̉ lại thua một ván.
- Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Hoàng Nhi cười nhạt một tiếng:
- Được rồi, ta chỉ nói vậy mà thôi. Mặc kệ ngươi có cảm giác về sự ưu việt mạnh tới mức nào, ở trước mặt chàng ngươi cái gì cũng không phải. Cơ hồ tất cả những thứ mà ngươi cảm thấy tự hào, hoàn toàn không cùng một cấp độ với chàng.
Lý Kiến Thành nghe những lời này gần như muốn nổi giận.
- Không có khả năng.
Lý Kiến Thành hổn hển nói:
- Ngươi đã nói vậy, vậy chúng ta mỏi mắt mong chờ. Ta nhất định sẽ khiến cho hắn giống như chó nhà có tang, làm cho người ta biết, rốt cuộc ai mới là thiếu chủ ưu tú nhất Lưu Ly vương thành.
Hoàng Nhi cười cười, từ chối cho ý kiến, tuy rằng nàng không phản bác gì. Nhưng mà biểu lộ của nàng đã nói rõ tất cả. Đối với việc Lý Kiến Thành tỏ thái độ hiển nhiên hoàn toàn không thèm để ý.
Lý Kiến Thành cũng biết, hiện tại nói cái gì cũng không được, chỉ có ở phù lật nhất đạo, trước tiên chinh phục nàng rồi nói sao.
Đúng rồi, trước tiên ở phù lật nhất đạo nên dùng ưu thế của mình để chinh phục nàng.
Hiện tại trong lòng Lý Kiến Thành tràn ngập dục vọng chinh phục.
Thi đấu phù lật nhất đạo, phương thức thi đấu cũng rất nhiều. Lý Kiến Thành và Hoàng Nhi thi đấu chế tác phù lục. Đây là phương thức trụ cột nhất của phù lật nhất đạo.
Đây không chỉ là thi đấu khảo nghiệm kiến thức cơ bản bình thường.
Hoàng Nhi ở phù lật nhất đạo tuy rằng cũng có tiếp xúc qua, thế nhưng xưa nay không tính là quá chăm chú. Mà Tu La đạo tràng ở phương diện phù lật nhất đạo, xem như có ngọn nguồn.
Lý Kiến Thành ở phù lật nhất đạo thiên phú thực tế vô cùng cao.
Cho nên thi đấu giữa hai người bọn họ, Hoàng Nhi ngay từ quả thực đã ở trong hoàn cảnh xấu. Mà biểu hiện của Lý Kiến Thành cơ hồ có thể nói là phát huy vượt xa bình thường.
Tuy rằng Hoàng Nhi xuất thân ở Vạn Uyên đảo, thế nhưng ở phương diện phù lật nhất đạo, quả thực nàng không tốn quá nhiều tâm tư.
Cuối cùng ván này Lý Kiến Thành dùng ưu thế của mình mà chiến thắng.
- Trần ca, Tu La đạo tràng ở phương diện phù lật có tạo nghệ sâu đậm. Hoàng Nhi đã làm cản trở chàng rồi.
Hoàng Nhi có chút uể oải.
Giang Trần cười nói:
- Phù lật nhất đạo, chúng ta đã nghĩ tới kết quả xấu nhất rồi.
Hoàng Nhi khẽ gật đầu:
- Lý Kiến Thành này cực kỳ vô lễ, muội nhất định phải áp chế hắn, võ đấu một ván, muội nhất định phải áp chế danh tiếng của hắn, làm cho hắn biết trời cao đất rộng ra sao.
Người không màng danh lợi như Hoàng Nhi cũng bị chọc giận, điều này cũng gián tiếp chứng minh Lý Kiến Thành kia hỗn đản tới cỡ nào.
- Ván thứ chín, Chân thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn đấu với Tu La đại đế của Tu La đạo tràng.
Thi đấu mười ba ván đã tiến hành tới ván thứ chín.
Hiện tại mỗi một ván đều vô cùng quan trọng. Nhìn thấy Giang Trần sải bước ra ngoài, tất cả người của Khổng Tước thánh sơn đều có biểu hiện vô cùng ngưng trọng.
Nhất là Tứ đại hoàng giả, giờ phút này vô cùng xoắn xuýt, hiện tại đã qua tám ván. Bên Khổng Tước thánh sơn thua bốn ván, thắng ba ván, hòa một ván. Cục diện đối với Khổng Tước thánh sơn mà nói, vô cùng bất lợi, cơ hồ có thể nói là tràn ngập nguy cơ.
Nếu như kế tiếp ván thứ chín này còn thua, bên Khổng Tước thánh sơn sẽ thua năm ván. Như vậy khi bốn ván võ đấu kia, tình huống sẽ vô cùng không ổn.
Mặc dù mọi người đều rất tin tưởng Chân thiếu chủ. Thế nhưng Tứ đại hoàng giả cũng không cho rằng, Chân thiếu chủ trên võ đấu có thể thắng được Tu La đại đế đã thành danh ba ngàn năm.
Ván này trong mắt bọn họ mà nói, cũng phải thua. Bởi như vậy, không sia biệt lắm đã thắng sáu trận.
Hơn nữa thêm Hoàng Nhi tiểu tỷ, Tứ đại hoàng giả không biết nông sâu của nàng, đến lúc đó nàng đấu với Lý Kiến Thành một ván, cơ hồ không thể nói tới phần thắng gì.
Tính toán như vậy, thế cục quả thực đối với Khổng Tước thánh sơn mà nói, vô cùng bất lợi.
Hiện tại bên bọn họ, ván của Vô Song đại đế cơ hồ không có chút lo lắng nào chiến thắng.
Ba ván võ đấu còn lại, kể cả Vân Trung Minh Hoàng cũng tuyệt đối không nắm chắc.
Bên Vân Trung Minh Hoàng có lẽ còn có thể cố gắng giành thắng lợi một chút. Mặc dù không thể thắng được thì cũng hòa, bất phân thắng bại là được rồi.
Thế nhưng mà một trận hòa, không phân thắng bại, hiển nhiên không có cách nào cải biến thế cục.
Cho nên tính đi tính lại, bên Khổng Tước thánh sơn vẫn ở vào trong thế yếu.
- Ván này ngàn vạn lần không thể thua.
Bên Khổng Tước thánh sơn, rất nhiều người đều cầu nguyện trong lòng.
Thế nhưng mà ở phù lật nhất đạo, Chân thiếu chủ có thể qua được Tu La đại đế có sở trường phù lật nhất đạo hay sao? Trong lòng tất cả mọi người không dám khẳng định.
nếu như nói tới đan đạo, trận pháp nhất đạo, mọi người vẫn tương đối có lòng tin với Chân thiếu chủ.
Nhưng nói tới phù lật nhất đạo, bọn họ thực sự không có mấy tin tưởng.
Giang Trần không chút đổi sắc, ván này, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, đó là toàn lực bảo vệ hòa, cho dù không bảo vệ được mục tiêu là hòa thì cũng không phải đã là tận thế.
Lần này Tu La đại đế đã tính trước.
Phù lật nhất đạo, Tu La đại đế vô cùng nắm chắc.
- Chân thiếu chủ, ngươi có nghĩ tới hay không? Ván này nếu như ngươi thua, mười ba ván này Khổng Tước thánh sơn nhất định sẽ thua không thể nghi ngờ.
Lời nói này của Tu La đại đế vẫn có đạo lý của nó.
Nếu như Giang Trần lại thua ván này, kết quả của Khổng Tước thánh sơn biến thành năm thua, ba tháng, một hòa. Bốn ván võ đấu cuối cùng, áp lực sẽ vô cùng lớn.
Đương nhiên Giang Trần là loại người áp lực càng lớn, phát huy càng kinh người.
Đối mặt với lời lẽ công tâm của Tu La đại đế, Giang Trần mặt không đổi sắc đáp lại:
- Đợi ngươi thắng ván này rồi nói sau. Ngươi ngoại trừ mỗi một lần đều bốc phét ra, thì có thể làm gì được không? Nếu như ta nhớ không nhầm mà nói, ngươi không coi trọng ta, tới hiện tại một ván ngươi cũng chưa thắng được ta a.
Giang Trần cũng giễu cợt, không thèm che dấu.
Sắc mặt Tu La đại đế lạnh lẽo, quả thực, ba lĩnh vực đan đạo, ngự thú và trận pháp, một trận hắn cũng không thắng được.
Vốn ngự thú nhất đạo là lĩnh vực hắn cảm thấy mình thắng chắc, thế nhưng kết quả lại gặp phải đả kích ngoài ý muốn.
Cho nên hiện tại hắn cũng không dám nói quá lời.
Nội dung thi đấu cũng lập tức được rút ra.
Nội dung lần thi đấu này là phương diện khắc hoa văn phù lật. Trong thời gian quy định, phải hoàn thành khắc xong mười đạo hoa văn phù lật.
Nội dung thi đấu, lại làm cho tinh thần Giang Trần chấn động.
- Nhị vị, xin nhớ kỹ, trong thời gian quy định phải hoàn thành... Thì mới là người chiến thắng. Nếu như hai bên đều hoàn thành, thì phải xem ai hoàn thành trước. Nếu như thời gian cũng giống nhau, thì coi như là hòa, bất phân thắng bại.
Niêm Hoa đại đế tuyên bố quy tắc.
Khắc hoa văn phù lật, làm cho tin tưởng của Giang Trần tăng lên nhiều.
Chế tác phù lật, kỳ thực vấn đề hạch tâm vẫn là ở chỗ khắc hoa văn. Hoa văn của phù lật kỳ thực cũng là một loại hoa văn trận pháp.