̉a mâu thuẫn. (2)
- Trần ca, những thứ Hoàng Nhi có thể làm chỉ là những việc nhỏ. Hiện tại thế cục trong Lưu Ly vương thành rất là vi diệu. Bất luận một chút gió thổi cỏ lay nào có lẽ đều dẫn tới một hồi chấn động. Thế cục hiện tại chỉ sợ sẽ phải phá cục một lần. Nếu không thế cục này sẽ phát triển tới hướng xấu hơn.
- Phá cục?
Ngữ khí Giang Trần có chút phức tạp.
- Chẳng lẽ Lưu Ly vương thành này cuối cùng không tránh khỏi được nội đấu hay sao?
Thanh âm của Giang Trần có chút uể oải, trên thực tế hắn biết rõ, Lưu Ly vương thành từ trước cho tới nay đã có mâu thuẫn rất lớn ngầm.
Cái mâu thuẫn này thậm chí có thể nói là một tay Khổng Tước đại đế dung túng ra.
Đương nhiên Khổng Tước đại đế làm như vậy cũng có nổi khổ tâm của hắn. Hắn dung túng Tu La đại đế là muốn kích phát tiềm lực của Tu La đại đế, làm cho Tu La đại đế lớn lên, đạt tới trình độ có thể chính thức khống chế Lưu Ly vương thành. Nếu là như vậy, Khổng Tước đại đế cũng có thể yên lòng buông tay, triệt để giao Lưu Ly vương thành cho Tu La đại đế.
Thế nhưng mà trải qua nhiều lần thí nghiệm, Khổng Tước đại đế cảm thấy thực lực và phách lực của Tu La đại đế cuối cùng vẫn thiếu một chút.
Về sau Giang Trần xuất hiện càng khiến cho Khổng Tước đại đế cắt đứt ý nghĩ muốn để cho Tu La đại đế tiếp nhận quyền chưởng quản Lưu Ly vương thành.
Mà khi đó, tiềm lực và phách lực của Tu La đại đế mặt dù không có đạt tới mức mà Khổng Tước đại đế kỳ vọng, thế nhưng dã tâm và khẩu vị của hắn lại được nuôi dưỡng ra.
Đây cũng là chỗ mâu thuẫn căn bản giữa Tu La đại đế và nhất mạch Khổng Tước thánh sơn.
Mà bây giờ thế cục phức tạp của Lưu Ly vương thành này, căn cứ theo Giang Trần phán đoán, kỳ thực chính là thời điểm mà mâu thuẫn kéo dài kia bộc phát.
- Bệ hạ à, bệ hạ.
Giang Trần thì thào cười khổ.
- Vấnđề này rốt cuộc là người cố ý lưu lại khảo nghiệm ta, hay là... Ngươi thực sự gặp phải vấn đề gì đó?
Dùng sự lý giải của Giang Trần với Khổng Tước đại đế, hắn biết rõ Khổng Tước đại đế là một cao nhân, làm việc cao thâm mạt trắc, có lẽ thế cục trước mắt là một tay Khổng Tước đại đế chế tạo ra cũng không chừng.
Đương nhiên loại khả năng khác cũng có thể.
Có lẽ Khổng Tước đại đế thực sự gặp phải phiền phức, hoặc là dòng chính nhất mạch Tu La đại đế ra tay với Khổng Tước đại đế.
Suy đoán này từ sau khi hắn từ Tà Nguyệt Thượng vực trở về Bàn Long đại đế đã từng đề cập tới.
Bàn Long đại đế còn nói, không lâu sau khi Khổng Tước đại đế rời khỏi Lưu Ly vương thành, Tu La đại đế cũng rời khỏi Lưu Ly vương thành. Còn có Trảm Không đại đế sau đó cũng rời khỏi Lưu Ly vương thành một lần.
Nói ngắn gọn, tất cả phản ứng của các phương trong Lưu Ly vương thành đều vô cùng dị thường.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bàn Long đại đế phải nghi thần nghi quỷ.
Giang Trần thầm cười khổ trong lòng, hắn phát hiện ra, thứ bây giờ hắn có thể làm kỳ thực cũng không nhiều. Dùng thực lực của Khổng Tước thánh sơn trước mắt, cũng không có khả năng hy voojgn nhân lực ra tay với Tu La đại đế.
Nội chiến trong Lưu Ly vương thành, dường như cũng không phù hợp với truyền thống của Lưu Ly vương thành. Chỉ sợ đây cũng không phải là cục diện mà Khổng Tước đại đế muốn nhìn thấy.
Nếu như nói đây thực sự là ván cờ mà Khổng Tước đại đế lưu lại muốn Giang Trần phá mà nói. Giang Trần không thể không thừa nhận muốn hắn phá cục, độ khó vô cùng lớn.
Nếu như đây không phải ván cờ mà Khổng Tước đại đế lưu lại, nếu như Khổng Tước đại đế thực sự gặp phải phiền phức, thậm chí vẫn lạc mà nói, vậy thì Khổng Tước thánh sơn càng thêm nguy hiểm.
Giả như thực sự có thể xác định Khổng Tước đại đế đã thực sự vẫn lạc, Giang Trần tuyệt đối tin tưởng, Tu La đại đế nhất định sẽ mất kiên nhẫn, từng bước một ra tay với Khổng Tước thánh sơn.
Nếu nói như vậy, biểu hiện của Thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn như hắn rất quan trọng.
Chỉ cần vô ý thì có thể thân bại danh liệt, thậm chí là chết không có chỗ chôn.
Tranh giành quyền thế, nhất là đối mặt với gia hỏa dã tâm bừng bừng như Tu La đại đế, Giang Trần tin rằng, nếu như đối phương có cơ hội như vậy tuyệt đối sẽ khiến cho hắn chết không có chỗ chôn.
Tu La đại đế không phải là Khổng Tước đại đế, nếu hắn khống chế quyền hành, tuyệt đối không có khả năng độ lượng rộng rãi như vậy. Nuôi đối thủ cạnh tranh, để cho đối thủ cạnh tranh không ngừng trở nên mạnh mẽ.
- Hoàng Nhi tiểu tỷ, bên ngoài phủ có Tứ đại hoàng giả cầu kiến.
Đột nhiên có hạ nhân Thiếu Phủ chủ bẩm báo lại.
Hoàng Nhi và Giang Trần nhìn nhau, Giang Trần gật đầu nói:
- Hoàng Nhi, nàng gặp bọn họ, hỏi ý kiến. Xem thái độ của bọn họ ra sao.
Giang Trần và Tứ đại hoàng giả tuy rằng có đi lại qua, thế nhưng mà từ trước cho tới nay hắn cũng không biết Tứ đại hoàng giả đối với Thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn như hắn ủng hộ nhiều ít ra sao.
Dù sao từ góc độ khác mà xem xét, Giang Trần xuất hiện kỳ thực cũng gián tiếp thu hẹp không gian phát triển của Tứ đại hoàng giả.
Nếu như không có Giang Trần xuất hiện, Tứ đại hoàng giả bọn họ nói không chừng còn có thể tiến thêm một bước. Mà Giang Trần xuất hiện, trở thành Thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, cũng gián tiếp giết chết suy nghĩ trở thành người khống chế Khổng Tước thánh sơn của Tứ đại hoàng giả.
Thế giới võ đạo ai cũng có dã tâm, cho dù Tứ đại hoàng giả cũng không phải là ngoại lệ.
Bọn họ đối với Khổng Tước đại đế trung thành và tận tâm, nhưng mà đổi lại là một chủ tử khác, một chủ tử trẻ tuổi, bọn họ sẽ tâm phục khẩu phục sao?
Giang Trần không nói được chính xác.
Cho nên hắn cũng mượn cơ hội lần này nhìn xem bên trong Khổng Tước thánh sơn có cái nhìn thế nào.
Hoàng Nhi tự nhiên hào phóng, mời Tứ đại hoàng giả vào trong Thiếu phủ chủ.
Vân Trung Minh Hoàng từ tới nay là người lui tới nhiều nhất với Giang Trần, hắn là người mở miệng trước tiên:
- Hoàng Nhi cô nương, những ngày qua Chân thiếu chủ đi đâu vậy? Có tin tức hay không?
- Chân thiếu chủ này thật là. Bệ hạ hiện tại không ở Khổng Tước thánh sơn, có lẽ hắn không nên đi tới đi lui như vậy a. Khổng Tước thánh sơn to lớn như vậy cũng nên có người đi ra chủ trì đại cục.
Thanh âm phàn nàn này là thanh âm của nữ nhân.
Giang Trần từ một nơi bí mật gần đó lại nghe được, đây là Đa Mai Minh hoàng, nữ nhân duy nhất trong Tứ đại hoàng giả lên tiếng.
Tứ đại hoàng giả cùng nhau tới, nhất định còn có chuyện quan trọng hơn.
Nữ nhân này Giang Trần đã từng quen biết, hắn thậm chí còn đi tới Đa Mai đạo tràng.
Ở đó Giang Trần còn nhìn thấy qua một bé gái gọi là Niệm nhi, tiểu cô nương này đến bây giờ vẫn khiến cho Giang Trần có ấn tượng vô cùng sâu.
Không biết vì sao Giang Trần đối với bé gái gọi là Niệm nhi kia có một loại cảm giác thân thiết tự nhiên, cái loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Nghe thấy thanh âm lạnh lùng của Đa Mai minh hoàng, Giang Trần lập tức muốn đi tới Đa Mai đạo tràng một chuyến.