Nhất là Bàn Long đại phiệt và Vi gia, càng vui mừng vô cùng, kích động hận không thể tuyên bố cho toàn đại lục, Chân thiếu chủ khởi điểm từ chỗ bọn họ, từng bước đi tới đỉnh phong.
Nhất là gia chủ Vi gia, Vi Thiên Tiếu, hiện tại cái lưng của hắn rất thẳng, địa vị trong Vi gia tăng vọt tới mức chưa từng có. Hiện tại cả Vi gia hắn nói một không nói hai.
Những tộc lão kia cũng tâm phục khẩu phục với hắn, tuyệt đối không dám có nửa phần dị tâm.
Mà tất cả nguyên nhân này đều là vì Chân thiếu chủ.
Không nói tới cái khác, chỉ cần Vi gia giới thiệu Chân thiếu chủ với Khổng Tước thánh sơn, phần công lao này cũng cam đoan mấy đời phú quý cho phụ tử Vi gia.
Dưới loại tình huống này, đừng nói là những tộc lão, coi như những người đối đầu trong Vi gia cũng giống như đang ngồi trên đống lửa, như ngồi trên đống than. Nhất là người năm đó khi Vi gia xuống dốc hung hăng giẫm lên Vi gia, càng đứng ngồi không yên.
Bởi vì, giá trị của Chân thiếu chủ tăng lên, địa vị Vi gia cũng theo nước lên thì thuyền lên. Dùng thế phát triển của Vi gia hiện tại, người năm đó đắc tội với Vi gia, bị Vi gia phản kích, trả thù là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra.
Trong lúc nhất thời những thế lực đắc tội qua Vi gia, rất nhiều người bắt đầu âm thầm cân nhắc, liệu có nên thừa cơ chữa trị quan hệ với Vi gia một chút hay không?
Về phần Bàn Long đại phiệt cũng sôi trào.
Đương nhiên nguyên nhân bọn họ sôi trào không phải là vì Giang Trần mà là vì Cơ Tam công tử.
Cơ Tam công tử tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ bảy, cũng đánh vỡ ghi chép của Khổng Tước đại đế năm đó. Chuyện này đối với Bàn Long đại phiệt mà nói, tuyệt đối là vinh quang trước nay chưa từng có.
Cho dù là phiệt chủ kiệt xuất nhất của Bàn Long đại phiệt trước đó cũng chưa từng có ai lấy qua được thành tựu hiển hách như vậy.
Cả Bàn Long đại phiệt, người mất hứng duy nhất có lẽ chính là Lưu Hương công tử. Với tư cách là đối thủ cạnh tranh, hắn không thể bi ai thừa nhận một việc, hắn đã bị Cơ lão tam vượt qua. Hơn nữa thậm chí ngay cả bóng lưng đối phương hắn cũng không nhìn thấy.
Tâm tính của Cơ Trung Đường rất tốt, Cơ Tam công tử biểu hiện nghịch thiên, cũng kích thích sự nhiệt tình với võ đạo của hắn, khiến cho hắn có động lực tiến lên.
Những này này Thái Uyên các càng thêm nóng bỏng. Người trước kia chưa quen thuộc với Thái Uyên các, hiện tại đều chạy về phía Thái Uyên các.
Tất cả mọi ngươi muốn nhìn một chút, Thái Uyên các bồi dưỡng được thiên tài như Chân thiếu chủ rốt cuộc như thế nào.
Cũng may những thế lực dòng chính liên quan tới Giang Trần hiện tại không có ở lại Thái Uyên các, bằng không mà nói, chỉ sợ bọn họ cũng bị sự nhiệt tình này bao phủ, không có cách nào thoát ra ngoài.
Hiện tại những người ở Thái Uyên các vừa đau đầu lại vừa khoát hoạt.
Một mặt Thái Uyên các được chú ý là chuyện tốt.
Một mặt khác, nhiệt tình quá độ quả thực khiến cho Thái Uyên các không chịu đựng nổi.
Thế nhưng mà bọn họ đều biết, biểu hiện của Chân thiếu chủ ngày càng tốt, Thái Uyên các chỉ sợ càng thêm náo nhiệt hơn mà thôi.
- Bệ hạ, người thử nói xem liệu Chân thiếu chủ có tiếp tục khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ chín hay không?
Vân Trung Minh Hoàng nhẹ giọng hỏi.
Tam đại minh hoàng khác nghe vậy cũng nhìn qua Khổng Tước đại đế, hiển nhiên bọn họ cũng cực kỳ quan tâm tới vấn đề này.
Khổng Tước đại đế nhẹ nhàng cười nói:
- Dùng sự lý giải của ta với hắn, hắn nhất định sẽ khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ chín. Về phần thời gian, ta suy đoán có lẽ hắn sẽ chậm trễ một chút. Dù sao thời gian ở Lưu Ly vương tháp của hắn hiện tại quá sung túc.
Sau khi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ tám thành công, Giang Trần nhận được phần thưởng là hai năm thời gian.
Thời gian hai năm đã đủ để cho hắn làm rất nhiều thứ.
Cho nên theo như bình thường, Khổng Tước đại đế đoán Giang Trần sẽ không xúc động như vậy.
Thế nhưng rất nhanh một màn khiến cho mọi người kinh hãi xuất hiện.
Chân thiếu chủ sau khi chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ tám thành công, ba ngày sau không ngờ lại trực tiếp trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ chín.
Thái độ kiên quyết, quyết đoán như vậy khiến cho bảy đại đế sôi trào.
Ngay cả Tu La đại đế không thích Giang Trần ngoài uể oải ra cũng cảm thấy buồn bực. Nhất là Tu La đại đế bởi vì Lý Kiến Thành bị đá ra ngoài đã mất hết hứng thú lúc này trong lòng đột nhiên lại hiện lên một tia hy vọng.
- Người trẻ tuổi xúc động như vậy, lập được thành tích tốt, nhất định đầu óc sẽ nóng lên. Loại gia hỏa, thiên tài như vậy, bình thường cũng không sống lâu.
Cả đời Tu La đại đế, thiên tài như vậy không biết hắn đã gặp bao nhiêu. Lấy được một chút thành tích đã lâng lâng, thiếu kiên nhẫn.
- Không phải chứ? Chân thiếu chủ này quá xúc động, tấm Lưu Ly bia thứ chín, đây là tấm Lưu Ly bia cuối cùng. Chinh phục tấm Lưu Ly bia cuối cùng, nghe nói sẽ mở ra thế giới khác trong Lưu Ly vương tháp a.
- Đúng vậy, ghi chép sau chín tấm Lưu Ly bia luôn trống rỗng. Chẳng lẽ Chân thiếu chủ này thực sự sẽ mang tới kinh hỉ cho Lưu Ly vương thành chúng ta sao?
- Xem ra lần này ta đã nghĩ nhiều, hắn quá kiêu ngạo. Tài hoa tới mấy thế nhưng lại tiếp tục khiêu chiến như vậy. Thời gian của hắn ít nhất cũng còn hai ba năm, vì sao chưa củng cố thực lực một chút rồi lại đi tiếp a?
- Chuyện này cũng không dễ nói. Người ta khong chừng cũng thừa dịp hiện tại sĩ khí lên cao, mượn một hơi trùng kích thì sao? Hiện tại trạng thái tốt, linh cảm nhiều, một hơi trùng kích tấm Lưu Ly bia thứ chín cũng không có gì là không tốt.
- Nói ngắn lại, ta cảm thấy hắn lần này có chút nóng vội.
Đừng nói là người bên cạnh, ngay cả Khổng Tước đại đế lúc nhận được tin tức này, biểu hiện trên mặt cũng có chút ngưng trọng.
Hắn không bởi vì trước đó mình từng nói Chân thiếu chủ sẽ trì hoãn thời gian khiêu chiến Lưu Ly bia một chút mà có cái nhìn bất đồng với hành động, lựa chọn mạo hiểm của Giang Trần.
Dù sao hắn là Khổng Tước đại đế, kiến thức và độ cao đều vượt quá bất luận kẻ nào trong Lưu Ly vương thành.
Cho nên góc độ suy nghĩ của hắn cũng khác với những người khác.
Chủ tháp Lưu Ly vương tháp có chín tấm Lưu Ly bia, việc này mọi người đều biết. Thế nhưng chuyện sau chín tấm Lưu Ly bia, Lưu Ly vương tháp không có bất kỳ ghi chép nào cả.
Về phần nguyên nhân kỳ thực Khổng Tước đại đế cũng không quá rõ ràng. Hắn cũng không biết trên truyền tống trận từ trong Lưu Ly vương tháp đi ra ngoài có năng lực tinh lọc trí nhớ, năng lực xóa bỏ trí nhớ.
Về phần chín tấm Lưu Ly bia, chỉ cần người không có tiến vào lục cung truyền thừa, lúc rời khỏi chủ tháp, phần trí nhớ này đều bị xóa bỏ.
Cho nên, kể cả Khổng Tước đại đế, cũng không biết đằng sau chín tấm Lưu Ly bia kia có bí mật gì.
Nhưng mà Khổng Tước đại đế cảm thấy khó hiểu, đồng thời, cũng thường xuyên suy nghĩ tới những vấn đề này.
Hắn suy đoán, chín tấm Lưu Ly ba này hẳn là một loại khảo nghiệm với thiên tài của Lưu Ly vương thành, thông qua khảo nghiệm mới có thể nắm giữ thêm bí mật của Lưu Ly vương tháp.