một tình nhân bên ngoài, còn có một đứa con gái nhỏ hơn cô một tuổi, là nữ chính đại nhân Quách Linh Y Nhã.
Nhìn ông ta yêu thương hai mẹ con bọn họ, nữ phụ không thể không cảm thấy ghen tị, từ đó đi đâu, làm gì cũng phải tranh đoạt với nữ chính, mãi thành thói quen, đến cả những nam chính, nam phụ cô ta cũng không tha. Hãm hại nữ chính bạch liên hoa suýt chút nữ bị cưỡиɠ ɠiαи thì nam chủ xuất hiện, lập tức phát sinh tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết, đương nhiên cái kết cưỡиɠ ɠiαи rơi trên người nữ phụ. Vậy thì thôi đi, đằng này các nam phụ tức giận cô ta dám vấy bẩn nữ chủ nên các bang hắc đạo lần lượt thăm hỏi nữ phụ và happy ending, nữ phụ chính thức xuống sàn.
Lúc đọc truyện cô cũng không quá đồng tình với nữ chủ, thân là nữ chủ mà lúc nào cũng biết chờ nam nhân tới cứu, đi hai bước thở gấp hai hơi, nghỉ ngơi hai lần, khóc tới khóc lui làm cô đọc phát mệt. Còn nữ phụ Di Thiên này càng khỏi phải hỏi, ngu thì chịu,chịu thì chết. Cái cô quan tâm là tại sao cô ta lại trùng tên với cô.
Nhưng giờ cô biến thành nữ phụ Di Thiên này, xem ra mọi chuyện không đơn giản như vậy. Hình ảnh Y Nhã khuôn mặt đắc ý, cười đầy thỏa mãn khi nam chủ số một: Âu Dương Chấn Phong đẩy cô xuống hồ nước lạnh như băng, còn câu nói kia nữa
- Di Thiên, cô muốn tranh đoạt nam nhân với tôi? Nằm mơ đi!
Cái gì bạch liên hoa, cái gì nhu nhược a~ toàn là mây bay. Di Thiên âm thầm cười lạnh, được rồi, nếu như cô đã tới đây thì cô sẽ nghịch thiên, xoay chuyển kết cục của nữ phụ, chống lại bàn tay vàng của tác giả. Nam chủ, nữ chủ phải không? Cô không thèm để vào mắt, đặc công như cô không lẽ sợ cái lũ hắc đạo mới nổi đó sao?
< Đây là lần đầu tác giả viết truyện có gì mọi người bỏ qua và góp ý cho ta nha~>