̣ vị đại đế.
Giang Trần gật gật đầu:
- Cho dù là mấy đại đế liên thủ công kích, chỉ cần linh lực của trận pháp được cung ứng không ngừng, phương diện phòng ngự trên cơ bản sẽ không xuất hiện vấn đề gì cả.
Ngay cả Tịch Diệt đại đế hai mắt cũng sáng ngời, nói:
- Lại có trận pháp cường đại bực này sao? Nội tình của Khổng Tước thánh sơn thực sự khiến cho người ta cảm thán không thôi a.
Giang Trần mỉm cười, cũng không giải thích. Đây cũng không phải là do nội tình truyền thừa của Khổng Tước thánh sơn, trận pháp này chính là một trong thập đại trận pháp của Đan Tiêu cổ phái.
Trên thực tế, Cứu Vi Phi Hoa trận này chỉ là hình thái thứ nhất của trận pháp này. Cửu Vi Phi Hoa trận còn có hình thái thứ hai, cũng chính là Bách Vi Phi Hoa trận, đó là trận pháp cấp bậc Thiên vị cấp chân chính. Lực phòng ngự của nó cường đại gấp mấy chục lần Cửu Vi Phi Hoa.
Đương nhiên, số linh thạch mà Cửu Vi Phi Hoa hao phí lại là cái giá trên trời.
Bách Vi Phi hoa trận càng không cần phải nói, ít nhất hiện tại Giang Trần không có tài lực đi bố trí Bách Vi Phi Hoa trận kia.
Bàn Long đại đế vỗ đùi nói:
- Khó trách Thiếu Chủ phủ lại bình thản như vậy, hóa ra có trận pháp nghịch thiên này. Tốt rồi, Tịch Diệt đạo huynh, chúng ta lo lắng như vậy có lẽ Chân thiếu chủ đối với tình thế của Khổng Tước thánh sơn hiện nay đã tính trước cũng không chừng.
Trong mắt Tịch Diệt đại đế hiện lên sự nóng bỏng, hắn nhìn chằm chằm vào Giang Trần, trầm giọng hỏi:
- Chân thiếu chủ, mấy ngày trước đây, Tu La đại đế tìm chúng ta, yêu cầu chúng ta liên thủ tuyên bố Chư Hầu triệu tập lệnh. Nói muốn thương nghị vấn đề tương lai của Lưu Ly vương thành. Ta và Bàn Long đạo hữu đều cực lực phản đối. Thế nhưng mà... Tu La đại đế nhận được sự ủng hộ của bốn đại đế. Sau nửa tháng, đại hội chư hầu Lưu Ly vương thành sẽ được tổ chức a.
Đại hội chư hầu, Lưu Ly vương thành có truyền thống như vậy.
Trước đó có Khổng Tước đại đế ở đây, bình thường đại hội chư hầu sẽ không đơn giản tổ chức như vậy. Có đôi khi thậm chí ngàn năm cũng chưa hẳn đã triệu tập một lần.
Dù sao lãnh thổ Lưu Ly vương thành bao la, thế lực bên dưới vô số. Chỉ là đại quốc cũng có mười ba. Địa bàn của đại quốc có thể so với liên minh thập lục quốc của Giang Trần năm đó. Trừ mười ba đại quốc ra, còn có tám trăm thành. Mỗi một thành quy mô lớn nhỏ không đều, thế nhưng đều khống chế một phạm vi địa bàn rộng lớn. Càng là thành trì gần Lưu Ly vương thành, tuyệt đối so với Vạn Tượng Cương Vực còn lớn hơn gấp mười lần.
Địa bàn lớn như vậy, muốn triệu tập chư hầu lệnh, tuyệt đối là một việc vô cùng lớn lao.
Hơn nữa Chư hầu lệnh của Lưu Ly vương thành khác với Chư hầu lệnh ở Đông Phương vương quốc của Giang Trần trước đó. Trong Lưu Ly vương thành, người có thể nhận được một tấm Chư Hầu lệnh tuyệt đối là cự đầu một phương, tuyệt đối là tồn tại thượng đẳng tại Lưu Ly vương thành.
Quốc chủ mười ba đại quốc, tự nhiên là có được Chư Hầu lệnh cấp cao nhất. Mà tám trăm thành chủ kia cũng có được Chư Hầu lệnh.
Chỉ là đẳng cấp của Chư Hầu lệnh cũng theo đẳng cấp của các thế lực mà có đẳng cấp khác nhau.
Nhưng mà cho dù là Chư Hầu lệnh cấp bậc thấp nhất ở Lưu Ly vương thành cũng là vinh quanh cực lớn. Khi chưởng khống giả Lưu Ly vương thành phát ra lệnh triệu tập, bọn họ đều có tư cách, cũng có nghĩa vụ tiến vào Lưu Ly vương thành, cùng thương nghị, ai cũng không thể vắng mặt.
Nếu như phát ra lệnh triệu tập mà không tới, vậy sẽ bị coi như phản đồ, sẽ bị thế lực đại đế trong Lưu Ly vương thành chinh phạt, thậm chí còn bị chư hầu khác chinh phạt.
Khổng Tước đại đế không phải là một người thích dấy binh chinh phạt.
Khi hắn còn tại vị, nếu như không phải có chuyện cực kỳ đặc biệt rất ít tuyên bố Chư Hầu lệnh, càng không có cái gọi là đại hội Chư Hầu.
Chính là bởi vì đại hội Chư hầu cực kỳ ít tổ chức, một khi được tổ chức một lần, đây tuyệt đối là một lần thịnh hội, trình độ náo nhiệt của nó thậm chí vượt qua thịnh hội Lưu Ly vương thành.
- Đại hội chư hầu ta đã nghe nói qua.
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Ta chỉ hiếu kỳ, Tu La đại đế kia rốt cuộc lấy lực lượng từ đâu mà dám tổ chức đại hội chư hầu này? Chẳng lẽ hắn thực sự xác định Khổng Tước đại đế bệ hạ sẽ không trở về sao?
Đây là điểm Giang Trần nghi hoặc.
Là điểm nghi hoặc trong lòng Giang Trần, cũng là điểm nghi hoặc trong lòng hai vị đại đế này.
- Hiện tại trong Lưu Ly vương thành có lời đồn, hơn nữa càng ngày càng có xu thế kịch liệt. Nói Khổng Tước đại đế gặp phải cao thủ Ma tộc vây công, đã vẫn lạc.
Ngữ khí của Bàn Long đại đế có chút lo lắng:
- Ta và Tịch Diệt đạo huynh tuy rằng âm thầm áp chế lời đồn này, thế nhưng mà người rải ra lời đồn này dụng tâm vô cùng kín đáo, không ngừng thông qua con đường khác, ở khắp các ngõ ngách trong Lưu Ly vương thành đều tràn ngập lời đồn này. Hiện tại cả Lưu Ly vương thành này có thể nói là lòng người bàng hoàng. Đây cũng là thứ khiến cho Tu La đại đế có thể danh chính ngôn thuận tổ chức đại hội Chư hầu.
- Tu La đại đế này không thèm che dấu nữa rồi.
Tịch Diệt đại đế cũng cực kỳ không vui nói.
Bàn Long đại đế nhìn qua Giang Trần, cổ vũ:
- Chân thiếu chủ, an nguy của Khổng Tước đại đế bệ hạ hiện tại chúng ta đã vô lực đi điều tra. Nhưng mà thế cục của llvvt hiện tại tuyệt đối không thể tùy ý để cho Tu La đại đế nắm giữ. Không phải là chúng ta ghen ghét hắn, mà là ta và Tịch Diệt đạo huynh đều biết rõ, Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay hắn sẽ giống như nước sông ngày càng rút xuống, không ngừng xuống dốc.
Phán đoán của Bàn Long đại đế và Tịch Diệt đại đế về Tu La đại đế có ảnh hưởng rất lớn của Khổng Tước đại đế.
Lúc trước Khổng Tước đại đế cũng không phải không có cân nhắc qua cho Tu La đại đế kế vị, khống chế Lưu Ly vương thành, thế nhưng mà Khổng Tước đại đế cuối cùng cũng buông tha cho ý nghĩ này trong đầu.
Nguyên nhân chính là Tu La đại đế không có cái bổn sự này.
Giang Trần cũng gật đầu nói:
- Vấn đề này Khổng Tước đại đế bệ hạ cũng đã từng đề cập với ta. Hắn triệu tập đại hội chư hầu chỉ đơn giản là muốn nhân cơ hội khống chế Lưu Ly vương thành mà thôi.
- Tuyệt đối không thể để cho hắn thực hiện được, bằng không Lưu Ly vương thành này sẽ có ngày sụp đổ.
Bàn Long đại đế vô cùng kiên quyết nói.
- Chân thiếu chủ, ngươi bây giờ là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn. Khổng Tước đại đế bệ hạ không tọa trấn thì ngươi là người có quyền quyết định lớn nhất. Ta và Bàn Long đạo hữu đã từng thương nghị qua. Vô luận thế nào chúng ta đều đứng bên cạnh Khổng Tước thánh sơn. Chỉ là chúng ta khong biết, Chân thiếu chủ rốt cuộc có bao nhiêu lực lượng? Liệu có dũng khí và quyết tâm đối kháng với Tu La đại đế tới cùng hay không?
Tịch Diệt đại đế hiển nhiên cũng rất quan tâm tới vấn đề này.