Sau khi Cố Tử Chương tỉnh lại, đầu óc óc mê man, tầm mắt lướt mọi nơi, hắn không tìm được bất kỳ dấu hiệu quen thuộc nào ở nơi đây.
Đây không phải là phòng huấn luyện B201S.
Hắn xoa xoa đầu óc vẫn còn đang choáng váng, trí nhớ trước khi hôn mê đột nhiên tràn vào óc, rửa sạch đại não của hắn, cũng rửa sạch tam quan của hắn.
Hắn c4ntuyến thể của Hạ Trăn.
Sau khi Hạ Trăn sinh ra hành vi giãy dụa, hắn vẫn gắt gao ôm chặt anh vào trong nguc, sau đó nhắm chuẩn tuyến thể mà c4nxuống.
Nghĩ tới đây, Cố Tử Chương không khỏi nuốt nước miếng, lúc ấy hương vị ngọt ngào chưa từng nếm qua cùng với cảm giác chưa từng cảm thụ qua, tất cả mọi thứ đều không giống như nằm mơ.
Thì ra đó chính là chất dẫn dụ của Hạ Trăn sao?
Bất tri bất giác, chất dẫn dụ của hắn đã tràn ngập toàn bộ không gian.
"Bạn học Cố Tử Chương, xin vui lòng khống chế tốt chất dẫn dụ của cậu." Một thanh âm hoảng sợ vang lên.
Cố Tử Chương giương mắt nhìn qua, trước mặt có mấy người đang đứng.
Những người này đều mặc quần áo và đeo mặt nạ cách ly, những trang bị cách ly này có thể ngăn trở tất cả chất dẫn dụ, chưa từng thất bại.
Nhưng mà lúc này toàn thân trang bị này của bọn họ khi đối mặt với Cố Tử Chương, bọn họ vẫn có thể cảm nhận được cảm giác sợ hãi mà chất dẫn dụ bốn phía mang đến.
Bọn họ nhìn alpha đang nằm trên giường ở trước mặt, trái tim không ngừng đập, giống như alpha trước mặt này là con dã thú cổ xưa vô cùng đáng sợ.
Cố Tử Chương ngồi dậy, thử khống chế chất dẫn dụ của mình, nhưng vừa mới khống chế được, cũng không đợi hắn buông lỏng, chất dẫn dụ lại lẻn ra.
Hắn lại thử vài lần, không ngoại lệ đều chạy ra, hơn nữa đối mặt với sự trấn áp của hắn, còn kiêu ngạo kháng nghị, khẩn trương thúc giục hắn.
Cuối cùng, vẫn là theo đề nghị của người khác, Cố Tử Chương đã sử dụng thuốc ức chế mới không để cho nó kiêu ngạo như vậy nữa.
Đối với hiệu quả của thuốc ức chế, những người bên ngoài đều thở phào nhẹ nhõm.
Chất dẫn dụ của Cố Tử Chương quá mạnh mẽ, căn bản không ai có thể chống đỡ được khi đứng trong không gian chứa đầy chất dẫn dụ của Cố Tử Chương, hơn nữa trước mắt Cố Tử Chương đang trong kỳ nhạy cảm, chất dẫn dụ mang theo tính công kích rất cao.
Bọn họ đi đến bên cạnh Cố Tử Chương, lần nữa kiểm tra thân thể cho Cố Tử Chương.
Cố Tử Chương giương mắt nhìn vào ánh mắt của một người, lơ đãng hỏi: "Hạ Trăn đâu? "
Người nọ mỉm cười: "Trước khi đội cứu hộ đến, Hạ Trăn đã được người của Hạ gia đón đi. "
Thông qua lời nói của cô, Cố Tử Chương nhận ra hiện tại mình đang ở đâu, chính là phòng bệnh của bệnh viện.
Bác sĩ điều trị đến để xem tình trạng của hắn đã tốt hay chưa, không thể không dặn dò: "Sau này vào kỳ nhạy cảm, giai đoạn chất dẫn dụ đang bùng nổ không nên quá bốc đồng, đầu tiên phải tiêm thuốc ức chế, nếu như không tiêm thuốc ức chế thì không nên ở trong đám đông. "
Chất dẫn dụ bùng nổ là hiện tượng s1nh lý tồn tại của tất cả mọi người ở trong đế chế, cho dù đó là alpha, beta hoặc omega, khi trưởng thành đều sẽ thường xuyên xuất hiện hiện tượng s1nh lý này.
Chất dẫn dụ bất an bạo động sẽ đồng thời gây ra sự phấn khích cho não bộ và cơ thể, thường xuất hiện phản ứng trong vài ngày liên tiếp, vì vậy những ngày xuất hiện hiện tượng bùng nổ chất dẫn dụ còn được gọi là kỳ nhạy cảm.
Cố Tử Chương trầm mặc, nghe xong bác sĩ đang đứng phổ cập lại kiến thức khoa học, hắn đã hiểu biết thêm rất nhiều điều về kỳ nhạy cảm, cũng chính thức bắt đầu hiểu được biết việc chất dẫn dụ đánh dấu.
Đánh dấu?
Cố Tử Chương nghĩ đến hành vi mình đã làm, trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc.
Hắn đánh dấu Hạ Trăn?
Alpha cũng có thể đánh dấu alpha sao?
Hắn không hỏi, không ai có thể trả lời được câu hỏi của hắn.
Tiềm thức nói với hắn rằng hắn không thể hỏi.
Bác sĩ nói xong, thở dài, lại nói: "Chất dẫn dụ trên người của cậu cực kỳ không ổn định, kế tiếp cậu sẽ chuyển đến phòng cách ly ở trước, đợi đến khi cậu có thể hoàn toàn khống chế được chất dẫn dụ của mình mới được chuyển về ký túc xá ở. "
Một lúc sau, bác sĩ nói thêm: "Bây giờ cậu trực tiếp chuyển đến phòng cách ly, cần đồ vật gì thì hãy gọi các đàn anh làm ở bệnh viên đi lấy."
Cố Tử Chương không có bất kỳ dị nghị nào đối với việc này.
Sau khi rảnh rỗi, Cố Tử Chương cầm lấy quang não cá nhân, mở khung chat với Hạ Trăn, tin nhắn nói chuyện phiếm còn dừng lại ở tin nhắn hắn gửi đi hơn mười ngày trước, hỏi Hạ Trăn đang ở đâu.
Cho đến nay vẫn chưa có câu trả lời.
Lúc ấy tâm trạng của hắn đang rất nóng nảy, ngữ khí cũng không tốt lắm, mà hiện tại hắn cùng Hạ Trăn phát sinh ra hành vi đánh dấu...
Cố Tử Chương nhất thời cảm thấy khiếp sợ, nhưng nghĩ đến Hạ Trăn không để ý tới hắn, cảm giác buồn phiền kia tựa như lại trở về, nhéo đến khó chịu.
Hắn bùm bùm đánh một đoạn văn tự, còn chưa đánh xong đã xóa đi viết lại, lặp đi lặp lại mấy lần như thế, vẫn không phát ra một tin nhắn nào.
Cuối cùng Cố Tử Chương đánh một hàng chữ, sửa đổi vài lần, mắt vừa mở một cái trực tiếp gửi đi.
Cố Tử Chương: "Về chuyện đánh dấu này, tôi vô cùng xin lỗi. "
Sau khi tin nhắn được gửi đi, những ngày tiếp theo hắn cũng không nhận được hồi âm, cũng bởi vậy hắn đã chấp nhận sự thật này.
Hắn thật sự đánh dấu Hạ Trăn.
......
Sau khi cách ly hai mươi ngày, Cố Tử Chương được phép đi ra ngoài, trên đường đến phòng huấn luyện, xa xa nhìn thấy Hạ Trăn đi ở phía trước.
Hạ Trăn nhận thấy được hắn, quay đầu lại một cái, bước nhanh hơn.
Cố Tử Chương đi theo sau, không đuổi kịp, chỉ đi ở phía sau, làm cho khoảng cách giữa hai người vẫn luôn duy trì ở một khoảng nhấtđịnh.
Hạ Trăn: "Hừ" một tiếng sau đó quay đầu tiến vào phòng huấn luyện, xếp hàng ở trong đội ngũ lễ tân.
Cố Tử Chương: "..." Ở lại một lát, hiện tại thời gian còn sớm, người xếp hàng cũng không nhiều, rất nhanh sẽ đến lượt của Hạ Trăn.
Đến khi phía trước của Hạ Trăn chỉ còn lại một người, Cố Tử Chương tiến lên giữ chặt Hạ Trăn, tay trái nắm chặt lấy, kéo anh đi một đoạn đường cho đến khi người vào phòng huấn luyện B201S mới buông tay.
Hạ Trăn khẽ nhíu mày: "Cố Tử Chương, cậu làm gì vậy?! ”
Cố Tử Chương cũng nhíu mày: "Trước kia anh sẽ không đến phòng huấn luyện công cộng. ”
Hạ Trăn: "..."
Lúc trước anh đương nhiên sẽ không đi phòng huấn luyện công cộng, có phòng huấn luyện tư nhân có thể sử dụng, tự nhiên sẽ không cùng nhiều alpha sử dụng chung một phòng huấn luyện.
Nhưng bởi vì vụ việc đã xảy ra cách đây không lâu, anh không thể không có khúc mắc trong lòng.
Không nói đến những thứ khác, bây giờ vừa bước vào phòng huấn luyện B201S, trong đầu anh hiện lên hình ảnh lúc đó.
Vừa nghĩ đến mình là một alpha, lại bị một alpha khác đánh dấu, tâm tình nhất Hạ Trăn liền trở nên không tốt.
Hạ Trăn trả lời: "Liên quan gì đến cậu. ”
Việc này thật sự không liên quan gì đến hắn, nhưng vụ việc không thể kết thúc như thế này.
Cố Tử Chương nhìn sắc mặt Hạ Trăn dần đen đi, tự giác biết là do mình sai trước, lập tức xin lỗi: "Chuyện lần trước, xin lỗi. "
Hạ Trăn thờ ơ với câu xin lỗi này, thậm chí cười lạnh một tiếng, một câu xin lỗi lại không thể bỏ qua hết thảy sự tình, chỉ làm khơi dậy tất cả sự bất mãn của anh.
Lúc ấy tình huống đặc thù, anh không chỉ không thể rửa sạch đánh dấu tạm thời, còn phải chờ đánh dấu tạm thời trong cơ thể tự biến mất.
Cường độ của việc đánh dấu thông thường được chia thành nhẹ, trung bình và suốt đời. Việc c4ntuyến thể thuộc về các cường độ đánh dấu nhẹ, hiệu quả kéo dài khoảng từ bảy đến mười ngày.
Nhưng không thiếu một số trường hợp đặc biệt, nếu chất dẫn dụ của alpha quá mạnh mẽ, nó sẽ kéo dài hơn mười ngày.
Mà anh vừa vặn thuộc loại trường hợp đặc thù, thế cho nên suốt mười lăm ngày, cả người anh đều tản mát ra một cỗ hương vị sô cô la mang theo một chút vị táo, cả người ở trong trạng thái lo được lo mất.
Đặc biệt là năm ngày cuối cùng, tâm tình của anh dần dần nóng nảy, thời thời khắc khắc hận không thể kéo Cố Tử Chương ra đánh một trận.
Nghĩ tới đây, Hạ Trăn nắm chặt nắm đấm rồi lại thả lỏng, vừa thả lỏng lại nắm chặt, cuối cùng nhịn không được, ngẩng đầu liền cho Cố Tử Chương một quyền.
Nắm đấm nhịn hồi lâu rốt cục hạ xuống, trong lòng Hạ Trăn dâng lên một cảm giác thoải mái, chỉ là phần thoải mái này còn chưa đủ để cho anh hết giận.
Hạ Trăn kéo Cố Tử Chương lại, đang định tiếp tục đánh thêm mấy cái, trước mắt đột nhiên trở thành một mảnh hỗn độn, lắc lắc đấy mấy cái mới thấy rõ hình ảnh trước mắt.
Đồng thời một loại cảm giác tê dại từ sau gáy lan tràn, chỉ chốc lát sau loại cảm giác này đã bao phủ toàn thân, làm cho chân của anh nhịn không được mà run rẩy, ngay cả cánh tay đang bắt lấy Cố Tử Chương cũng trở nên phát run.
Tiếp theo sau đó còn có các phản ứng càng thêm đáng xấu hổ, thậm chí khát vọng sâu trong nội tâm như ẩn như hiện, tất cả mọi thứ đều làm cho mọi hành vi của anh trở nên cứng đờ.
Cố Tử Chương đợi một hồi, không đợi được nắm đấm tiếp theo của Hạ Trăn liền nói: "Tôi sẽ không đánh lại, nếu như như vậy có thể làm cho anh hả giận."
Lời của hắn còn chưa nói hết, đã bị Hạ Trăn đẩy mạnh vào phòng tắm, sau đó liền nghe thấy tiếng cửa đóng sầm một tiếng, đủ thấy Hạ Trăn dùng khí lực lớn đến bao nhiêu.
Cố Tử Chương phục hồi tinh thần lại, muốn mở cửa, liền nghe thấy thanh âm hoảng hốt của Hạ Trăn: "Đừng ra đây! ”
Thoáng chốc, cửa phòng tắm mở ra một khe hở nhưng rất nhanh lại đóng lại. Trái tim Hạ Trăn lúc này mới hạ xuống.
Sau khi xác nhận Cố Tử Chương sẽ không đi ra, Hạ Trăn mở bộ chuyển đổi không khí ra, đem toàn bộ chất dẫn dụ ngọt ngào đang tràn ngập trong không khí từng chút một xua tan ra ngoài.
Sau đó đợi đến khi chất dẫn dụ dính trên người tan đi không sai biệt lắm, hơn nữa phản ứng khó hiểu trên người cũng biến mất, Hạ Trăn thay một bộ quần áo mới sạch sẽ, rời khỏi phòng huấn luyện trực tiếp đến phòng y tế trường làm một phần kiểm tra.
Hạ Trăn cầm báo cáo trong tay, số liệu trên báo cáo đều vô cùng bình thường, tựa như những phản ứng vừa rồi của anh ở phòng huấn luyện đều là ảo giác.
Nhưng anh biết đó không phải là ảo giác, hiện tại anh còn có thể nhớ tới cảm giác vừa rồi, quá mức chân thật.
Bác sĩ đã đọc báo cáo: "Không có vấn đề gì cả."
Hạ Trăn trầm mặc, đối mặt với vị bác sĩ xa lạ, phản ứng khó nói kia càng không thể nói ra tiếng, nghẹn hồi lâu cuối cùng vẫn không nói ra.
Mà Cố Tử Chương ở bên kia lại càng không hiểu ra sao.
Chờ sau khi hắn từ phòng tắm rửa đi ra, Hạ Trăn đã không còn, mà bốn phía lộ ra một loại khác thường, cho hắn một loại cảm giác khó nắm bắt.
Buổi tối hôm đó, Cố Tử Chương gặp ác mộng cả đêm, sau khi tỉnh lại, bên trong giấc mơ có gì hắn đã không nhớ rõ, chỉ mơ hồ nhớ rõ khuôn mặt hung tợn của Hạ Trăn trong mộng, nhưng sắc mặt lại có vài phần khác biệt so với trước kia.
Cố Tử Chương dội nước lạnh lên mặt, đầu óc choáng váng cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Lúc này trí não cá nhân đặt ở trong tay phát ra âm thanh thông báo, Cố Tử Chương giương mắt nhìn, là tin tức của nhóm giảng viên hệ robot gửi tới.
"Năm thứ hai hệ robot bắt đầu triển khai lớp chỉ đạo quân sự từ hôm nay, hơn nữa tất cả các tiết học chỉ đạo đều do những chiến sĩ biên chế tinh anh đặc biệt của quân đoàn đệ nhất - chiến đội Cuồng Lôi phụ trách, thời gian một tháng."