Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilundethuong
Cảnh Vân Trăn:?
Cảnh Vân Trăn: "Làm sao vậy, tiểu bảo bối, có phải em ghen đúng không?"
Úc Khải: "......"
Ghen cái đầu nhà anh ấy!
Cư nhiên dám nói cậu giống biến thái!!!
Cảnh Vân Trăn: "Thật đấy, tiểu cá mặn, em phải tin anh, anh thật sự không để ý tới cậu ta!"
Cảnh Vân Trăn: "Anh là người như nào em còn không biết sao? Anh đối với em tuyệt đối trung trinh như một!". Truyện Cung Đấu
Đi đầu nam đức!
Cảnh Vân Trăn: "Như vậy đi, anh thề với em, đến lúc chương trình sắp xếp phân tổ, anh tuyệt đối không chọn cậu ta, tuyệt đối không chủ động nói với cậu ta nửa câu, tuyệt đối không liếc mắt cậu ta một cái nào! Lúc đi đường anh cũng đi đường vòng qua cậu ta! Được không?"
Ha ha.
Khóe miệng Úc Khải giật giật: "Thế là tốt nhất."
Thấy Úc Khải buông ra, Cảnh Vân Trăn yên tâm, ôm chặt cậu, giống như một con chó lớn, vùi mặt vào sau cổ cậu cọ cọ, hôn cá mặn một cái thật mạnh: "Ba ngày nay làm anh nhớ em muốn chết!"
"Đúng rồi, tiểu cá mặn, hay là chờ anh quay xong chương trình này, em cũng rút ra hai ngày nghỉ, chúng ta ra ngoài chơi?"
Lại nói bọn họ ở bên nhau cũng gần nửa tháng, nhưng hai bên đều bận, đừng nói đi ra ngoài chơi, nghiêm túc đi hẹn hò cũng không có thời gian.
Chỉ có thể thừa dịp đêm tối gió to gặp cái mặt ở khách sạn nhỏ.
Rõ ràng là thời đại yêu đương tự do, đang lúc quan hệ nam nam, thế mà lại giống như yêu đương vụng trộm!
Úc Khải: "Cái đó không được, đến lúc đó chúng mình cũng sắp phải vào đoàn phim rồi."
Phải thử trang phục, hóa trang, xem kịch bản, làm gì có thời gian ra ngoài chơi.
"Hừ, tiểu cá mặn, em thay đổi rồi! Trước kia rõ ràng em không như vậy! Bây giờ sao lại chuyên nghiệp như thế?"
Cảnh Vân Trăn có chút bất mãn!
Úc Khải bày ra vẻ mặt khi đối diện với ống kính an ủi hắn: "Em thích diễn xuất, diễn xuất yêu em."
Nụ cười giả tạo.jpg
"......" Cảnh Vân Trăn tức giận nhéo nhéo mặt cậu: "Tiểu cá mặn, em có lệ anh thì cũng thôi, cư nhiên còn lừa anh? Tình cảm giữa chúng ta đã plastic như vậy sao? Chẳng lẽ em thay lòng đổi dạ rồi sao?! Nói, là ai!"
"Dừng!" Trước khi tên này nhập vai, Úc Khải ngắt lời hắn, trượt xuống khỏi đùi Cảnh Vân Trăn, nhàn nhã nằm xuống xoa bụng cá, ăn ngay nói thật: "Là để sớm về hưu."
Hai ngày nay Úc Khải bấm tay tính toán, nếu sau này có thể hoàn thành nhiều nhiệm vụ hệ thống giao cho, nói không chừng 30 tuổi là có thể về hưu!
Đến lúc đó không chỉ có tiền tích cóp được từ đóng phim, còn có nhà và xe quốc gia ba ba cấp cho, quả thực là cuộc sống lý tưởng có được không?
Còn có lý do gì mà không vẫy vẫy đuôi cá?
Cảnh Vân Trăn: "Không đúng, em phải nói như này."
Úc Khải: "Hả?"
Cảnh Vân Trăn: "Em phải nói, 'em yêu bạn trai đẹp trai nhất thế giới, bạn trai đẹp trai nhất thế giới yêu em'."
Yêu diễn xuất cái gì, yêu anh!
Úc Khải: "......"
Lớp nam đức các anh tại sao lại có một người không biết xấu hổ như anh vậy?!
Bởi vì 7 giờ sáng hôm sau sẽ bắt đầu quay chương trình, cho nên Úc Khải và Cảnh Vân Trăn không qua đêm ở khách sạn, hơn 11 giờ đêm liền đi về.
Úc Khải lại chờ Cảnh Vân Trăn đi về trước, mới từ cửa hông trộm trở về.
Sáu ngày tiếp theo.
Buổi tối hai người vừa có cơ hội liền lén tới khách sạn Bell hẹn hò, chờ tới hơn 11 giờ lại trở về.
Ngay cả bà chủ khách sạn Bell cũng biết bọn họ.
Đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nam, thuê phòng vào thời gian đã định, mỗi lần tới còn đeo khẩu trang, đội mũ và kính râm.
"Chậc chậc chậc."
Thói đời này!
......
Rất nhanh, một tuần trôi qua, chương trình 《Máy tính mạnh nhất 》 thu xong.
Ngay sau đó, Úc Khải và Cảnh Vân Trăn vào đoàn phim, thử trang phục hóa trang.
《Thời không truy đuổi 》 khởi động máy đại cát!
Lần này đoàn phim có bốn người quen.
Tư Nhân, Trang Văn Tinh, Đổng Chi......
Tư Nhân có thể xuất hiện trong bộ phim này cũng coi như may mắn.
Trước đó không lâu y tới tìm Úc Khải trong lúc cậu đang hóa trang. Được đạo diễn nhìn trúng, để y diễn thử, cho cậu đội cái mũ nồi, kính đen.
Có thể nói là phong cách biểu diễn, kỹ thuật diễn rất cường điệu, nhưng cực kỳ dán sát với tính cách của nhân vật bạn tốt của nam chính, tràn đầy hiệu ứng hài hước.
Tư Nhân luôn luôn là người chỉ cần đưa tiền, cái gì cũng đóng, không hề ngại diễn vai hề, tung tăng tới rồi.
Trang Văn Tinh là diễn viên nam chính trong 《 Bạch châu lục 》, lần này đóng vai anh trai Úc Khải.
"Trang Lão sư, lại gặp rồi."
"Đúng vậy, chúng ta lại hợp tác rồi."
Đổng Chi là nữ diễn viên diễn mẹ của nam chính trong 《 Toàn chức nghiệp nam thần 》, lần này bà diễn vai mẹ Úc Khải.
Nếu nói đây là diễn viên gạo cội chính là diễn viên gạo cội, tuy đều đóng vai mẹ, nhưng nhân vật lại không giống nhau, cảm giác diễn xuất không giống nhau, Úc Khải chưa diễn với bà lần nào.
Còn một người, chính là con chim công trắng lần trước gặp ở lễ trao giải.
Gã đóng vai cảnh sát.
Vị cảnh sát này ngay từ đầu cảm thấy nam chính Đinh Hạ đang bịa chuyện, cái gì mà xuyên qua thời không? Án giết người? Đầu óc có vấn đề à?
Nhưng về sau, trong lúc anh ta tra cứu hồ sơ vô tình phát hiện những lời Đinh Hạ nói đều là sự thật! Ngay cả chi tiết cũng đúng.
Anh ta không tin cũng phải tin, bắt đầu hỗ trợ bày mưu tính kế tìm kiếm hung thủ.
Cũng coi như là một nhân vật phụ khá quan trọng.
Từ sau lễ trao giải Linh Sam Bạc lần trước, fan của Nhan Vũ Diệp lại cãi cọ một trận tối tăm trời đất với fan của Úc Khải.
Bởi vì có không ít người đều chú ý tới, khi người dẫn chương trình hô lên tên Úc Khải, trên mặt Nhan Vũ Diệp lộ ra vẻ bất ngờ và mất mát.
Hơn nữa đêm đó Nhan Vũ Diệp đã đăng một câu trên Weibo.
"Thôi thôi, tuy không đoạt giải, nhưng mình vẫn giỏi như ngày nào, tự cổ vũ cho mình nào!"
Đính kèm là một bức ảnh gã tự chụp ở nhà, ngón tay cái dựng thẳng khen ngợi bản thân, nhìn như không có gì, nhưng bức tường phía sau lại treo đầy ảnh chụp tốt nghiệp đại học năm đó của Nhan Vũ Diệp, còn có cả các loại giải thưởng thời đi học giành được.
Mọi người đều biết, từ khi Úc Khải xuất đạo tới nay, bị anti-fan công kích đủ kiểu, cái gì mà "Bị bao dưỡng", "nghiện", "phẫu thuật thẩm mỹ" đủ kiểu, phần lớn tin đồn đã bị bác bỏ làm rõ, cũng chỉ có "bỏ học cấp 3" là thật.
Vì thế không ít người cho rằng, bức ảnh này của Nhan Vũ Diệp là đang chế nhạo Úc Khải.
[ Có ai không biết, sau lưng Úc Khải có lão đại tư bản chứ? Từ khi ra mắt, tài nguyên vùn vụt, chỗ nào so được với Nhan Vũ Diệp của chúng ta?]
[《Bạch châu lục》một bộ phim cổ trang không có nội hàm cũng xứng đạt giải? Có chiều sâu như《Huyền nhai》sao? 《 Huyền nhai 》 phản ánh về vấn đề xã hội đấy! ]
[ Giám khảo bị mù à? Không thấy Vũ ca đóng phim được 8 năm, chẳng lẽ không bằng Úc Khải]
[Lại có mờ ám! Ta nhổ vào! @Đài truyền hình Cửu Thành mẹ ngươi chết đi! ]
[Sau này đừng gọi là Linh Sam Bạc nữa, cứ gọi là Thủy Sam Bạc đi, cũng không biết kim chủ sau lưng Úc Khải đập cho cậu ta bao nhiêu tiền.]
[Hu hu hu, ôm Vũ Diệp một cái, anh giỏi nhất! Đừng quan tâm tới cái đứa thất học học đòi kia, mọi người đều biết clone sống không lâu, cậu ta không nhảy nhót được mấy ngày đâu!]
Đối với việc này đoàn đội của Úc Khải chỉ đáp lại một câu: "Trước mắt Úc Khải đang chuẩn bị thi đại học cho người trưởng thành vào năm tới."
Còn có một vài tài khoản marketing vì nhiệt độ mà viết.
"Nhan Vũ Diệp bỏ lỡ giải thưởng Nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất, bị Úc Khải 'tiệt hồ'《 Bạch châu lục 》 trở thành người thắng lớn nhất trong lễ trao giải Linh Sam Bạc lần này!"
(Tiệt hồ là thuật ngữ mạt chược, chỉ một người chơi đánh ra một con bài, lúc này nếu như nhiều người muốn hồ con bài này, vậy dựa theo ngược chiều kim đồng hồ chỉ có người gần nhất tính hồ, những người khác không thể tính hồ.
Nghĩa bóng là cắt đứt tài lộ của người khác, lúc người khác sắp thành công thì cướp thắng lợi của người khác.)
"Tấm màn đen! Giải thưởng Nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất của Nhan Vũ Diệp bị Úc Khải cướp mất! Lão đại sau lưng Úc Khải rốt cục là ai?"
Tấm màn đen? Thật sự không phải.
Úc Khải lúc ấy chỉ biết mình được đề cử, hoàn toàn không biết mình có thể đạt giải.
Về sau cậu hỏi Đường Hân Nhiên, Đường Hân Nhiên nói, 10 vị giám khảo vẫn luôn đắn đo giữa cậu và Nhan Vũ Diệp, thảo luận đi thảo luận lại vài lần, trong đó có hai giám khảo là bạn của Nhan Vũ Diệp, bảo đảm rằng chắc chắn Nhan Vũ Diệp có thể đạt giải lần này.
Kết quả số phiếu cuối cùng là Úc Khải nhiều hơn.
Nhan Vũ Diệp cũng cảm thấy mình là người đã đóng phim được bảy tám năm, sao có thể không bằng một người mới mới đóng phim chưa được hai năm như Úc Khải chứ?
Huống chi cậu còn là một tên thất học chưa tốt nghiệp cấp 3? Gã không thể chấp nhận được việc sẽ thua bởi loại người như vậy!
Cho nên gã cũng nhận định có tấm màn đen, giải thưởng của mình bị Úc Khải cướp đi.
Nhưng khi《 Toàn chức nghiệp nam thần 》 kết thúc, độ nổi tiếng của Úc Khải lại bắt đầu bạo trướng.
Như đoàn đội đã dự đoán, vào tối hôm qua, điểm nhân khí của cậu đột phá 6 triệu! Hệ thống lại một lần nữa nghênh đón ba ngày thăng cấp.
Mà số lượng fan trên Weibo của Úc Khải cũng vọt tới 35 triệu, fan của Nhan Vũ Diệp thật đúng là không mắng nổi cậu.
[Cái đứa lúc trước chửi Tiểu Khải của chúng ta có cần đi xem cái mặt phẫu thuật thẩm mỹ của idol nhà mình trước không?]
[??? Giành được giải thưởng là so thời gian diễn xuất dài hay ngắn sao? Ha, vậy Nhan Vũ Diệp kia đúng là không đủ tư cách, tiền bối vào giới sớm hơn anh ta có thể nói xếp đầy hai vòng nước Thiên Long.]
[Thiếu cái gì thì khoe ra cái đấy, có cần khoe luôn bài thi của Nhan thịt khô thời tiểu học ra một thể không?]
[Nói Úc Khải không có tư cách giành giải thưởng đúng là ngu xi, phàm là người đã xem hai tác phẩm mới nhất của cậu ấy, đều không thể nói ra những lời như vậy được!]
[Úc Khải! Nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất! Danh xứng với thực!]
[Ta tin tưởng Úc bảo, chắc chắn có thể hoàn thành việc học!! Úc bảo cố lên!! ]
- --------
Cho nên hôm nay cũng coi như một ngày bọn họ chính diện gặp mặt, một diễn viên chính một diễn viên phụ, cực kỳ đỏ mắt.
Nhưng Nhan Vũ Diệp cũng không ngốc, cho dù trong lòng gã khinh thường Úc Khải 100 lần, cũng không thể làm trò gây xung đột với cậu trước mặt nhiều người như vậy được.
"Chào cậu, Úc Khải, lại gặp mặt, lần trước gặp ở Linh Sam Bạc cũng chưa kịp chào hỏi."
"Chào Nhan lão sư." Úc Khải lễ phép đáp lại.
Chờ Nhan Vũ Diệp đi rồi.
Tư Nhân lập tức nhỏ giọng mắng: "Cái đồ lão thịt khô dối trá!"
Cái gì mà không kịp chào hỏi?
Rõ ràng là thấy, cố ý không muốn để ý tới người ta.
Úc Khải nhún nhún vai tỏ vẻ không sao.
Cậu mới vừa hóa trang xong thì Cảnh Vân Trăn đến rồi.
Ba ngày trước, có một đạo diễn có quan hệ tốt mời Cảnh Vân Trăn tới tạm thời tới cứu tràng, chạy tới nơi khác làm khách mời ba ngày, hôm qua quay đến nửa đêm, rạng sáng hôm nay ngồi máy bay trở về, xuống máy bay liền chạy tới.
"Anh, anh đến rồi à?"
Lại là ba ngày không gặp, Cảnh Vân Trăn xông tới ôm tiểu bảo bối Úc Khải vào lòng, hận không thể hôn hai cái ngay tại chỗ.
Đáng tiếc bên cạnh có người.
"Anh, anh còn làm được không? Có muốn đi ngủ một lát không?"
Úc Khải đoán hai ngày nay Cảnh Vân Trăn không được nghỉ ngơi tốt, liền đề nghị Cảnh Vân Trăn đi nghỉ ngơi một lát rồi quay chụp sau.
"Chúng em có thể quay cảnh khác trước......."
"Không sao, anh có thể làm được!"
Đàn ông sao có thể nói không được cơ chứ? Đặc biệt là ở trước mặt bà xã, càng không thể!
Cảnh Vân Trăn buông Úc Khải ra, nhét vào tay cậu chocolate vị dâu tây, sau đó khi tất cả mọi người không chú ý, nhẹ nhàng nhéo eo Úc Khải, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
Úc Khải:???
Mẹ kiếp!
Trước khi Úc Tiểu Khải thi triển cá mặn đập nước, Cảnh Vân Trăn mau chóng buông cậu ra, giống như mèo trộm cá rán, tâm hoa nộ phóng trêu đùa: "Đạo diễn đợi lâu rồi, anh đi hoá trang, lập tức sẽ quay lại!"
Vốn dĩ nếu Cảnh Vân Trăn không về kịp, bọn họ sẽ quay cảnh khác trước, nhưng nếu đã trở lại, thì vẫn dựa theo kế hoạch như cũ mà quay chụp.
Quay cảnh Đinh Hạ xuyên không về quá khứ, lạc đường và tình cờ gặp được Khương Tân.
Kỹ thuật diễn của Úc Khải và Cảnh Vân Trăn đều online, hơn nữa hợp tác ăn ý nên hoàn thành khá là nhanh.
Tâm trạng đạo diễn cũng rất vui vẻ, liên tục khen ngợi.
Ban ngày Nhan Vũ Diệp không có cảnh quay, gã liền ngồi ở bên cạnh xem kịch bản, xem đến có chút tâm phiền ý loạn, liền lấy máy tính bảng ra tiếp tục theo dõi《 Máy tính mạnh nhất 》.
Gã vừa mới xem một lát, Trang Văn Tinh cũng đang nghỉ ngơi ở bên cạnh cũng tiến lại gần hỏi: "A, Nhan lão sư, anh cũng theo dõi chương trình 《Máy tính mạnh nhất 》à?"
Nhan Vũ Diệp: "Đúng vậy, cô cũng xem?"
"Anh thích tuyển thủ nào nhất?"
Nhan Vũ Diệp không chút do dự nói: "Đương nhiên là X! Cậu ấy quá lợi hại! Cô xem tập mới nhất ngày hôm qua chưa? Ghi nhớ tên và mặt người, tốc độ kia, độ chính xác kia thật sự quá tuyệt vời, cậu ấy nghiền áp tất cả mọi người!"
Trong 99 bức ảnh chân dung khác nhau, màu sắc rực rỡ, bên dưới mỗi bức đều ghi tên họ, trong 15 phút cần phải cố gắng ghi nhớ tên và chân dung của những người đó.
Sau đó, bọn họ sẽ được phát một quyển album ảnh, trong vòng 30 phút ghi đúng tên họ bên dưới ảnh chân dung đã được xáo trộn.
Để tăng độ khó, những ảnh chụp này không chỉ có mẹ thời trẻ và con gái, bố con, anh em, thậm chí còn có anh chị em sinh đôi cực kỳ giống nhau, chỉ nhìn mặt, rất nhiều bức chỉ khác nhau một chút xíu, là kiểu nếu không nhìn kỹ căn bản không tìm ra điểm khác nhau.
Tên cũng vậy, rất tương tự, có tên thậm chí chỉ kém một nét.
Trang Văn Tinh: "Tôi chỉ xem câu hỏi kia đã chóng cả mặt rồi, nó giống như cứ lặp đi lặp lại vậy."
Kết quả cái cậu X kia, xem xong liền bắt đầu viết, gần như không hề dừng lại, một hơi liền viết hết 99 bức ảnh!
Là một người thuận tay trái, ngoài việc chữ có hơi xấu ra, không có bất cứ vấn đề gì.
Hơn nữa độ chính xác cao tới 100%!
Đúng là đáng sợ.
Ngay cả giám khảo cũng kinh ngạc.
Nhan Vũ Diệp: "Tôi cảm thấy chắc chắn cậu ấy có thể tiến vào trận chung kết, đại diện cho nước mình thi đấu với người nước ngoài."
Trang Văn Tinh: "Cũng không chắc, dù sao cũng không chỉ thi trí nhớ, phía sau còn có những phần thì khác nữa mà."
Nhan Vũ Diệp không cần nghĩ ngợi nói: "Vậy thì X chắc chắn vẫn làm được!"
Trang Văn Tinh: "Ha ha, anh còn là fan nhỏ của cậu ấy sao?"
Hai người đang nói, Úc Khải và một vị đạo diễn đi tới, hiện tại muốn quay cảnh Cảnh Vân Trăn và người khác diễn phối hợp, cho nên cậu có thể nghỉ ngơi trước một lát.
Đạo diễn đang giảng giải cho cậu cảnh quay tiếp theo: "Diễn xuất của cậu có đôi khi quá gò bó cảm xúc, lát nữa cậu có thể khoa trương một chút, bộ lộ ra ngoài một chút."
Úc Khải gật đầu: "Được, tôi thử xem."
"Đương nhiên, cậu cũng đừng quá áp lực, cậu đã rất giỏi rồi, đặc biệt là ở phương diện chi tiết, còn tốt hơn rất nhiều diễn viên lão làng. Tự tin một chút, cậu còn trẻ mà đã giành được giải trong liên hoan phim truyền hình toàn quốc, có rất nhiều diễn viên lão làng đã nhiều năm mà vẫn chưa giành được giải đâu."
Nghe được một câu cuối cùng.
Sắc mặt Nhan Vũ Diệp đột nhiên trầm xuống.
Gã đứng lên chào hỏi với đạo diễn: "Đạo diễn Chu."
Sau đó hướng về phía Úc Khải, mỉm cười vươn tay về phía cậu: "A, đúng rồi, tôi thiếu chút nữa thì quên, Úc Khải, chúc mừng cậu giành được giải Nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất Linh Sam Bạc nhé."
"Cảm ơn Nhan lão sư." Úc Khải nắm lấy tay gã.
Mà ngay trong nháy mắt này, Nhan Vũ Diệp đột nhiên đè thấp thanh âm, dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói: "Cũng chúc cậu có thể thi đậu đại học, chậc, không biết kim chủ sau lưng cậu có mua một cái bằng cho cậu được không?"
Chờ tới khi Úc Khải ngẩng đầu, biểu tình trên mặt Nhan Vũ Diệp đã khôi phục như cũ, lại giống như không có việc gì vỗ vỗ bả vai Úc Khải, thân thiện nói: "Tiếp tục cố lên nhé."
Được lắm cái tên này, còn có hai mặt nữa?
"Nhan lão sư." Úc Khải gọi gã lại.
Nhan Vũ Diệp mỉm cười nói: "Làm sao vậy? Có chuyện gì nữa sao?"
Ha, có vậy đã mất kiên nhẫn? Muốn xé mặt với gã ở trước mặt đạo diễn? Quả nhiên là cái đồ ngu xuẩn vô văn hóa.
Nhan Vũ Diệp đã chuẩn bị để đáp trả.
Kết quả giây tiếp theo lại nghe thấy Úc Khải hỏi gã: "Tôi vừa nghe thấy anh nói, anh rất thích X?"
Đại khái không ngờ tới Úc Khải sẽ nói như vậy, Nhan Vũ Diệp hơi sửng sốt, trả lời: "Đúng vậy."
Vì thế Úc Khải bật cười, phun ra hai chữ.
"Tốt lắm."
Nhan Vũ Diệp:?
Một tiếng cười cùng với hai chữ "tốt lắm" này khiến Nhan Vũ Diệp có chút khó hiểu.
Giống như một đấm đánh ra, lại đánh vào không khí vậy.
Nghỉ ngơi một lát, đạo diễn lại gọi Úc Khải đi quay, đổi sang Cảnh Vân Trăn về đây nghỉ.
Trang Văn Tinh nhân cơ hội hỏi: "Cảnh ca, không phải anh là giám khảo của 《 Máy tính mạnh nhất 》sao? Anh tiết lộ cho bọn em một chút được không, cuối cùng người nào tiến vào chung kết? X vào à?"
Cảnh Vân Trăn ngồi xuống, tiếp nhận ly nước trợ lý đưa qua, cười nói: "Tôi có đạo đức nghề nghiệp, chắc chắn phải giữ bí mật, sao có thể nói cho các cô được?"
"Vậy khi nào ghi hình trận chung kết?"
"Trận chung kết là pk với người nước ngoài, không có gì bất ngờ thì cuối tuần sau, sẽ phát sóng trực tiếp, đến lúc đó tôi còn phải xin nghỉ phép hai ngày nữa."
Hắn ngồi vào vị trí của Úc Khải vừa rồi, thuận tay cầm lấy túi bánh quy nhỏ cậu đặt trên bàn, ngẩng đầu thấy Nhan Vũ Diệp đang cầm máy tính bảng trên tay.
Bên trên đúng là X.
Đàn ông đích thực luôn luôn nói được làm được, đặc biệt là việc đã hứa với đối tượng của mình.
Trong năm ngày rưỡi ghi hình kia, hắn chưa từng nói chuyện với X, càng không nhìn cậu tới nửa con mắt, khi phân tổ cũng chọn mấy tuyển thủ khác.
Ngoài lúc cần phải bỏ phiếu ra, ngày thường đều tránh mặt cậu.
Mỗi đêm còn nghiêm túc báo cáo cho Úc Khải.
Có thể nói cho tới giờ, hắn mới xem như nhìn cái người tên X này một cái.
Sau đó nhìn nhìn, đột nhiên......đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn?