Tịch Diệt đại đế nói tới chuyện năm đó, ngữ khí cũng cực kỳ ngưng trọng.
- Sau đó thì sao?
Tâm tình của Bàn Long đại đế vô cùng cấp bách.
Vô Song đại đế tim cũng đập thình thịch, muốn biết kết quả của trận chiến này.
- Sau đó sao?
Tịch Diệt đại đế cười lạnh, lắc đầu:
- Khổng Tước đạo huynh chỉ dùng một cái lông, triệt để áp chế bộ đao kỹ này.
- Một cái lông?
- Đúng, một cái lông của Khổng Tước.
Tịch Diệt đại đế thở dài:
- Khổng Tước đạo huynh trước sau chỉ dùng ba chiêu, đã hoàn toàn phá vỡ môn đao kỹ này, triệt để áp chế Tu La. Sau trận chiến ấy, Tu La đã không còn tìm Khổng Tước đạo huynh luận bàn vũ kỹ nữa.
Một cái lông Khổng Tước, trong vòng ba chiêu áp chế Tu La đại đế. Chuyện này đối với Tu La đại đế tâm khí cao ngạo mà nói, tuyệt đối là một loại đả kích vô hình.
- Cuối cùng vẫn là Khổng Tước đại đế bệ hạ lợi hại a.
- Khổng Tước đạo huynh lợi hại, nhưng mà sau trận chiến ấy, đạo huynh từng nói với ta một chuyện. Hơn nữa còn thận trọng nhắc nhở ta.
Tịch Diệt đại đế nhớ tới chuyện năm đó, biểu lộ vô cùng phức tạp:
- Khổng Tước đạo huynh lúc ấy nói cho ta biết, về sau chống lại Tu La đại đế, tuyệt đối không thể chính diện đối kháng với bộ đao kỹ này.
Ngay cả Khổng Tước đại đế cũng đưa ra lời khuyên như vậy, bởi vậy có thể thấy được, bộ đao kỹ này ở trong lòng Khổng Tước đại đế có địa vị vô cùng cao.
Mọi người nghe tới đó, trong mắt nhiều thêm mấy phần lo lắng. Ngay cả Khổng Tước đại đế bệ hạ đối với loại đao kỹ này cũng đánh giá cao như vậy. CHân thiếu chủ chống đỡ được hay sao?
Mấu chốt nhất chính là, Tu La đại đế lúc trước còn chưa tu luyện thành công bộ đao kỹ này tới đại thành. Nhìn điệu bộ hôm nay, một khi đao kỹ thi triển ra, quả thực như mở ra cánh cửa địa ngục. Sát khí mãnh liệt, cơ hồ lập tức đem lôi đài kia biến thành Tu La sát tràng.
Dưới uy áp Đế cảnh đáng sợ bực này, Chân thiếu chủ thực sự có thể chống đỡ được sao? Phòng ngự của Chân thiếu chủ liệu có thể tiếp tục kiên cường chống lại hay sao?
Ngay cả người vô cùng lạc quan với Giang Trần như Vô Song đại đế lúc này cũng có chút lo lắng.
Dùng nhãn lực của hắn, giờ phút này cũng không có cách nào đoná được, rốt cuộc Giang Trần có thể chống đỡ được hay không.
Tu La đại đế giờ phút này đã hoàn toàn tiến vào trong trạng thái giết chóc, hắn giờ phút này giống như một Tu La Ma thần ở trong Tu La sát tràng kia.
Mỗi một đao giống như đều có thể kết liễu vô số tính mạng chúng sinh.
Đối mặt với Tu La đại đế điên cuồng như vậy, áp lực Giang Trần tăng trưởng gấp mấy lần. Nếu như Tu La đại đế chỉ dùng loại quyền kỹ lúc trước công kích trận pháp mà nói, cơ hồ Giang Trần không nhận được bất kỳ áp lực nào.
Thế nhưng mà, khi Tu La đại đế thi triển ra bộ đao kỹ này, áp lực Giang Trần lập tức tăng lên gấp bội. Áp lực mà bộ đao kỹ này mang lại, loại sắc bén này có một loại khí thế đặc biệt, có thể chặt đứt tất cả các loại khí thế hư vô.
Mỗi một đao chém ra đều khiến cho Giang Trần phải trả một cái giá lớn. Mới có thể đảm bảo bát tông khong bị Tu La đại đế một đao chém đứt.
Đáng sợ nhất chính là, từng đao, từng đao chém xuống, tụ họp lại một chỗ, cơ hồ tất cả sát khí ngưng tụ lại một chỗ, tạo thành Tu La sát tràng.
Ở bốn phía đều là sát tràng này, bất luận sinh linh gì chỉ sợ trong nháy mắt cũng đã biến thành cặn bã.
- Họ Chân kia, ngươi có gan thì đi ra thử một đao của ta. Né tránh mãi như vậy, ngươi không sợ làm mất mặt Khổng Tước đại đế hay sao?
Tu La đại đế lúc này giống như một Ma thần phẫn nộ, ngữ khí tràn ngập sát ý ngập trời.
Giang Trần biết rõ Tu La đại đế đang khiêu khích hắn.
Chỉ là Giang Trần cũng không phải là loại người đầu óc vô nước, hắn biết rõ dùng tu vi trước mắt này của mình, nếu như đi ra ngoài cứng đối cứng với Tu La đại đế, chỉ sợ ngay cả ba đao hắn cũng không gánh được.
Thứ duy nhất hắn có thể trông cậy vào chính là hệ thống phòng ngự này.
Tuy rằng thế đao của Tu La đại đế hung hãn, thế nhưng Bát Hoang Bàn thạch trận phối hợp với bát tôn tạo thành tổ hợp phòng ngự, lại có Địa Tàng nguyên châu chống đỡ, khiến cho Giang Trần tuy rằng cố hết sức, thế nhưng vẫn miễng chống lại được.
Ván này mục tiêu của Giang Trần rất rõ ràng, chính là giữ vững vị thế, bất phân thắng bại. Trận chiến này, chỉ cần bất phân thắng bại, tất cả đã đủ rồi.
CHo nên cho dù Tu La đại đế kia có khiêu khích thế nào, dùng ngôn ngữ kích thích hắn thế nào. Hắn thủy chung vẫn bất động, tâm như bàn thạch, bảo vệ chặt trận pháp.
Không thể không nói, hệ thống phòng ngự của Giang Trần tuyệt đối có thể nói là hoàn mỹ, tuy rằng tiêu hao rất lớn, thế nhưng mà dưới hệ thống phòng ngự này, cho dù là Tu La đại đế vận dụng con bài ẩn giấu, muốn phá vỡ hệ thống phòng ngự này cũng muôn vàn khó khăn.
Tu La huyết vũ đao, đao vung lên gió tanh mưa máu, giống như là một đao được triệu hoán từ địa ngục. Đao mang có thể khiến cho người ta ngay lập tức cảm nhận được sinh tử.
Nếu như Giang Trần không tu luyện qua bàn thạch chi tâm, tâm lực cường đại. Dưới khí tức khát máu không ngừng kích thích như vậy, chỉ sợ thần thức chỉ kiên trì được vài phút là nứt vỡ.
Sự huyền ảo của Tu La huyết vũ đao này không đơn thuần là lực chém giết trên đao thế, còn có khí thế mà lực chém giết này hình thành, cùng với lực ăn mòn thần thức đáng sợ kia.
Tu La đại đế tu luyện môn đao kỹ này, mãi tới khi đại thành, đây là lần đầu tiên hắn thi triển trước mặt nhiều người như vậy.
Có câu nói người trong nghề canh cổng, người thường xem náo nhiệt.
Đao kỹ này của hắn khi thi triển ra, cho dù là Đan Cực đại đế cũng phải âm thầm ngưng trọng. Cảm nhận đối với Tu La đại đế cũng vì vậy mà thay đổi không ít.
- Tu La đại đế này xem ra không phải là một bao cỏ. Người này tuy rằng phương diện khí phách thiếu một chút. Mưu lược cũng kém một chút. Thế nhưng tu vi võ đạo quả thực không phải tầm thường. Bộ đao kỹ này nếu như là bổn đế chống lại hắn, cũng rất khó mà thắng hắn được một cách đơn giản.
Ở sâu trong lòng Đan Cực đại đế cũng không ngừng diễn luyện qua, hắn đột nhiên kinh hãi phát hiện ra, bộ đao kỹ này của Tu La đại đế, trong lúc nhất thời ba khắc cũng không tìm thấy biện pháp để đối phó.
Phải biết rằng Đan Cực đại đế chính là cường giả đại đế số một số hai trên bát vực, cùng một cấp bậc với Khổng Tước đại đế, thuộc về hàng ngũ đại nhân vật đại đế đỉnh cấp.
Thế nhưng mà, bộ đao kỹ này khiến cho Đan Cực đại đế kinh ngạc như vậy, không ngờ lại không có cách nào công phá hệ thống phòng ngự của một thiên tài thiếu niên.
Điều này càng khiến cho Đan Cực đại đế khiếp sợ không thôi.
Phải biết rằng, Chân thiếu chủ này năm nay còn chưa được ba mươi tuổi. Từ lúc nào thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn trở nên yêu nghiệt như vậy?