Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Từ khi Đào Mộ xuất hiện trong tầm mắt của đông đảo dân mạng đến nay, cậu luôn để lại ấn tượng tốt trong mắt đại chúng, nào là anh tuấn soái khí, tài hoa hơn người, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bình dị gần gũi linh tinh.

Bây giờ đột nhiên có mười mấy phương tiện truyền thông liên hợp tung tin nóng Đào Mộ từng làm MB, đa số phản ứng đầu tiên của cư dân mạng chính là không tin. Đặc biệt là các fans nữ đã xem Đào Mộ thành bạn trai lý tưởng của mình, vừa không tin vừa kịch liệt phản bác những lời đàm tiếu bậy bạ của truyền thông.

"Làm ơn đi, Mộ Mộ nhà chúng ta năm nay chỉ mới 18 tuổi, tôi còn tra ra sinh nhật của cậu ấy là ngày 7 tháng 7, vừa thành niên ba tháng nay. Dám nói Mộ Mộ nhà chúng ta là MB, cười gần chết. Hộp đêm nào dám dùng lao động trẻ em làm MB vậy? Bộ tưởng pháp luật là một tờ giấy chắc?"

"Mộ Mộ nhà chúng ta 18 tuổi đã có thể sáng lập web Phi Tấn, có tài như vậy mà làm MB cái gì, làm kim chủ bao nuôi MB nghe còn có lý hơn."

"Lầu trên, với giá trị nhan sắc của Mộ Mộ chúng ta, coi trọng ai còn dùng từ bao nuôi sao? Trực tiếp mở miệng là có vô số cô gái ùa lên ứng tuyển rồi."

"Tán thành, Mộ Mộ nhà chúng ta tuyệt đối không có khả năng làm loại chuyện này!"

"Tôi không tin Mộ Mộ là loại người này."

Có người tin Đào Mộ thì đương nhiên cũng có người không tin, cho rằng nhiều báo chí và báo tuần sẽ không cùng liên thủ để gạt người.

"Hình như có chút vấn đề. Tục ngữ nói không có lửa làm sao có khói, nếu thật sự không có chuyện này, sao lại có nhiều truyền thông cùng đưa tin vu oan cho một người không thù không oán với mình làm gì."

"Báo chí còn đưa ra bức ảnh Đào Mộ ra vào Dạ Sắc. Tôi biết hộp đêm này, có thể nói là một trong những hộp đêm lớn nhất Yến Kinh, hơn nữa còn là chuỗi hộp đêm. Ở Công Thể, Hậu Hải, Tam Lí Truân, Á Vận Thôn và cả bên Mậu Thiên Giai đều có hộp đêm này. Bên trong quả thật có cung cấp loại phục vụ đó."

"Nhưng ông chủ Dạ Sắc không phải là ca ca của Đào Mộ sao? Đây là chính miệng Đào Mộ nói."

"Đào Mộ là cô nhi mà nhỉ? Đâu ra ca ca? Hơn nữa ông chủ Dạ Sắc sắp 40 rồi. Nói là cha của Đào Mộ còn có khả năng, cậu tin cái tin tức không đáng tin đó sao?"

"Tin tức của lầu trên rất nhiều nha, cậu còn biết gì nữa không, nói ra hết được không?"



"Ông chủ Dạ Sắc tên Lưu Diệu. Lúc trước Đào Mộ đến Kinh Ảnh báo danh, chính là Lưu Diệu lái xe đưa Đào Mộ đến, Đào Mộ còn kêu hắn là ca."

"Cái gì mà ca chứ, là kim chủ thì có. Tôi vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, một nam sinh mới 18 tuổi vừa vào đại học, còn là một cô nhi. Sao có thể có tiền sáng lập web Phi Tấn và web bullet screen. Cho dù cậu ta có tài hoa thật thì sao, bộ tưởng là thuê server và biệt thự không tốn tiền hả? Một cô nhi như cậu ta thì đào đâu ra tiền! Không chừng là bị bao nuôi mới có!"

Trên đời này không thiếu người có tâm lý âm u, thích dùng ác ý để nghiền nát người khác. Đặc biệt là mấy tháng trước Đào Mộ sáng lập web Phi Tấn và web bullet screen, tuổi còn trẻ mà nhân mạch phong phú, còn có thể thoải mái tranh cãi hỗ động cùng lão tổng đầu ngành như Weibo, có thể nói là một mình cậu chiếm hết spotlight.

Mọi người đều là bạn cùng lứa, dựa vào cái gì mà mày có thể ưu tú, có thể thoải mái lăn lộn như vậy?

Trên đời này không ai có thể được toàn thế giới thích cả. Đào Mộ xuất thế ngang trời, trong khoảng thời gian ngắn đã hấp dẫn nhiều sự chú ý. Nhưng trong đám người chú ý này, có người thích cậu thì tất nhiên cũng có người nhìn cậu không vừa mắt. Loại trạng thái tâm lý này đại khái là hâm mộ ghen tỵ hận. Chẳng qua bình thường không có cơ hội phát tiết, bây giờ hiếm lắm mới bắt được nhược điểm, một đám như ruồi bọ thấy được đống rác, ong ong ong bay đến.

"Thật ghê tởm, còn tưởng rằng hắn dựa vào tài hoa, không ngờ lại dựa vào bán thân."

"Nói không chừng web Phi Tấn và web bullet screen gì đó cũng không phải do hắn sáng lập. Có lẽ là hầu hạ kim chủ tốt quá nên người ta ném cho hắn hai trang web để chơi đùa cũng nên."

"Thất vọng quá, không ngờ tôi lại thích loại người như vậy."

"Uổng cho tôi ngày nào cũng như trúng tà, kéo người đăng ký web Phi Tấn cho hắn. Bây giờ nghĩ lại đúng là không đáng giá, còn nói là đột phá một trăm triệu sẽ mặc nữ trang nhảy múa chúc mừng, sao không múa thoát y luôn đi, không chừng còn mánh hơn."

"Ghê tởm chết tôi, xóa web Phi Tấn, sau này về dùng lại Weibo."

Chỉ trong vòng một ngày, dưới sự kích động của người có tâm, hơn mấy vạn người bỏ web Phi Tấn. Dưới tài khoản chính thức của Đào Mộ có mấy chục vạn cư dân mạng nhắn lại, có người tin tưởng cậu ủng hộ cậu, có người muốn cậu giải thích, có người chửi rủa cậu. Thậm chí ngay cả cuộc thi bình chọn hoa khôi giáo thảo cũng bị ảnh hưởng.

Có vài cư dân mạng vọt tới dưới tài khoản của chương trình chửi rủa đây không phải là bình chọn hoa khôi giáo thảo, mà là đang bình chọn Ngưu Lang quốc dân và công chúa quốc dân — "Có phải đang chọn ra hoa khôi giáo thảo để đến Dạ Sắc treo biển hành nghề tiếp khách không a?"

Chuyện càng nháo càng lớn, càng ngày càng oanh động, có vài thí sinh bị cha mẹ người nhà gọi điện dò hỏi xem là chuyện gì? Có người đã không còn tin tưởng Đào Mộ và web Phi Tấn, trực tiếp gọi điện kêu con của mình về. Không ít thí sinh bị ảnh hưởng, đồng loạt muốn rời chương trình.

Trong khi các thí sinh đang do dự không thôi, Thẩm Dục lại nhảy nhót không ngừng gây sự chú ý với mọi người — —

"Mọi người đừng nói Mộ Mộ như vậy, Mộ Mộ sẽ thương tâm. Cậu ấy là một người đặc biệt tốt, chắc chắn sẽ không làm MB, cậu ấy chỉ là làm công trong hộp đêm thôi. Một cô nhi không cha không mẹ, từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện, không ai nuôi, chẳng lẽ tự kiếm tiền nuôi bản thân cũng là sai sao? Xuất thân cậu ấy không tốt cũng đâu phải cậu ấy được quyền lựa chọn?"

"Mọi người có biết Mộ Mộ đã cố gắng bao nhiêu không? Cậu ấy đặc biệt tài giỏi, biết hát biết khiêu vũ, kỹ năng diễn xuất đặc biệt tốt. Lúc ở trấn H, cậu ấy có làm thế thân cho tôi, đạo diễn chúng tôi nói kỹ thuật diễn của cậu ấy tốt hơn tôi rất nhiều. Cậu ấy còn làm thế thân cho Vương Bác Viễn ở 《 Giang Hồ Chi Viễn 》 nữa. Có vài cảnh Vương Bác Viễn quay không được nhưng cậu ấy quay được. Đây là chính miệng Trình Bảo Đông và Vương Bác Viễn thừa nhận. Đạo diễn Trình Bảo Đông còn nói phong cách diễn xuất của Mộ Mộ đặc biệt giống Nghiêm ảnh đế Nghiêm Thịnh."

(Nghe trung tâm vũ trụ nói chuyện chưa:))) toàn kéo giá trị thù hận, tức chịu không nổi nên xen ngang)

"Mộ Mộ có tài như vậy, nhưng chỉ vì cậu ấy là cô nhi, không có bối cảnh không có chỗ dựa mà ở trấn H ăn không ít đau khổ mấy người có biết không? Lúc ở đoàn phim, cậu ấy còn bị nhà đầu tư gây rắc rối... Rõ ràng đã vào đoàn phim 《 Hào Hiệp Truyện 》, hợp đồng cũng đã ký rồi nhưng lại bị người ta đá đi... Tôi không đồng ý mấy người nói Mộ Mộ như vậy..."

"Hơn nữa Mộ Mộ tự mình kiếm tiền, cậu ấy không cần kim chủ. Mấy người có biết cậu ấy lời được bao nhiêu lúc chơi thị trường chứng khoán vào tháng 7 năm nay không? Bây giờ thị trường chứng khoán không ổn như vậy, ngay cả anh trai tôi cũng phải bồi thường không ít tiền, vậy mà tiền lời Đào Mộ kiếm được lại gấp bảy tám lần."

Thẩm Dục có một đặc điểm khi nói chuyện, đó chính là thích so sánh. Trong mắt người khác chính là nâng một giẫm một. Kết quả chính là hắn càng nói nhiều thì người chán ghét Đào Mộ càng nhiều. Thậm chí ngay cả fans điện ảnh của Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh vốn không có cảm giác gì về chuyện này, nhưng vì lời của Thẩm Dục mà bắt đầu sinh ra tâm thái bài xích cực độ với Đào Mộ.

"Người này thu được bao nhiêu lợi ích ở chỗ Đào Mộ mà lại nói ra mấy lời đuối lý như vậy! Nhìn mấy câu đó đi kìa, Đào Mộ vừa soái vừa có tài thì thôi đi, còn chuyện xào cổ phiếu có lợi hại hay không thì tôi không biết. Cho dù hắn có kỹ năng diễn xuất tốt thì sao, chỉ là một sinh viên năm nhất bên khoa diễn xuất mà lại có kỹ năng diễn tốt hơn Vương Bác Viễn... Mẹ nó cho dù có là Nghiêm Thịnh năm đó cũng không dám khoác lác như vậy!"



"Chắc là vậy đó. Cậu không thấy hắn cũng dám thổi kỹ năng diễn của Đào Mộ có thể so với Nghiêm Thịnh sao? Tôi chỉ muốn biết là Thẩm Dục nói mấy câu này, bản thân Trình Bảo Đông, Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh có biết hay không?"

Đám dân mạng sôi nổi tag Trình Bảo Đông, Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh.

"Cậu xem, hắn nịnh bợ Đào Mộ thì nịnh đi, cư nhiên dám dẫm Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh, nào toàn nước hay gì?"

Còn có cư dân mạng mắt sắc phát hiện điểm đáng ngờ: "Ê nè, có ai phát hiện ra ý của Thẩm Dục không, hắn và Đào Mộ từng quen nhau a? Tôi đã nói có gì đó kỳ lạ mà. Tên Thẩm Dục này có độ tồn tại đặc biệt mạnh trong chương trình. Tôi thấy màn ảnh của hắn nhiều hơn của người khác, thời gian xuất hiện cũng đặc biệt dài. Hơn nữa lúc người khác quay chương trình cũng có mặt hắn. Mấy người nói xem, có khi nào chương trình biết hắn và Đào Mộ quan hệ tốt nên cố ý cho hắn màn ảnh không?"

"Vậy cũng quá không công bằng đi?"

"Tôi đã nói rồi mà, tôi đặc biệt phiền cái tên Thẩm Dục này, không biết chui ra từ chỗ nào, còn tự cho rằng mình đặc biệt tốt đẹp, luôn thích để người khác nâng hắn nhường hắn. Một thằng con trai mà suốt ngày nũng nịu khắp nơi, bắt được ai là cọ người đó, tập ép chân mà cũng khóc hết hai mươi phút, nhìn thấy sâu cũng bị dọa tới phát ra âm nam sao Pavarotti, này cũng quá đàn bà đi?"

"Giống như chó mặt xệ vậy, ngoại trừ nịnh bợ thì không làm được gì."

Một câu tức khắc chọc tới fans của Thẩm Dục. Kiếp trước Đào Mộ đã biết sức chiến đấu của fans Thẩm Dục đặc biệt mạnh, hơn nữa toàn là fans mẹ không có đầu óc. Fans của Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh khinh bỉ Đào Mộ thì không sao, cư nhiên dám châm chọc mỉa mai Thẩm Dục, đám fans này lập tức không chịu được. Đầu tiên là ở dưới tài khoản Phi Tấn của Thẩm Dục mắng fans của Vương Bác Viễn và Nghiêm Thịnh, mắng đến nỗi fans hai nhà không thể không rời khỏi web Phi Tấn. Cuối cùng còn không đã nghiền, lại chạy đến Tieba của Nghiêm Thịnh và Vương Bác Viễn để phát bạo (hai người này vì hình tượng lộ tuyến nên không đăng ký web Phi Tấn). Chỉ với một đám fans với sức chiến đấu như vậy lại thành công bạo được hai vị ảnh đế đại già siêu sao tuyến một Tieba. Chỉ một thoáng ngay cả cư dân mạng ăn dưa và truyền thông giải trí cũng bị chấn kinh rồi.

Rất nhiều người dời lực chú ý từ web Phi Tấn và Đào Mộ sang Thẩm Dục.

Trong lúc này, Đào Mộ vẫn không có động thái đáp trả. Cậu kêu nhân viên web Phi Tấn thống kê lại mười mấy truyền thông tung tin nóng ban đầu, tổn thất của web Phi Tấn và web bullet screen. Chụp màn hình mấy ngôn luận quá kích của cư dân mạng. Sắp xếp xong hết đống tài liệu đó thì trực tiếp mời luật sư khởi tố tòa án.

Nhưng Đào Mộ không nghĩ tới là Lưu Diệu còn nhanh hơn cả cậu. Hơn nữa Lưu Diệu không chỉ khởi tố mười mấy truyền thông bôi nhọ Dạ Sắc và Đào Mộ, hắn còn khởi tố luôn cả Dục Tiêu Truyền Thông đứng sau chuyện này, thậm chí còn đưa ra chứng cứ Diêu Văn Tiêu thuê thám tử tư xâm phạm riêng tư của Dạ Sắc, dùng tiền hối lộ mười mấy truyền thông liên thủ bôi đen Đào Mộ lên web Phi Tấn.

— — Kể từ khi Đào Mộ nhắc nhở hắn là Diêu Văn Tiêu và Thẩm Dục có vấn đề, hai vợ chồng Lưu Diệu đã bắt đầu chuẩn bị ra tay. Lưu Diệu phái đàn em theo dõi Diêu Văn Tiêu 24/24, đồng thời liên hệ luật sư kinh tế lợi hại nhất Yến Kinh, đã chuẩn bị sẵn sàng cho thời khắc thưa kiện.

Trong quá trình tư vấn, luật sư có nói qua chuyện này cũng như nghệ sĩ khởi tố truyền thông, cho dù thắng kiện cũng chỉ có thể lấy được bồi thường mang tính tượng trưng, mà những truyền thông đó sẽ dùng cách ăn bám nghệ sĩ để sự chú ý của dư luận, dù có đăng báo xin lỗi thì so với lợi nhuận, mấy cái tổn thất mặt mũi cũng chỉ là không đau không ngứa.

Hơn nữa tương lai Đào Mộ phải làm diễn viên, phải vào giới giải trí. Nếu làm căng với bên truyền thông cũng không phải chuyện tốt gì.

Nhưng Lưu Diệu và Mạnh Tề rất tin tưởng bản lĩnh của Đào Mộ, cho dù tương lai có vào giới giải trí, cậu chắc chắn chẳng cần tới mấy truyền thông vô lương đó. Nhất quyết đòi luật sư phải tìm cách, nghĩ ra kế hoạch, phòng ngừa Đào Mộ sau này bị truyền thông vô đạo đức hãm hại, dạy cho những truyền thông tung tin đồn một bài học nặng nề. Hứa rằng nếu luật sư có thể làm bọn họ hài lòng, Lưu Diệu sẵn sàng lấy ra một trăm vạn coi như tạ ơn.

Dưới trọng thưởng như vậy, luật sư kia cũng rất liều mạng, trong non nửa tháng tra luật pháp và án lệ, cuối cùng cũng nghĩ ra cách. Vì thế sau nửa tháng, khi Diêu Văn Tiêu thật sự liên hợp với mười mấy truyền thông bịa đặt sinh sự bôi nhọ Đào Mộ và Dạ Sắc, ông chủ Lưu đã chuẩn bị sẵn sàng, dưới sự kiến nghị của luật sư, trực tiếp lấy tội phỉ báng, cạnh tranh không chính đáng, dò hỏi cơ mật thương nghiệp, sử dụng bất hợp pháp quyền chân dung cá nhân của Đào Mộ và nhãn hiệu của Dạ Sắc để thu lợi nhuận kếch xù và các tội danh khác để tố cáo mười mấy phương tiện truyền thông và Dục Tiêu Truyền Thông ra tòa.

— — Nếu đánh thắng án này, có thể nhìn ra mười mấy truyền thông kia ít nhất phải bồi thường đến táng gia bại sản mới có thể thoát thân.

Còn về Dục Tiêu Truyền Thông thì không đến mức thảm như vậy. Dù sao Dục Tiêu Truyền Thông cũng có tập đoàn Thánh An dựa lưng, người ta là con cháu đời sau mà!

Cùng lúc đó, Thẩm Dục vẫn luôn chiến đấu ở tiền tuyến thế mới biết, sở dĩ Đào Mộ mà hắn muốn kết giao bị hại thảm như vậy là vì trúc mã bạn tốt của hắn làm ra.

"Sao anh lại có thể làm như vậy!" Thẩm Dục cực kỳ khiếp sợ không màng trong lúc đang ghi hình, trực tiếp chạy về khách sạn, chặn lại Diêu Văn Tiêu đang sứt đầu mẻ trán: "Anh rõ ràng biết em rất muốn kết bạn với Đào Mộ. Vì sao anh còn hại cậu ấy? Chẳng lẽ anh không biết, anh làm ra chuyện như vậy, Đào Mộ nhất định sẽ không tha thứ cho em. Vì sao anh lại làm như vậy?"



Diêu Văn Tiêu vẻ mặt hỏng mất nhìn Thẩm Dục. Hắn cũng không ngờ nhất cử nhất động của mình lại bị Lưu Diệu nhìn thấy hết. Bây giờ Lưu Diệu kiện hắn và mười mấy phương tiện truyền thông lên tòa án, chứng cứ xác thực chất cao như núi. Chuyện này nháo lớn như vậy, với thực lực của Diêu Văn Tiêu chắc chắn không vượt qua nổi, nhưng nếu hắn xin trong nhà giúp đỡ, chỉ sợ sẽ khiến gia gia thất vọng. Đến lúc đó hắn sẽ cách xa vị trí người thừa kế tập đoàn Thánh An thêm một bước. Dù sao Diêu gia không phải chỉ có mỗi hắn là cháu trai.

Càng khiến Diêu Văn Tiêu nghẹn khuất hơn là trong thời khắc mấu chốt này, Thẩm Dục lại còn chạy tới trách cứ hắn: "Em còn trách anh? Em nhìn đống ảnh mà Lưu Diệu đăng lên đi, từ khi chúng ta vào Yến Kinh thì đã bị bọn họ theo dõi, Đào Mộ kia căn bản không tin em nên mới phái người nhìn chằm chằm anh. Người em tâm tâm niệm niệm muốn kết bạn, người ta xem em là gì? Bây giờ em còn vì người ta mà trách anh, đầu óc em bị nước vào hả?"

Thẩm Dục khiếp sợ nhìn Diêu Văn Tiêu: "Anh mắng em?"

"Anh cư nhiên mắng em?"

"Rõ ràng là anh làm sai mà còn dám nói đầu óc em bị nước vào như đúng rồi sao? Anh làm sao vậy hả?"

"Anh — —" thấy trong mắt Thẩm Dục ủy khuất hiện lên ánh nước, Diêu Văn Tiêu lập tức hết giận, tiến lên nắm vai Thẩm Dục: "Thật xin lỗi, anh không phải cố ý, anh chỉ là sốt ruột quá thôi."

Diêu Văn Tiêu hơi ngừng lại, muốn tiếp tục trách Đào Mộ: "Đều là do hắn sai. Nếu không phải bọn họ cố ý gài bẫy, tìm người nhìn chằm chằm anh, chuyện này căn bản sẽ không trở nên như vậy. Tên Đào Mộ kia ngay từ đầu đã không thích chúng ta, hắn cố ý tính kế chúng ta. Tiểu Dục, em không biết, tình cảnh anh bây giờ rất gian nan, Lưu Diệu và Đào Mộ lấy được chứng cứ anh hối lộ truyền thông, còn tố cáo anh. Nếu thua vụ kiện, anh và Dục Tiêu Truyền Thông sẽ xong đời."

"Thế vì sao anh lại làm vậy?" Thẩm Dục mơ hồ nhìn Diêu Văn Tiêu: "Nếu không phải anh nhằm vào Mộ Mộ, không đi bôi đen hắn, cố ý tiết lộ chuyện hắn làm công ở Dạ Sắc, còn nói sai sự thật thì hắn sẽ không khởi tố anh nha."

"Anh còn không phải vì em sao." Diêu Văn Tiêu buột miệng thốt ra: "Em luôn để ý đến tên họ Đào kia, anh ghen tỵ. Hơn nữa anh luôn cảm thấy, sau này hắn sẽ làm tổn thương em."

"Nếu thế anh cũng không thể làm vậy a! Hại người là sai." Thẩm Dục chớp chớp mắt, dù sao vẫn đau lòng cho thanh mai trúc mã: "Nếu không thì anh đi xin lỗi Đào Mộ đi. Anh cứ nói là anh sai rồi, anh đi cầu xin hắn, để hắn tha thứ cho anh lần này được không?"

"Anh tuyệt đối không đi cầu xin hắn!" Diêu Văn Tiêu lập tức bạo nộ: "Diêu Văn Tiêu anh có cầu xin ai cũng sẽ không cầu xin hắn."

"Nhưng nếu anh không đi cầu xin hắn, lỡ như kiện tụng thua thì anh mất hết nha!" Thẩm Dục chớp chớp mắt: "Anh không sợ lỡ như chọc gia gia tức giận, gia gia sẽ không cho anh làm người thừa kế nữa sao?"

Diêu Văn Tiêu: "..."

Thẩm Dục mềm lòng thở dài: "Thôi vậy, nếu anh đã không muốn đi cầu xin hắn, em cầu giúp anh."
Nhấn Mở Bình Luận