“Tôi đã tốn nhiều tiền như vậy để làm trắng da, cô lại muốn hại tôi thành một người phụ nữ da vàng ư?"
Nghe vậy, Bạch Nhãn liếc nhìn Tuyết Nham.
“Tuyết Nham, nếu cô không nói, cũng không có người nói cô câm.
“Thích uống thì uống, không thì cũng không ai ép cô phải uống."
Bạch Nhãn có chút tò mò không biết Tuyết Nham này làm sao lại hống hách như vậy.
Nghe vậy, Tuyết Nham mím môi không nói gì.
Mặc dù Bạch Nhãn là nữ phụ trong bộ phim này nhưng cô ấy đã ra mắt được vài năm, và có thể được coi là tiền bối của Tuyết Nham.
Bạch Nhan đã lên tiếng, Tuyết Nham đương nhiên không dám nói gì.
Nhưng mà, trong lòng cô ta vẫn có chút không cam tâm.
Cô ta thực sự không biết mọi người trong đoàn phim đã bị Kiều Ninh bỏ bùa mê thuốc lú gì mà tất cả mọi người đều có mối quan hệ rất tốt với Kiều Ninh.
Cô ta là nữ chính của bộ phim này, nhưng không ai muốn nói chuyện với cô ta.
Vì vậy, điều này khiến Tuyết Nham cảm thấy rất tức giận.
"Kiều Ninh, vai diễn của em sẽ hoàn thành trong ngày mốt, chị vẫn chưa muốn em rời đi."
Bạch Nhãn có chút bất đắc dĩ nói.
Bộ phim này chủ yếu xoay quanh tuyến truyện của nam nữ chính, Kiều Ninh là nữ thứ nên không có nhiều đất diễn.
“Khi nào rảnh em sẽ đến thăm chị."
Cô cũng rất quý Bạch Nhãn, tuy nói Bạch Nhãn là tiền bối nhưng Bạch Nhãn chưa bao giờ kiêu ngạo trong đoàn phim.
Hơn nữa, Bạch Nhãn có thể được coi là người bạn đầu tiên mà cô kết bạn trong đoàn làm phim này.
Khi nào có thời gian, tất nhiên cô sẽ đến thăm Bạch Nhãn.
Một lúc sau, Vương San xuất hiện trước mặt mọi người với ly trà sữa.
"Trà sữa đến rồi mọi người ơi!'
Khi lấy trà sữa, Tuyết Nham là người lấy nhanh nhất.
Kiều Ninh và Bạch Nhãn chủ nhìn rồi mỉm cười.
Tuyết Nham nhét ống hút vào, uống một ngụm, rồi lập tức phỉ ra.
"Đây là loại trà sữa rác rưởi gì, mùi vị thật buồn nôn..."
Vẻ mặt cô ta khinh bỉ nói.
Nghe vậy, Bạch Nhãn không thể chịu được đành lên tiếng.
“Tuyết Nham, cô có bệnh không?
"Cô là người nói không muốn uống, lại là người lấy trà sữa nhanh nhất, cũng là người cho rằng trà sữa không ngon. Cảm thấy uống được thì uống, còn không thì cô đặt điều chê bai cái gì trong khi mọi người trong đoàn vẫn ương ngon lành thế kia!?"
Nghe đến đây, Tuyết Nham chỉ biết giậm chân tức giận.
*************
Thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ trong nháy mắt, vai diễn Hạ Tiểu Tinh do Kiều Ninh thủ vai đã đến hồi kết.
"Kiều Ninh, tôi có một bộ phim mới ở đây, cảm thấy vai nữ chính rất phù hợp với cô. Tôi hy vọng cô có thể đến tham gia."
“Chỉ là kịch bản vẫn chưa được viết xong."
Qua vài tuần, ấn tượng của Thẩm Điềm về Kiều Ninh càng ngày càng tốt.
Kỹ năng diễn xuất của Kiều Ninh rất tốt và tính cách của cô ấy cũng rất thân thiện.
Tuyết Nham đã rất tức giận khi nghe cuộc trò chuyện của Thẩm Điềm và Kiều Ninh.
********
"Này, Trần Hạo Hiên, anh đang làm gì vậy?"
“Hử?"
Giọng điệu của Trần Hạo Hiên đầy bất mãn.
Thật tiếc là Kiều Ninh hoàn toàn không nghe thấy.
"Vai diễn của em hôm nay đã hoàn thành. Em muốn cùng anh ăn mừng."
Kiều Ninh chân thành mời anh.
“Anh hiện đang công tác ở nước ngoài.
Nghe đến đây, Kiều Ninh vô cùng sửng sốt.
Nhưng cô quên rằng Trần Hạo Hiên là một người bận rộn.
“Được rồi.
Kiều Ninh nói với một chút mất mát.
Sau khi Kiều Ninh và Trần Hạo Hiên kết thúc cuộc điện thoại, cô vừa đến tầng dưới của Thanh Vũ.
Thật tình cờ cô đã gặp Kiều Mẫn.
Sau khi đến Thanh Vũ lâu như vậy, Kiều Ninh đã biết về người đại diện của Thanh Vũ.
Có hai người đại diện nổi tiếng, một là Trịnh Thiến, hai là Ôn Hạ, còn lại là một số người đại diện bình thường.Trịnh Thiến và Ôn Hạ cũng có thể được cho là đang bí mật cạnh tranh.
Sau khi Kiều Ninh ký hợp đồng với Trịnh Thiến, tài nguyên càng ngày càng tốt. Ôn Hạ hẳn là đã nhìn ra được điều gì đó. Vì vậy, Kiều Mẫn và Trần Đình đã nhân lúc này công khai đính hôn để lấn áp danh tiếng của Kiều Ninh.
“Yo, sao chị lại có thời gian quay lại công ty?"
Giọng điệu của Kiều Mẫn cực kì chua chát.
Kiều Ninh lạnh lùng nói:
"Tôi vẫn thích nghe cô gọi là chị dâu hơn."
Nghe thấy điều này, mặt cô ta đen lại, biểu cảm trên khuôn mặt càng ngày càng xoắn lên.
"Kiều Mẫn, khi bước vào cửa nhà họ Trần, phải xưng hô đúng vai vế một chút chứ?"