Khi chuẩn bị lên bờ, Trương Mẫn An cảm thấy dưới chân mình có thứ gì đó quen thuộc và mềm mại.
Cô rung chân, nhưng không ném nó đi, cô thở dài và cúi xuống cầm lại con tiểu Bạch Tuộc trên tay.
Vậy phải làm sao bây giờ.
Không thể mang nó về nhà một lần nữa. Đến lúc đó ở hải quan bị giữ lại cũng không biết bọn họ có thể hay không đưa tiểu Bạch Tuộc về trong biển.
Nói không chừng liền làm thành sashimi* ăn tại chỗ.
*Sashimi là một món ăn truyền thống Nhật Bản mà thành phần chính là các loại hải sản tươi sống. WikipediaKhi hướng dẫn viên đến đón cô, những người vừa giúp cô đã vây quanh cô.
Hướng dẫn viên nở một nụ cười đầy ẩn ý và nói với cô ấy, "Họ muốn mời cô đi uống rượu."
"A, không đi được, tôi nghe không hiểu bọn họ nói cái gì."
"Bọn họ không ngại a, khó có khi được đi nước ngoài, thỉnh thoảng buông lỏng một chút cũng không có sao."
Trương Mẫn An có chút do dự, vừa mới mấy người kia rất nhiệt tâm, muốn bày tỏ lòng cảm ơn hẳn là nên mời họ 2 chén, nhưng mà cô không muốn một mình đi ra ngoài uống rượu cùng đàn ông a.
Ngay tại thời điểm cô do dự, một người đàn ông ở chỗ đó liền không có thoải mái, nhìn hồi lâu phát hiện ra là vì trên đùi bị cắn một ngụm.
Hướng dẫn du lịch đi qua nhìn nhìn, nói là bạch tuộc cắn. "kia là vết thương hình tròn, hẳn là bị bạch tuộc lấy xúc tu cắn. Đại bộ phận bạch tuộc đều có độc, nếu thấy loại vết thương này ngàn vạn lần nhớ kĩ phải đi bác sĩ trước tiên."
Biển cả có quá nhiều nguy hiểm không biết bao nhiêu mà kể. Hướng dẫn viên du lịch chỗ này đã nhìn qua rất nhiều, liền khuyên bọn họ nhanh đi tìm bác sĩ, thuận tiện cũng cho Trương Mẫn An phổ cập một chút tri thức.
Trương Mẫn An thế là cũng không cần xoắn xuýt, thở dài một hơi theo hướng dẫn du lịch về khách sạn, lại ít nhiều có chút đứng ngồi không yên.
Bạch tuộc có độc, hơn nữa xúc tu sẽ cắn người -- điều này làm cho Trương Mẫn An rất bối rối, luôn cảm thấy tiểu Bạch Tuộc trong túi của mình sẽ căng ra và làm tổn thương cô bất cứ lúc nào.
Tiểu Bạch Tuộc giống như là cảm nhận được sự phản kháng của cô, sau khi vào phòng từ trong túi chủ động bò ra ngoài, giơ xúc tu của mình tiến đến trước mặt Trương Mẫn An -- cô mở to hai mắt nhìn, luôn cảm thấy một màn sảy ra trước mắt này không bình thường.
Con bạch tuộc này có phải hay không, có chút thông minh quá mức à nha!
Điều quan trọng nhất là thực sự có nhiều răng trên các giác hút nhỏ trong suốt.
Trương Mẫn An híp mắt nhìn nửa ngày cuối cùng xác nhận được vấn đề, tiểu Bạch Tuộc tiến lên trước đem giác hút hút ở trên mặt của cô.
Cô nhưng luống cuống, muốn đem nó vuốt ve lại sợ một bàn tay của mình vô tình chụp chết nó, nhắm chặt mắt lại, nửa ngày đều không có cảm thấy đau.
Tiểu Bạch Tuộc bò vào bên trong bình giữ nhiệt đã không còn nhiều nước, Trương Mẫn An vào nhà vệ sinh nhìn mặt mình một chút.
Trên mặt có một vết đỏ nho nhỏ tròn trịa, không có chút nào đau -- nhìn qua càng giống bị người ta hôn một cái.
Sau khi cô đi ra trực tiếp đen tiểu Bạch Tuộc đổ ra từ trong bình.
Tiểu Bạch Tuộc cũng không có phản kháng lại, ba~ một tiếng rơi vào trong lòng bàn tay Trương Mẫn An.
"Thật xin lỗi a." Trương Mẫn An mềm giọng xin lỗi, trông thấy tiểu Bạch Tuộc đột nhiên rút rút sờ cổ tay, còn duỗi ra ngón tay cho nó vòng quanh, "Em đừng nóng giận, chị về sau sẽ không sợ sệt em nha."
Tiểu Bạch Tuộc mở một con mắt, liếc nhìn cô một cái, giống như là đang hỏi "Thật sao?"
Trương Mẫn An chọc chọc nó."Thật, về sau cũng không sợ em."
////
Bạch tuộc: Cô nói a, hì hì:)
_____________
*Mấy cái:), (* / w *), (*/ω *),... đều từ bản raw.