Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sát Thần Chí Tôn - Giang Thần

Kể từ đó đừng nói là đột phá Địa Thánh Cảnh, nếu như kéo dài, ngay cả đan điền của Vi Mặc cũng có thể bị sụp đổ.

Sắc mặt Trác lão âm trầm bất định, nhìn thấy Giang Trần một câu nói toạc ra bệnh trạng của Vi Mặc, trong lúc nhất thời hắn mâu thuẫn cực kỳ. Trong lòng đã chờ đợi, hy vọng người này có thể giải quyết được vấn đề của Vi Mặc, lại lo lắng đối phương nói lung tung, làm ảnh hưởng tới tiền đồ của Vi Mặc.

Nếu như có lựa chọn, tuyệt đối Trác lão sẽ nguyện ý đứng về phía Vi Thiên Tiếu, dù sao Vi Thiên Tiếu mới là chính thống của Vi gia.

Đi theo Vi Thiên Thông, đầu tiên là trái với lương tâm. Thứ hai là Vi Thiên Thông cũng không phải llaf chính thống. Thứ ba căn cứ vào quan sát của bản thân Trác lão, Vi Thiên Thông có tâm thuật bất chính, cũng không phải người nắm quyền tốt nhất của Vi gia.

- Chân huynh, vấn đề của Mặc đệ có biện pháp giải quyết hay không?

Vi Kiệt hỏi.

- Vấn đề của Mặc thiếu không quan trọng lắm, chỉ sợ Trác lão không tín nhiệm tại hạ, mà nguyện ý để cho người ta dắt mũi dẫn đi a. Ta có thể làm gì được chứ?

Giang Trần cười cười.

Ánh mắt Vi Kiệt mang theo thâm ý nhìn qua Trác lão.

Vi Mặc lại nói:

- Gia gia, tôn nhi biết rõ, gia gia người vì tôn nhi mà làm chuyện này đã trái với lương tâm của người. Con tin tưởng bằng hữu mà Kiệt ca mời tới đây.

Tác lão nhìn đám người trẻ tuổi trước mặt, trong lúc nhất thời khuôn mặt hồng lên, cảm thấy nóng bỏng, thậm chí còn không dám nhìn ánh mắt của Vi Kiệt.

- Gia gia, đại sự của gia tộc có lẽ tôn nhi vốn không nên lắm miệng. Ngũ thúc Vi Thông Thiên là người thế nào con cũng không biết. Thế nhưng nhi tử Vi Tú của ngũ thúc con đã từng tiếp xúc qua với hắn. Người này tuyệt đối không phải là người lương thiện. Nếu như gia gia người muốn lựa chọn giữa gia chủ và ngũ thúc, tôn nhi kiên quyết lựa chọn gia chủ.

Vi Mặc nghiêm túc tỏ thái độ.

Giang Trần cười to.

- Tốt, chỉ bằng lời này của Mặc thiếu, mặc kệ Trác lão có quyết định gì, ta sẽ giúp Mặc thiếu lần này.

Trác lão nghe vậy, trong mắt đột nhiên hiện lên vẻ kiên định, nói:

- Kiệt nhi, Chân đan sư, nếu như vấn đề của Mặc nhi có thể giải quyết được, cho dù lão phu tan xương nát thịt cũng nguyện ý ủng hộ gia chủ, giúp đỡ Vi gia.

Lão nhân này rốt cuộc cũng tỏ thái độ.

- Tốt.

Giang Trần vỗ tay cười:

- Nếu như vậy một ít nan đề của Mặc thiếu cứ giao cho tại hạ. Trong vòng một tháng bảo đảm Mặc thiếu thuận lợi đột phá.

- Cái gì?

Trác lão và Vi Mặc đều giật mình.

Cho dù là phía Vi Thiên Thông cũng không có nói lời như vậy, chỉ nói là tận lực giảm bớt sự nguy hiểm khi Vi Mặc độ phá Địa Thánh Cảnh mà thôi, chỉ tăng lên vài phần nắm chắc.

Mà vị Chân đan sư mà Vi Kiệt mời tới này lại dám cam đoan như vậy, lại dám nói ra thời gian giải quyết xong chuyện. Trong một tháng, bảo đảm đột phá?

Lời này nghe như thế nào cũng giống như bốc phét.

Giang Trần biết rõ lời nói của mình quá mức khoa trương, thế nhưng hắn chỉ cười nhạt một tiếng:

- Mặc thiếu nên biết tiềm lực võ đạo của mình ra sao. Kỳ thực mọi sự Mặc thiếu đã chuẩn bị, chỉ là lại bị người ta ác ý âm một cái khiến cho thân thể xuất hiện chút biến cố. Trong thần thức xuất hiện t âm ma. Những vấn đề này đều xử lý dược. Ta chỉ mở đường cho Mặc thiếu, chỉ cần cho Mặc thiếu một hai viên thuốc là thuốc tới bệnh trừ.

- Đơn giản như vậy thôi sao?

Trác lão giật mình.

- Vốn cũng không phải là chuyện lớn gì.

Giang Trần khoát khoát tay, nhìn chằm chằm vào Vi Mặc.

- Nhưng mà trong khaorng thời gian này Mặc thiếu phải tránh xa Vi Thiên Thông, nhất là đan sư tà ác kia. Dương khí trong cơ thể ngươi bị kích thích quá độ là do công lao của hắn.

- Nói như vậy đây là chuyện do một tay bọn họ bày ra?

Sắc mặt Vi Mặc phát lạnh.

- Ta không dám cam đoan mười phần là có chuyện như vậy, thế nhưng nắm chắc chín thành vẫn phải có.

Giang Trần lại nói với Trác lalxo:

- Trác lão, trong khoảng thời gian này người nên chiếu cố người quý phủ một chút. Mặc dù Mặc thiếu không có việc gì, đối phương muốn nắm chắc người, chung quy cũng sẽ ra tay với những người khác.

Mặc dù Trác lão có chút bán tin bán nghi, thế nhưng ở sâu trong lòng đã tin tới sáu bảy thành.

Nếu như giữa Vi Thiên Tiếu và Vi Thiên Thông, Trác lão tuyệt đối sẽ tin tưởng Vi Thiên Tiếu. Năng lực của Vi Thiên Tiếu có lẽ không đến mức xuất chúng, nhưng phách lực lại có, tuyệt đối không phải là loại người âm hiểm. Tuyệt đối không làm ra những chuyện như vậy.

- Như vậy làm phiền Chân đan sư. Vẫn là câu nói kia, chỉ cần Mặc nhi khôi phục, lão phu tuyệt đối đứng về phía gia chủ, vĩnh viễn không lay động.

Trác lão cũng kiên định tỏ thái độ.

Vi Kiệt thở dài:

- Vấn đề của Mặc đệ chắc chắn sẽ được giải quyết, chỉ là bên Phong lão lại chưa hay biết gì. Chỉ tiếc bị Vi Thiên Thông bán đi còn giúp hắn kiếm tiền, lại còn cảm thấy mang ơn hắn, bị hắn lợi dụng.

Trác lão sững sờ nói:

- Ngươi nói bên Phong lão...

Vi Kiệt thở dài nói:

- Tính cách của Phong lão vô cùng quật cường, vãn bối còn chưa đi bái phỏng. Nhưng mà căn cứ theo phân tích của Chân đan sư, hơn phân nửa là do đan sư tà ác bên cạnh Vi Thiên Thông giở trò quỷ. Vi gia ta nhiều năm như vậy chưa từng xuất hiện những chuyện này. Mấy tháng gần đây hậu bối trong gia tộc lại liên tục gặp chuyện không may, nào có chuyện trùng hợp như vậy.

Lời này giống như một câu làm thức tỉnh người trong mộng, khiến cho biểu hiện trên mặt Trác lão thoáng cái biến hóa thêm vài phần.

Rồi đột nhiên ánh mắt Trác lão vô cùng thâm thúy nhìn qua Giang Trần nói:

- Chân đan sư, ngươi có mấy thành nắm chắc giải quyết vấn đề của Mặc nhi?

- Vấn đế của Mặc thiếu tại hạ có mười thành nắm chắc, nếu có sơ xuất Trác lão cứ việc lấy đầu.

Ánh mắt của Giang Trần tràn ngập vẻ chân thành và kiên định.

Vi Kiệt cũng hát đệm:

- Chân huynh đã nói có mười thành nắm chắc, nếu có sơ xuất vãn bối cũng tình nguyện chịu chung số phận. Trác lão muốn đánh muốn giét, Vi Kiệt tuyệt đối không có một câu oán hận.

Trác lão nhìn thấy hai người bọn họ đều thành tâm thành ý như vậy cũng thở dài nói:

- Tốt, tốt. Vi Kiệt, phụ thân ngươi quả thực đã sinh ra một đứa con tốt. DÙng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ thì không dùng người. Lão phu sẽ điên cùng các ngươi một lần. Đi, bên Phong lão, lão phu sẽ mang hai người đi qua nói với hắn một tiếng.

Hiển nhiên cảm xúc của Trác lão đã bị người trẻ tuổi làm lây, đột nhiên trong lòng cũng sinh ra một hồi xúc động, điên cuồng.

Nói cho cùng Trác lão cũng không nguyện ý Vi gia bị Vi Thiên Thông nắm giữ, càng không muốn địa vị Vi gia thay đổi, đi đầu nhập vào trong Vương Đình đại phiệt kia.

Loại chuyện này dù sao cũng làm nhục danh vọng của Vi gia, sẽ bị coi là phản đồ của Bàn Long đại phiệt, càng sẽ trở thành trò cười cho giới quý tộc của Lưu Ly vương thành.
Nhấn Mở Bình Luận