̃u của Giang Trần. (1)
- Ha ha, ta muốn xem hắn mất mặt, ở Lưu Ly vương thành còn rất khó, uy vọng của hắn còn đó, ngươi có thể cướp đoạt được vị trí của hắn, nhưng mà muốn cười nhạo, làm hắn mất mặt, người Lưu Ly vương thành sẽ không đáp ứng.
- Hắc hắc, tự nhiên sẽ không trào phúng hắn trước mắt. Bất quá ta chỉ muốn nhìn bộ dáng chán nản của hắn. Đan Cực đại đế rốt cuộc dùng độc vật gì mà khiến cho tu vi hắn không có cách nào khôi phục được.
- Đây cũng không phải là chuyện mà ta và ngươi nên quan tâm.
Mặt Tu La đại đế lạnh lẽo, hắn thực sự không muốn nói tới Đan Cực đại đế, ở sâu atrong lòng hắn cũng có chút lo sợ bất an.
Dẫn sói vào nhà, hắn cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Khổng Tước đại đế đã bị diệt trừ, thế nhưng vạn nhất Đan Cực đại đế kia không biết an phận, lại vươn bàn tay ra làm chút chuyện, Tu La đại đế hắn muốn chống cự quả thực không dễ a.
Có câu nói gọi là uống rượu độc giải khát, Tu La đại đế hắn hiện tại cũng đang làm như vậy. Rất khát, rất khát vọng cho nên nhịn không được mà muốn uống rượu độc để giải khát.
- Bệ hạ, chư hầu khắp nơi đã được dàn xếp tốt. Tất cả mọi người đều tụ tập một chỗ, chờ bệ hạ đi gặp bọn họ.
Bên Tu La đại đế cũng có người tới bẩm báo.
Không thể không nói, Tu La đại đế đoạt vị, những năm này quả thực đã chuẩn bị rất nhiều.
Ám toán Khổng Tước đại đế, đây là bước mấu chốt nhất.
Trừ bước này ra, hắn đối với chư hầu khắp nơi cũng hạ vốn gốc rất lớn. Lần này, những người tụ tập bên phía Tu La đại đế, chờ đợi Tu La đại đế tiếp kiến không ngờ lại gần được một nửa.
Đây là một con số vô cùng đáng sợ.
Phải biết rằng, Tu La đại đế lúc trước ở Lưu Ly vương thành trên danh nghĩa chỉ là đại đế thứ ba. Xếp hạng trên hắn trừ Khổng Tước đại đế cao cao tại thượng ra còn có một Niêm Hoa đại đế.
Thế nhưng mà hiện tại Tu La đại đế không ngờ lại thu mua nhân tâm của gần một nửa chư hầu. Chuyện này đối với nghiệp lớn của hắn mà nói không thể nghi ngờ là con số kinh người, là đảm bảo lớn nhất.
Còn thừa lại một ít người, chỉ cần tốn chút tâm tư, nhất định cũng có thể thu mua được một đám. Còn lại dù toàn bộ đều là trung lập, vẫn đủ để cho Tu La đại đế hắn vung tay vung chân.
Chỉ cần trên tỷ lệ chư hầu ủng hộ, bên Tu La đại đế hắn vượt quá Khổng Tước thánh sơn, Tu La đại đế hắn có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên bảo tọa khống chế Lưu Ly vương thành, trở thành đệ nhất đại đế của Lưu Ly vương thành.
Bên Tu La đại đế tụ tập gần nửa chư hầu, tin tức này nhanh chóng rơi vào trong tay Thái Uyên các, rơi vào trong tay Giang Trần.
Thời gian lúc này chỉ còn cách đại hội chư hầu ba ngày, cướp đoạt sự ủng hộ của các chư hầu cũng ngày càng kịch liệt.
- Thiếu chủ, những người nịnh nọt kia chưa hẳn đều khăng khăng nhất mực với Tu La đại đế. Hắn dùng nhiều thủ đoạn như vậy cuối cùng cũng chỉ nắm giữ, thu mua được chưa được nửa số người. Điều này nói rõ hắn cũng không được ủng hộ tới đâu. Nếu như lúc trước Khổng Tước đại đế chỉ cần nói một câu, tám chín trăm chư hầu này ai dám phọt ra nửa câu cơ chứ? Ai dám có nửa câu dị nghị?
- Đúng vậy a, Chân thiếu chủ, Tu La đại đế nhìn như thanh thế to lớn, có thể từ nơi này nhìn thấy được. Mặc dù hắn có chút căn cơ, thế nhưng lực khống chế vẫn bạc nhược, yếu kém.
- Nếu như chúng ta tranh thủ sự ủng hộ của đám người trung lập kia, tỉ lệ ủng hộ của chư hầu nói không chừng còn vượt qua nhất mạch Tu La đại đế hắn.
Mọi người nhao nhao lên tiếng, hơn phân nửa đều ủng hộ Giang Trần đi cướp đoạt sự ủng hộ của các chư hầu với Tu La đại đế.
Giang Trần khoát khoát tay nói:
- Chư vị, đại hội chư hầu này cũng không có khả năng trực tiếp dẫn tới tranh đoạt quyền khống chế. Ngay từ đầu, nhất định phải có một hồi tranh đoạt miệng lưỡi.
- Điều này cũng đúng, nếu nói tài ăn nói, ta cũng không tin Tu La đại đế có thể thắng được Chân thiếu chủ.
Bàn Long đại đế cười ha hả nói.
Tịch Diệt đại đế gật đầu:
- Đương nhiên, chúng ta cũng không thể xem nhẹ thái độ của những đại đế khác. Thiếu chủ, hiện tại chư hầu khắp nơi đều tới Lưu Ly vương thành, khó có thể đi tìm từng người. Nhưng mà thái độ của các đại đế khác, ta cảm thấy có lẽ nên tranh thủ một chút a.
Vô Song đại đế bỗng nhiên nói:
- Đại đế cũng tốt, chư hầu cũng tốt, kỳ thực Mạch mỗ đều không lo lắng. Thứ ta lo lắng nhất chính là Tu La đại đế bất tài, cấu kết với kẻ thủ bên ngoài. Nếu như vậy mà nói, thế cục có khả năng sẽ vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta.
Cấu kết với kẻ thù bên ngoài, đây là một chủ đề cực kỳ mẫn cảm.
Nhưng mà Vô Song đại đế vẫn dứt khoát nói ra.
Bàn Long đại đế cũng gật đầu:
- Loại khả năng này cũng không thể hoàn toàn loại bỏ. Chúng ta phải chuẩn bị tốt kế sách ứng phó về chuyện này.
- Thiếu chủ, người xem việc này...
Tịch Diệt đại đế nói.
Giang Trần gật gật đầu:
- Việc này ta cũng từng cân nhắc qua. Trước đó vài ngày ta đã phát ra lời mời với Hạ Vũ Thiên Kiếm tông và Kim Thiền cổ viện. Mời bọn họ tới nhìn qua đại hội chư hầu của Lưu Ly vương thành chúng ta. Nhị vị Hàn tông chủ của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông đoán chừng cũng sắp tới. Bên phía Kim Thiền cổ viện, không có cho ta câu trả lời xác thực. Rốt cuộc là tới hay không trong lòng ta không chắc chắn. Nhưng mà bên phía Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.
Huynh đệ Hàn thị của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông đối với Giang Trần vô cùng bội phục. Cho dù phải trả một cái giá lớn cũng chỉ muốn mời Giang Trần trở thành đan đế khách khanh của bọn họ.
Song phương có tầng quan hệ hữu hảo này, loại thời điểm như hiện tại, bọn họn không có lý do gì không tới cổ vũ cho Giang Trần.
Giang Trần không phải là loại người cổ hủ, hắn hiện tại cơ hồ có thể xác định Tu La đại đế nhờ ngoại nhân. Nếu như hắn ngay một chút điểm chuẩn bị cũng không làm, đến lúc đó nhất định sẽ vô cùng bị động.
Chỉ là nhân mạch của Giang Trần ở bát vực có hạn, người hắn có thể nghĩ tới cũng chỉ có Hạ Vũ Thiên Kiếm tông và Kim Thiên cổ viện.
Tuy rằng hắn giúp Kim Thiền cổ viện hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng rốt cuộc người ta có tới ủng hộ hay không Giang Trần cũng không biết được.
Đương nhiên Giang Trần cũng dùng một ít kế sách. Khi truyền tin, cố ý nâng lên rất nhiều điển cố trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, mượn những thứ này hấp dẫn sự hứng thú của Kim Thiền cổ viện.
Kim Thiền cổ việc lúc trước ở Thưởng Kim lôi đài của Tịnh Phần điện tổ chức tại Đan Hỏa thành, nhiệm vụ mà bọn họ giao ra đã được Giang Trần giải quyết hết.
Lúc ấy Giang Trần từ trên trận đồ kia đã phỏng đoán ra được có lẽ Kim Thiền cổ viện có chút xâu xa với Đan Tiêu cổ phái, cho nên lúc trước ở trong Lưu Ly vương tháp, Giang Trần đã từng đề cập qua việc này với Trùng Tiêu tôn giả.