Ngự Phong Chi Dực, ưu thế lớn nhất là tốc độ nhanh. Thông qua tốc độ cực hạn, xé rách hư không, dẫn xuất hư không loạn lưu.
Đây là tuyệt chiêu của Trang Mẫn, cũng là thần thông ẩn giấu của hắn.
Thế nhưng mà, nếu như tốc độ này một mực bị hạn chế, không cách nào hoàn toàn thúc dục đến cực hạn, uy lực của Ngự Phong Chi Dực liền không cách nào triệt để phát huy ra.
Bởi vì, xé rách hư không chỉ có dựa vào tốc độ tuyệt đối đến dẫn động. Tốc độ khởi động không nổi, liền không cách nào đạt tới yêu cầu xé rách hư không, chớ nói chi là dẫn xuất hư không loạn lưu.
Giang Trần hiển nhiên biết rõ Trang Mẫn này muốn làm gì, cũng biết chỗ đáng sợ của Ngự Phong Chi Dực này ở địa phương nào.
Nếu quả thật cho đối phương thiết cắt hư không, dẫn xuất Không Gian Loạn Lưu, trận chiến đấu này chẳng biết hươu chết về tay ai, thật đúng là khó mà nói.
- Nhất định phải ức chế tốc độ của hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn dẫn xuất hư không loạn lưu ra.
Giang Trần ý chí kiên định, biết rõ tình thế nặng nhẹ.
Lại lần nữa thúc dục trận bàn, tám pho tượng tản ra vòng vây, Kim Thiền Chi Dực của Giang Trần cũng thúc dục đến mức tận cùng, miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ Ngự Phong Chi Dực, đồng thời Phi Vũ kính liên tục bắn phá.
Trang Mẫn quả thực là cực kỳ phiền muộn, nôn nóng đến ngũ tạng muốn cháy a.
- Tên hỗn đản này, đến cùng có thủ đoạn gì, lại có thể không ngừng kéo dài ngăn ta gia tốc, để cho tốc độ của ta không cách nào đạt đến cực hạn?
Trang Mẫn hoàn toàn chính xác rất phiền muộn, phiền muộn sắp hộc máu.
Mà loại phiền muộn này, hoàn toàn là Giang Trần hy vọng chứng kiến nhất.
Chỉ cần tốc độ của Trang Mẫn hơi hạ một chút, tám pho tượng liền điên cuồng xông tới. Như thế liên tục không ngừng, Trang Mẫn liên tục thiêu đốt Nguyên lực, lại thủy chung không cách nào tăng tốc độ lên tới cực hạn.
Loại trạng thái chiến đấu này, đối với Trang Mẫn không thể nghi ngờ là tiêu hao cực lớn.
Trang Mẫn cũng biết tiếp tục như vậy, đối với mình cực kỳ bất lợi. Thế nhưng mà mặc hắn thi triển thế võ toàn thân, cũng không cách nào thoát khỏi đối phương hạn chế.
Dù sao Phi Vũ kính cũng là vật Phi Vũ Đại Đế truyền thừa, nếu như không phải Giang Trần chưa hoàn toàn đào móc ra tiềm lực của nó, đừng nói Trang Mẫn, dù chống lại Hoàng cảnh đỉnh phong, Phi Vũ kính này cũng hoàn toàn có thể phát huy tác dụng càng lớn.
Bất quá, dù như vậy, Trang Mẫn chiến đấu đã bị động.
Điên cuồng thiêu đốt Nguyên lực, hậu quả là rất rõ ràng, ước chừng sau nửa canh giờ, khí thế của Trang Mẫn rốt cục hạ rồi.
Mà nửa canh giờ giao phong này, cũng làm Giang Trần vất vả trước nay chưa có. Vì đuổi kịp tốc độ của Trang Mẫn, vì để cho Phi Vũ kính có thể phát huy uy năng càng lớn, Giang Trần cũng dùng lực lượng toàn thân.
Cũng may, Nguyên lực của Giang Trần dồi dào, lại có Long Tiểu Huyền âm thầm trợ lực cho hắn.
Thời điểm Trang Mẫn hao hết Nguyên lực, Giang Trần vẫn thần hoàn khí túc, hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng tiêu hao quá độ.
Tám pho tượng ở dưới trận bàn điều khiển, phối hợp cũng càng ngày càng thuần thục, uy lực của Bát Hoang Nhiếp Linh Trận cũng không ngừng hiển lộ ra.
Trang Mẫn binh bại như núi đổ, một khi khí thế bị áp chế, tăng thêm tiêu hao quá độ, trừ khi hắn nguyện ý thiêu đốt khí huyết đến chiến, nếu không, trận chiến này đã không có bất kỳ huyền niệm.
- Trang Mẫn bại.
Diệp Phiêu Linh than nhẹ một tiếng, lắc đầu.
- Chân Đan Vương này thật đúng là một yêu nghiệt, Khổng Tước Thánh Sơn nhất mạch, là chuyên sản xuất loại yêu nghiệt này sao? Năm đó có Phàn thiếu chủ, hôm nay có Chân Đan Vương. Số mệnh của Khổng Tước Thánh Sơn, quả nhiên là thất mạch vô địch?
Diệp Phiêu Linh thở dài, làm cho Thương Hải Đại Đế cũng miệng đầy đắng chát. Hắn không hy vọng số mệnh của Khổng Tước Thánh Sơn tốt như vậy.
Thương Hải Đại Đế là bạn bè của Tu La Đại Đế, hắn càng vui thấy Tu La Đại Đế khống chế Lưu Ly Vương Thành. Mà không phải Khổng Tước Thánh Sơn tiếp tục chấp chưởng Lưu Ly Vương Thành.
Nếu như Chân Đan Vương này bị lập làm Thiếu chủ, như vậy chờ Khổng Tước Đại Đế công đức viên mãn, Chân Đan Vương này chẳng phải là sẽ danh chính ngôn thuận kế vị?
Nếu như thế, Tu La Đại Đế nhịn nhiều năm như vậy, chẳng phải là tương đương nhịn không?
Trang Tiệp mặt xám như tro, hắn còn không cách nào từ trong ân oán cá nhân đi ra, trong miệng thì thào chửi bới nói:
- Tiểu súc sinh này, tiểu súc sinh này. . . ngay cả Ngự Phong Chi Dực cũng không làm gì được hắn sao? Không. . . Ca ca ngay cả Ngự Phong Chi Dực cũng không thể thi triển đến cực hạn, thực hi vọng đây là một ác mộng, sau khi tỉnh lại ta vẫn là Thiếu Chủ Bảng bài danh thứ hai mươi, ca ca vẫn là Thiếu Chủ Bảng bài danh thứ mười một. . .
Khi thân hình của Trang Mẫn bị pho tượng tươi sống vứt xuống lôi đài, bốn phía lôi đài hoàn toàn yên tĩnh. Hiển nhiên, mọi người đều bị kết quả này chấn trụ.
Chân Đan Vương, vậy mà lại một lần nữa trình diễn hắc mã. Dùng thân phận vị trí thứ 17, khiêu chiến vị trí thứ mười một thành công.
Kể từ đó, Chân Đan Vương liền xếp vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng. Mà Trang Mẫn, tất bị vô tình đánh đến vị trí thứ mười bảy. Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, Trang Mẫn bị người Hạ vị khiêu chiến đánh bại, ngay cả cơ hội khiêu chiến cũng không có. Chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở vị trí kia.
Kết quả trận chiến này vừa ra, lập tức đưa tới oanh động. Tin tức tựa như gió thu, lập tức truyền khắp Lưu Ly Vương Thành.
Cơ hồ mỗi người đều biết, Chân Đan Vương vừa mới sáng tạo ra kỳ tích. Sáng tạo ra kỳ tích mà trong lịch sử của Lưu Ly Vương Thành, cũng là ngàn năm khó được.
Thiên Thánh cảnh, thành công khiêu chiến thiên tài Hoàng cảnh.
Bản thân thắng bại cũng không có gì, đơn giản là bài danh cao một chút, thấp một ít. Thế nhưng mà thiên tài Thiên Thánh cảnh đả bại thiên tài Hoàng cảnh, loại chênh lệch cách xa này, không thể nghi ngờ là cực kỳ có tính hí kịch.
Trong lúc nhất thời, đại danh của Chân Đan Vương lại lần nữa trở thành Truyền Kỳ của Lưu Ly Vương Thành.
Lại một lần nữa, kỳ tích xuất hiện.
Phảng phất Chân Đan Vương này xuất hiện, luôn nương theo lấy vô số kỳ tích.
Dùng thân phận một Đan Vương vô danh, đánh bại âm mưu của Vương Đình đại phiệt, thậm chí làm cho Vương Đình đại phiệt xoá tên khỏi Lưu Ly Vương Thành. Từ đó triệt để chung kết tranh luận Vương Đình đại phiệt cùng Bàn Long đại phiệt ai là đệ nhất phiệt.
Sau đó lại dùng thân phận chủ nhân của Thái Uyên các, trợ giúp Khổng Tước Thánh Sơn xuất chiến, chiến thắng Kê Lang Đan Vương không ai bì nổi, đánh bại Thần Thoại bất bại của Đan Hỏa Thành.
Hôm nay, Chân Đan Vương tham gia Võ Tháp chi đấu, vậy mà một đường hát vang tiến mạnh, đến bây giờ một mực giết đến vị trí thứ mười một của Thiếu Chủ Bảng, hoàn thành nghịch tập hoa lệ.
Đây hết thảy hết thảy, cho dù là hai chữ "kỳ tích" này, cũng có chút không cách nào hình dung công tích vĩ đại mà Chân Đan Vương lấy được.
- Lưu Hương, trước kia ngươi thua ở trong tay Chân Đan Vương, còn có chút không phục a? Hôm nay, ngươi có phục hay không?