Chuyện này đã là lần thứ hai Bàn Long đại đế nói tới, lần trước có một số ít người biết rõ, lần này cơ hồ tất cả chư hầu đều ở đây, Bàn Long đại đế cảm thấy nên nói lại một lần nữa.
- Trước kia lão phu không tiện nói ra, hiện tại rốt cuộc cũng có hteer nói ra tất cả. Không sai, tất cả, tất cả đều là Chân thiếu chủ ban tặng. Nếu không phải người thi triển thần thông kéo dài dương thọ cho ta vìa năm, nếu không phải người luyện chế Tùng Hạc đan, trợ giúp lão phu kéo dài tuổi thọ thì cũng không có Bàn Long đại đế lão phu ngày hôm nay.
Bàn Long đại đế nói tới chỗ kích động cũng cực kỳ phấn khởi.
Hắn tự mình nói, có sức thuyết phục vô cùng lớn.
- Mọi người chắc hẳn còn nhớ rõ tranh giành Vạn Thọ đan năm đó, Vạn Thọ đan có thể kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh. Mà Tùng Hạc đan này có thể cho cường giả Hoàng cảnh dùng, thậm chí còn kéo dài tuổi thọ cho Đế cảnh. Ta muốn hỏi mọi người một câu, trước khi Chân thiếu chủ xuất hiện, giới đan dược này các ngươi đã từng nghe qua đan dược kéo dài tuổi thọ chưa?
- Không có.
Mọi người trăm miệng một lời, nói:
- Lão phu từng nghe qua, nhưng mà tất cả những thứ kéo dài tuổi thọ kia tối đa chỉ ba tới năm năm, nhiều lắm thì mười hai mươi năm là cao. Kéo dài tuổi thọ từ tám trăm năm tới một ngàn năm tuyệt đối là đan dược trước nay chưa từng có trên Thần Uyên đại lục. Đây là chuyện quan trọng với đan đạo chúng ta. Bổn đế vững tin, lĩnh vực đan đạo, sẽ vì sự xuất hiện của Chân thiếu chủ mà xuất hiện thay đổi cực lớn. Lưu Ly vương thành tương lai tất sẽ trở thành trung tâm đan đạo của bát vực, trở thành thánh địa đan đạo.
Bàn Long đại đế nói những lời này cũng không đơn giản là ủng hộ nhân tâm, hiển nhiên đan công kích Đan cực đại đế ở khu khách mời.
Thế giới võ đạo vốn kỳ diệu như vậy, nhiệt huyết trong người một khi bị đốt lên, tư duy cũng rất dễ dàng bị người ta nắm mũi dẫn đi.
Đây không phải là bởi vì mọi người không có đầu óc, không có lập trường.
Mà thế giới võ đạo từ trước tới nay đều chú ý cường giả vi tôn, tại giới đan đạo, chuyện những năm gần đây Chân thiếu chủ hoàn thành quả thực, quả thực có thể nói là truyền kỳ.
Mọi ngươi không ngừng nói ra một ít hành động trước đó của Chân thiếu chủ, mới phát hiện ra Chân thiếu chủ tuổi còn trẻ, không thể nghi ngờ có thể nói là tấm bia to lớn trong thế giới đan đạo.
Vạn Thọ đan, Tùng Hạc đan, chỉ đơn giản bằng hai loại đan dược này cũng đủ để danh dương muôn đời.
Huống chi, Chân thiếu chủ còn đả bại qua thần thoại bất bại Kê Lang Đan Vương của Đan Hỏa thành, không chỉ có một lần.
Dưới sự tạo thế của mọi người, truyền kỳ của Chân thiếu chủ cũng điên cuồng bao phủ khắp nơi.
Kể cả là đại hội chư hầu lúc này, Chân thiếu chủ có biểu hiện kinh người. Năm ván hắn tham dự, năm ván đều đấu với Tu La đại đế bên kia.
Đan đạo, ngự thú nhất đạo còn có trận pháp nhất đạo, toàn thắng Tu La đại đế.
Mà phù lật nhất đạo, võ đạo thì đánh hòa với Tu La đại đế.
Đối mặt với Tu La đại đế không ai bì nổi, Chân thiếu chủ không ngờ lại lấy được chiến tích áp đảo ba thắng hai hòa.
Có lẽ có người nói đây là may mắn, nhất là trận hòa, bất phân thắng bại cuối cùng. Nhìn thế nào cũng thấy Chân thiếu chủ có chút chật vật. Thế nhưng mà, thế thì sao?
Phải biết rằng Chân thiếu chủ mới chưa tới ba mươi tuổi, từ khi xuất đạo tới nay, thời gian thành danh cũng không cao hơn mười năm.
Dùng tuổi tác không tới ba mươi, chống lại đại đế thành danh ba ngàn năm, trên võ đạo có thể đánh tới hòa, bất phân thắng bại, mặc kệ trong quá trình bất phân thắng bại này chật vật thế nào, đó cũng là thành tích vô cùng hiển hách.
Nếu như đổi lại một người khác, đừng nói là hai thời thần kéo dài tới hòa, có lẽ ngay cả một chiêu của Tu La đại đế cũng không chống đỡ được a.
Thiên tài trẻ tuổi trong Lưu Ly vương thành cũng không ít, thế nhưng ai dám nói bản thân mình có thể chống lại một kích đỉnh phong của Tu La đại đế?
Ai cũng không dám khoa trương nói tới chuyện này.
Thế nhưng mà Chân thiếu chủ người ta lại làm được. Hơn nữa lông tóc không tổn hao gì cả mà làm được.
Việc này bản thân đã có thể nói là một đoạn truyền kỳ. Trên thần uyên đại lục, chiến tích lấy yếu thắng mạnh kỳ thực cũng không có nhiều.
Thế nhưng mà dưới tình huống cách biệt quá lớn như vậy, lấy được chiến tích như Chân thiếu chủ, đã ít càng thêm ít, cơ hồ thấy lần đầu.
Chiến tích như vậy không thể nghi ngờ đáng để cho mọi người nghị luận. Không thể nghi ngờ cũng là một đoạn truyền kỳ a.
Chân thiếu chủ như vậy coi như là người không thích hắn không thừa nhận cũng không được. Nếu cho hắn đủ thời gian phát triển mà nói, thành tựu tương lai tuyệt đối sẽ vô cùng dọa người.
Khổng Tước đại đế ba ngàn năm nay có biểu hiện vô cùng hoàn mỹ. Mà tiềm lực của Chân thiếu chủ không thể nghi ngờ còn mạnh hơn Khổng Tước đại đế.
Khổng Tước đại đế lúc còn trẻ, tuy rằng cũng là thiên tài đỉnh cấp. Thế nhưng mà ở tuổi tác của Chân thiếu chủ, Khổng Tước đại đế cũng tốt, Tu La đại đế cũng tốt. Đều là thiên tài mới xuất hiện, căn bản còn chưa đảm đương được một phía.
Mà Chân thiếu chủ lại làm được.
Giang Trần cũng biết, mình đưa ra quả táo ngọt chưa chắc đã khiến cho tất cả chư hầu lập tức hồi tâm chuyển ý. Lập tức cúi đầu cúng bái.
Nhưng mà, đây mới là bắt đầu mà thôi.
Hắn tin tưởng, một khi xử lý học viện này cho tốt, quan hệ giữa hắn và các lộ chư hầu sẽ càng thêm mật thiết. Lực ngưng tụ đối vớ Lưu Ly vương thành tuyệt đối sẽ tăng lên cấp độ hoàn mỹ.
Điểm này Giang Trần vô cùng tự tin.
Giang Trần đến Lưu Ly vương thành đã nhiều năm. Những năm này hắn cũng từng suy nghĩ qua vì sao Lưu Ly vương thành ở phương diện đan đạo lại kém hơn Đan Hỏa thành.
Nội tình đương nhiên là một nguyên nhân quan trọng. Còn có một nguyên nhân cũng rất quan trọng.
Còn có một nguyên nhân khác thật ra là ở trên người Khổng Tước đại đế.
Khổng Tước đại đế so với Đan cực đại đế, phương diện thực lực tổng hợp tuyệt đối tương xứng. Trên phương diện nhân cách và mị lực, có lẽ so với Đan cực đại đế còn mạnh hơn một ít.
Thế nhưng mà trên người Khổng Tước đại đế còn có một loại khí thế thượng vị giả hiền hòa.
Mà Đan cực đại đế này càng giống như bá chủ một phương, có tâm địa, dã tâm bừng bừng.
Với tư cách là thượng vị giả, Đan cực đại đế như vậy không thể nghi ngờ càng khiến cho một thế lực đoàn kết hơn, càng lợi cho việc khống chế một thế lực hơn.
Mà Khổng Tước đại đế lòng phủ chúng sinh, tuy rằng hắn chăm nó việc công, thế nhưng lại không tới mức không từ thủ đoạn. Đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa hắn và Đan cực đại đế.
Giang Trần cũng đi qua Đan Hỏa thành, hắn có thể cảm nhận được. Khong đơn thuần là thế lực nội bộ Đan Hỏa thành vô cùng đoàn kết, ngay cả những vực quanh Đan Hỏa thành kia, trên cơ bản bọn họ cũng lấy Đan Hỏa thành làm hạch tâm.
Tất cả đều giống như đương nhiên vậy.