Bạc Cảnh Xuyên bỗng nhiên hiểu được nỗi băn khoăn của bọn họ, sau đó còn nói: "Giờ tôi chỉ cần một sự thật, các cậu có thể bất chấp đi điều tra, cần phải tra cho rõ, thật rõ cho tôi”
Bạc Cảnh Xuyên ghét nhất có người lửa mình, anh cũng không có ý định bỏ qua chuyện này.
Nếu thật sự điều tra ra Giang Nhược Hân phản bội, anh cũng cé thể tiếp nhận.
“Vâng” Trợ lý nhận lệnh tiếp tục, tổng giám đốc nhà mình đã nói không sao cứ điều tra đi, vậy bọn họ sẽ không khách khí.
Quả nhiên vào buổi tối hôm đó bọn họ đã điều tra được toàn bộ quá khứ của Giang Nhược Hân.
Nhưng khi trợ lý cầm tài liệu cũng run tay, đúng là anh ta đã không nhìn lầm, người phụ nữ này quả là một thủy tính dương hoa.
Một người phụ nữ có những mối quan hệ bừa bãi, cắn thuốc, phá thai, lịch sử thuê phòng đều bị điều tra rõ ràng, rành mạch.
Không thể tưởng được, người bình thường thoạt nhìn có vẻ nhu nhược, hiền lành tốt bụng như vậy, sau lưng lại là dáng vẻ này.
“Tổng giám đốc... Anh xem đi...”
Trợ lý có chút khó xử đưa đồ cho anh, “Anh xem những thứ này
rồi đừng tức giận nhé”
Bạc Cảnh Xuyên nhìn thấy sắc mặt khó xử của trợ lý, trong lòng
cũng hiểu được vài phần, nhưng anh không phải là người không chịu nổi đả kích như vậy.
“Cậu cứ xuống trước đi” Bạc Cảnh Xuyên cầm lấy xấp giấy kia, lật ra trang thứ nhất bắt đầu xem.
Phía trên ghi chép tỉ mỉ chuyện của Giang Nhược Hân từ nhỏ đến lớn, bao gồm cả những sự kiện sau này, ngay cả thời gian mỗi bản ghi đều rõ ràng, cụ thể.
Cho dù về mặt tình cảm, Bạc Cảnh Xuyên không tin Giang Nhược Hân sẽ làm ra chuyện như vậy, sự thật lại tát vào mặt anh một cú thật mạnh.
Anh vốn nghĩ Giang Nhược Hân bị vô sinh bẩm sinh, nhưng hóa ra là do phá thai quá nhiều lần, tử cung bị tổn thương, tạo thành thói quen sinh non sau này.
Nạo thai quá số lần cho nên không thể mang thai.
Còn cả lý do vì sao em gái gả thay, đĩ nhiên là bởi Giang Nhược. Hân ra nước ngoài cùng người đàn ông khác.
Mặc dù Bạc Cảnh Xuyên đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng anh không thể chấp nhận được sự thật người phụ nữ mình yêu lại là một kẻ như vậy.
Anh vẫn không hay biết gì, thậm chí sau này Giang Nhược Hân muốn trứng của Giang Thời Hi, bản thân anh cũng đề nghị với Giang Thời Hi không chút do dự.
Anh đối với cô ta, thực sự là hoàn toàn phục tùng.
Không ngờ cuối cùng người phản bội mình nhiều nhất, lại là Giang Nhược Hân.
Bạc Cảnh Xuyên ngồi trong văn phòng cả buổi chiều, giấy trong tay bị vò nhàu nát, đợi đến khi mặt trời lặn, ánh đèn đường buổi tối cũng sáng lên, anh mới đứng dậy rời khỏi công ty.
Lúc này anh muốn tới nơi hôm nay mình và Giang Nhược Hân đã hẹn trước, một ngôi biệt thự họ cùng sở hữu.
Chuyện này nên có một kết thúc.
Mà Giang Nhược Hân ở trong biệt thự, nghĩ đợi lát nữa Bạc Cảnh Xuyên sẽ tới, cô ta mặc vào chiếc áo ngủ gợi cảm, khoác một chiếc áo choàng tắm ra ngoài.
Cô ta đắc chí, với chuyện hôm nay, Bạc Cảnh Xuyên sẽ càng ghét Giang Thời Hi hơn, những lo nghĩ của anh đối với mình cũng sẽ từ từ bị xóa bỏ.
Vị trí bà chủ nhà họ Bạc, cô ta nhất định phải có được.
Hừi Giang Thời Hi, cho dù hôm nay mày có tài giỏi đến mấy thì tao cũng sẽ tài giỏi hơn mày.
Cô ta thực sự không biết, vận mệnh nào đang chờ đợi mình phía trước.
Giống như thường ngày, Bạc Cảnh Xuyên đi tới cửa, vừa định lấy chìa khóa ra mở cửa, tay lập tức dừng lại, anh hơi chần chờ.
Anh thậm chí còn chưa nghĩ kỹ sẽ đi đối mặt với Giang Nhược Hân sau khi bị vạch trần lớp mặt nạ như thế nào.
Nghĩ đến những lời cô ta nói xấu Giang Thời Hi lúc trước, Bạc Cảnh Xuyên lại cảm thấy áy náy với Giang Thời Hi.
Giang Thời Hi gả vào nhà họ Bạc ba năm, vẫn luôn bị mẹ chồng. và em chồng hắt hủi, cô còn nói ra lời chúc phúc bọn họ, có thể thấy cô đã thất vọng đến nhường nào.
“Anh Cảnh Xuyên, anh đã đến rồi sao còn chưa vào?”
Giang Nhược Hân muốn mở cửa nhìn ngoài cửa xem bao giờ Bạc Cảnh Xuyên trở về, kết quả vừa mở cửa đã thấy anh đứng ngoài, nhưng lại đang ngẩn người.
Bị Giang Nhược Hân cắt ngang suy nghĩ, anh lấy lại tinh thần, "Vừa đến"
Giọng điệu anh không tốt như trước, Giang Nhược Hân nhạy cảm nhanh chóng phát hiện ra vấn đề, cô ta làm nũng nói: “Anh Cảnh Xuyên mau vào đi, em chờ anh lâu lắm rồi á”
Bạc Cảnh Xuyên vào nhà lập tức đập tất cả tài liệu mình điều tra được xuống bàn, xấp giấy dày tiếp xúc với mặt bàn phát ra tiếng “Bộp” cực kỳ bắt tai.
“Tự cô xem đi” Bạc Cảnh Xuyên nhắm mắt lại ngồi trên sô pha bình tĩnh.
Khi Bạc Cảnh Xuyên quăng ra xấp giấy này, Giang Nhược Hân cũng lờ mờ có linh cảm trong này không phải thứ gì tốt, nhưng khi tận mắt đọc nội dung bên trong, cô ta lập tức tái mặt.
Sao có thể?
Vậy mà Bạc Cảnh Xuyên có thể âm thầm tra được thật nhiều chuyện quá khứ của mình: “Cái này... Anh Cảnh Xuyên, anh nghe em giải thích, đây không phải em, chắc chắn có người cố tình hãm hại em mới đưa anh nhiều tư liệu giả mạo như vậy, anh đừng tin bọn chúng!”
Mắt thấy Bạc Cảnh Xuyên không hề bị lay động, Giang Nhược Hân nghĩ đến một khả năng, cô ta đỏ mắt, nói với Bạc Cảnh Xuyên: “ Có phải Giang Thời Hi, có phải là Giang Thời Hi đưa anh đống tin tức giả này không?”
Vậy mà đến giờ, Giang Nhược Hân vẫn còn nói xấu Giang Thời Hi.
“Đủ rồi, Giang Thời Hi cũng chỉ là một con cừu non gánh tội thay cô thôi, khi cô ra nước ngoài cùng tên đàn ông khác, cô ấy đã gả thay để cứu nguy cho cô, cô ấy không hề đặt điều cho cô trước mặt tôi. Còn cô thì ngược lại, mồm lúc nào cũng gọi cô ấy là em gái mà đi nói xấu cô ấy hết lần này tới lần khác, cô đủ dối trá rồi đấy!
Đây là lần đầu tiên Bạc Cảnh Xuyên nói những lời nặng nề như vậy với Giang Nhược Hân.
Đủ làm mặt cô ta trắng bệch.
Lúc này trong đầu Giang Nhược Hân chỉ có hai chữ, xong rồi.
Cô ta tưởng mình đã giấu quá khứ thật kỹ, nhưng không ngờ vẫn bị bới móc ra, hơn nữa người đó còn là người đàn ông mình thích.
"Không phải, không phải như vậy, anh Cảnh Xuyên, anh hãy tin em, những thứ này đều do có kẻ hãm hại em, em vẫn là Nhược Hân của năm đó mà”
Cô ta mưu đồ đánh vào ký ức để Bạc Cảnh Xuyên nhớ lại tình xưa, nhưng cô ta nghĩ sai rồi, người như Bạc Cảnh Xuyên, một khi quyết định một chuyện gì, thì sẽ không thay đổi.
“Những thứ này là tự tôi điều tra ra, bản thân cô biết rõ có phải thật hay không, hôn ước của chúng ta lập tức hủy bỏ, sau này cô đừng tới tìm tôi nữa” Bạc Cảnh Xuyên nhắm mắt lại, lòng cứng như: đá.
Nói xong những lời này, Bạc Cảnh Xuyên sải bước nhanh về phía cửa, rời đi không quay đầu lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!