Huyết Ảnh vốn là một tên sát thủ khét tiếng, thủ đoạn ra tay rất độc ác, giết người bằng các hình thức khác nhau. Hắn ta từ trước đến nay là một người ẩn danh tính, rất hiếm người biết được gương mặt thật sự của hắn ta.
Toàn thân của Mạc Sơ Khai không ngừng run rẩy, hắn nói: "Hắn ta có khi nào là người họ Ảnh? Dù sao thì tên Huyết Ảnh rất đáng nghi."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Người đàn ông đeo mặt lạ chép miệng: "Vốn đã nghi ngờ từ lâu, nhưng do động thái của hắn ra tay với những người khác làm cho tôi lược bỏ nghi ngờ hắn là thành viên của nhà họ Ảnh. Nhưng không, hôm nay tôi đã thấy rõ ràng. Người cầm đầu sai khiến tên Lucas chắc chắn là tên Huyết Ảnh này."
Hoắc Từ Hiên lên tiếng: "Vậy chúng ta phải làm sao?"
Người đàn ông khẽ hừ lạnh một cái, nói: "Hắn đã muốn quyết chiến sao tôi phải dè sợ? Thuận gió xuôi buồm, cứ để hắn ta ra tay trước, sau đó đến lượt mình sau."
Dừng một lúc, người đàn ông lại nói tiếp: "Hiện tại tên Lucas đang ở đâu."
Hoắc Từ Hiên lập tức đáp lại: "Hiện tại hắn đang ở thành bố Bế Châu."
Người đàn ông gật đầu: "Rất tốt! Tôi rất muốn đến đó."
Hoắc Từ Hiên lập tức phụ hoạ theo: "Ngài tính bắt đầu từ đâu?"
"Tôi nghe nói Bạch gia, một trong ngũ đại gia tộc của thành phố Bế Châu có tung tin, vào ngày kia, Bạch Đức có mở hội kén rể cho đứa cháu út của mình." Mạc Sơ Khai lập tức lên tiếng.
Hoắc Từ Hiên liếc nhìn về phía người đàn ông, khẽ hắng giọng: "Khụ, Kim chủ! Ngài định thế nào?"
Người đàn ông lắc đầu, giọng nói không một chút hứng thú: "Trẻ ranh lên ba. Ngoài việc ứng rể ra thì có thể tìm đường hợp tác với hợp đồng kinh doanh với Bạch gia. Thiếu gì cách."
Hoắc Từ Hiên: "Vậy thì để tôi giúp ngài, lấy hợp đồng hơn một trăm triệu về cho ngài."
Thành phố Bế Châu.
Lúc này Huyết Ảnh đang nằm ở trên giường, trằn trọc không ngủ được.
Hắn nhớ về quá khứ, những điều gì tồi tệ mà hắn đã trải qua.
Năm mười tuổi, hắn bị ép đi học thêm ngoài giờ, học miệt mài không ngừng nghỉ. Lúc đấy hắn cảm thấy cuộc sống này thật áp lực, đã có lúc hắn đứng trên đỉnh toà nhà cao mười bảy tầng, muốn kết thúc sinh mệnh của mình. Nhưng lúc đấy lý trí của hắn đã ngăn lại, hắn đã sống lại một lần nữa.
Mười lăm tuổi bị bắt học chương trình kinh doanh, bố của hắn muốn sau này ra trường trở thành một doanh nhân thành đạt.
Năm mười tám tuổi, sau khi hoàn thành trung học phổ thông, hắn ngay lập tức bị bố giao phó một nhiệm vụ lớn. Trong vòng một tháng lãnh đạo tập đoàn Đại Ảnh Group dẫn đầu thị trường.
Và cũng ở năm mười tám tuổi đó, hắn đã trở thành Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc của Đại Ảnh Group đình đám.
Trong suốt thời gian ấy, hắn không được yêu đương với bất kỳ người phụ nữ nào. Ngày đêm luôn vùi mặt vào một đống công việc, cho dù bao nhiêu người phụ nữ đến quyến rũ đều bị bố hắn xua đuổi.
Hắn cũng đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng mối tình đó chưa kéo dài được vài tiếng đồng hồ thì cô gái đó đã bị chết do tai nạn tàu thuỷ vào một chuyến dã ngoại.
Từ đó tính cách của hắn trầm hẳn, ít nói, tạo cho cảm giác đối với một luồng cảm xúc khó gần.
Sau khi gánh vác trọng trách của một vị tổng tài trên vai, đến năm hai mươi tuổi, một bi kịch tồi tàn đã ập đến, hắn đã suýt chết trong trận biển lửa.
Chính cái hoàn cảnh đấy đã giúp hắn trở thành một cái tôi cá nhân khiên cường, bất khuất nhưng cũng đầy man rợn.
Ấy chính là giết người không ghê tay.
Giết để trút giận ư?
Không! Hắn giết để đối mặt với sự chết chóc và biển máu này.
Lăn qua lăn lại vài vòng trên giường, Huyết Ảnh trằn trọc không chợp mắt được.
Hắn ngồi dậy, đến bên ban công. Từ trên tầng ba nhìn xuống dưới, ký ức nhảy xuống để thoát chết của hắn lại ùa vê.
Hai tay của Huyết Ảnh siết chặt thành đường quyền, con ngươi hằn lên tia máu đỏ.
"Sẽ rất nhanh thôi."
"Sẽ rất nhanh thôi."
"Con sẽ rửa sạch mối thù cho dòng họ này."
Huyết Ảnh rời khỏi phòng, đi xuống phòng khách.
Lúc này Lucas vẫn đang ngồi trên sofa, tập trung chăm chú đánh chữ trên laptop.
Nghe thấy bước chân, Lucas lập tức quay đầu lại bắt gặp thân ảnh cao ráo của Huyết Ảnh.
"Lão đại, anh còn chưa ngủ sao?"
"Không chợp mắt nổi."
"Không quen nơi này?"
"Có lẽ là vậy."
Hắn không ngủ được bởi vì nơi đây khiến cho hắn nhớ nhung không dứt. Hắn muốn ra ngoài, đến phần lăng mộ nhà họ Ảnh để thắp hương.
"Lucas, chú lái xe đưa tôi đến biệt thự Ảnh Nguyệt Thư ở gần phía ngoại ô."
Lucas hơi ngây người, nhìn đồng hồ trên laptop đã hơn mười hai giờ.
Giờ này đi đến bãi tha ma sao?
Nhận ra Lucas còn có việc dang dở chưa làm xong, Huyết Ảnh nói: "Nếu như việc quan trọng chưa làm xong thì cứ làm. Tôi đợi được."
Lucas gật đầu, tập trung vào công việc làm giả giấy tờ tuỳ thân cho Huyết Ảnh.
Hơn hai tiếng đồng hồ trước, mọi dữ liệu cập nhật cái tên này đều bị lỗi truy cập. Lucas khó khăn biết nhường nào, hai tay gõ liên tục trên bàn phím.
Sau một tiếng đồng hồ chờ đợi, Lucas cuối cùng đã nhận được phản hồi từ đối phương. Tất cả file tài liệu có liên qua đến nặc danh của Huyết Ảnh đều được tương khớp trên hệ thống.
"Lão đại, mọi việc đã xong."
Lucas gập lại chiếc máy tay, sau đó quay sang nhìn người bên cạnh đồng thời rút ra một điếu thuốc mới đưa cho Huyết Ảnh, chu đáo châm lửa cho hắn.
Huyết Ảnh rít một hơi thật sâu, sau đó nhả ra một làn khói đục trắng. Khí thế hiện tại ngạo mạn, hai chân vắt chéo, mắt nhìn về phía tivi đang phát sóng kênh truyền hình ban đêm.
"Chuẩn bị xe đến Ảnh Nguyệt Thư."