Trần Hạo Hiên là người chủ động ôm Kiều Ninh vào lòng.
Khi nhiếp ảnh gia nhìn thấy cảnh này, anh ta vỗ tay tán thưởng hết lần này đến lần khác.
Chỉ cần nghe một tiếng "nhấp " - ảnh được chụp.
...
[Nhân viên]: "Hai người nên suy nghĩ kĩ xem đã sẵn sàng chưa?"
[Nhân viên]: "Một khi con dấu được đóng, hôn nhân sẽ hợp pháp!"
[Nhân viên] "Kết hôn là chuyện cả đời, nên cần cân nhắc kỹ càng."
Nhân viên cục dân chính nhìn hai người mới cưới trước mặt, không có biểu hiện vui mừng kết hôn, ân cần nhắc nhở.
Rốt cuộc, một khi đã đóng dấu, muốn hối hận cũng không được.
Nếu quyết định kết hôn một cách cẩu thả như vậy, sẽ hối hận về sau.
Nghe vậy, Kiều Ninh gật đầu.
Trái tim cô đã chết, cô không còn gì nữa.
Trần Hạo Hiên nhìn Kiều Ninh gật đầu, thì khẽ gật đầu.
Các nhân viên của cục dân chính nhìn cô và anh thầm thở dài.
Cuối cùng, anh và cô đã kết hôn...
【Nhân viên】: "Chúc hai người trăm năm hạnh phúc."
Các nhân viên gửi những lời chúc phúc chân thành.
Sau khi rời khỏi cục dân chính, Kiều Ninh nhìn vào bàn tay của mình, nở nụ cười chua chát.
Cô đã kết hôn cùng một người đàn ông lạ mặt.
Không phải là của niềm vui, không phải là của nỗi buồn.
"Ngày mai, anh đến đón em."
Nói xong, anh và Bạch Nghiễn cùng rời đi. Để lại Kiều Ninh một mình trong gió.
Đây... thực sự không đàn ông chút nào.
Khi Kiều Ninh còn đang suy nghĩ xem nên đi đâu thì một cuộc điện thoại gọi đến.
"Kiều Ninh, mau đến công ty."
Nói xong bên kia cúp máy.
Hoàn toàn không cho cô trả lời.
Dù sao cũng không có chỗ để đi, cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn đến công th mà thôi.
Khi Kiều Ninh tốt nghiệp, cô đã ký hợp đồng với Kiều Mẫn trong công ty Thanh Vũ.
Kiều Ninh ban đầu không muốn gia nhập công ty giải trí này, nhưng Kiều Mẫn đã nói với bên kia rằng cô sẽ ký hợp đồng với cô ta.
Vì vậy, Kiều Ninh đã ký hợp đồng tại đây.
Mấy năm nay Kiều Mẫn phát triển khá tốt, thỉnh thoảng nhận được vài vai nữ phụ trong các tác phẩm lớn, doanh thu vẫn tốt.
Nhưng Kiều Ninh lại không gặp may mắn như vậy.
Trong vài năm ở công ty, tất cả những gì cô nhận được là...
Một số vai diễn phản diện hoặc các vai diễn quần chúng.
"Có chuyện gì sao!?"
"Vai diễn này, Kiều Mẫn cảm thấy rất phù hợp với cô."
Nghe đến đây, cô hơi ngạc nhiên.
Kể từ khi biết những điều bẩn thỉu về Kiểu Mẫn và Trần Đình, hình ảnh Kiều Mẫn trong mắt cô đã hoàn toàn tan vỡ.
"Chuẩn bị cho tốt, ngày mốt liền tham gia vào đoàn làm phim."
Sau khi nói xong, Ôn Hạ ném kịch bản trong tay cô ấy trước mặt Kiều Ninh.
Kiều Ninh cầm kịch bản lên nhìn sơ qua, sau đó đặt nó xuống.
Vừa rồi, cô đọc lướt qua nó và biết được cốt truyện chung, về một cô nhân tình muốn có thai và yêu cầu người đàn ông ly hôn với người vợ và ở bên anh ta...
Kiều Ninh cũng biết rằng ai đóng loại vai này sẽ bị mắng rất thảm.
Cô không ngu ngốc như vậy.
"Tôi không nhận vai diễn này!"
“Nếu muốn đề cử ai đó thì hãy đề cử Kiều Mẫn diễn đi. Tôi không nhận!"
"Chị ơi, đây là vai diễn mà em đã chọn rất kỹ cho chị."
"Em thật sự rất buồn vì chị từ chối."
Kiều Mẫn cố thể hiện một biểu cảm rất đau lòng.
Kiều Ninh nhìn cô ta với dáng vẻ bạch liên hoa không kìm được mà muốn ói.
“Vì đây là một vai diễn mà cô lựa chọn rất kỹ lưỡng nên việc cô đóng là lẽ đương nhiên."
" Tôi không làm tình nhân chen vào tình yêu của ai đó nên không diễn nổi đâu."
Kiều Ninh châm biếm nói.
Nghe vậy, Kiều Mẫn khẽ dậm chân.
Làm sao cô ta có thể không biết rằng những lời nói của Kiều Ninh đang nói bóng gió rằng cô ta là tiểu tam.
Nhưng, vậy thì đã sao?
Cô ta sẽ lấy đi tất cả những thứ thuộc về Kiều Ninh.
“Chị à, chị Ôn cũng vì lợi ích cho bản thân chị."
"Chị đã gia nhập giới giải trí trong nhiều năm, nhưng chị vẫn chưa có danh tiếng gì cả."
Nghe vậy, Kiều Ninh đảo mắt nhìn Kiều Mẫn.
Lý do cô đã gia nhập làng giải trí lâu như vậy mà tôi vẫn chưa nổi tiếng là vì cô không muốn.
Nhưng nếu cô muốn thì Kiều Mẫn cũng không có cửa xách dép cho cô.
"Chị Ôn đã nói trước với đoàn làm phim. Chị từ chối cũng không tốt."
Nếu Kiều Ninh nghe Kiều Mẫn nói những điều này trước đây, có lẽ cô sẽ thấy rất biết ơn.
Nhưng bây giờ cô đã nhìn rõ mặt của Kiều Mẫn, cư nhiên sẽ không làm theo những điều cô ta nói.
"Nếu tôi nhớ không lầm thì hợp đồng của tôi với công ty hôm nay sẽ hết hạn."
"Ngoài ra, tôi không có kế hoạch gia hạn hợp đồng của mình."
Kiều Ninh nghĩ rằng mình đã nói rất rõ ràng rồi, nên sau khi nói xong, cô không để cho Kiều Mẫn cơ hội tiếp tục nói nữa. Cô xoay người rời đi.
Kiều Mẫn nhìn bóng lưng Kiều Ninh đã đi xa mà nghiến răng nghiến lợi tức giận.
Không biết tại sao cô ta uôn cảm thấy Kiểu Ninh có chút kỳ quái và khác biệt.
Ngày hôm sau, ở nhà họ Kiều.
"Anh ta không tới?"
Kiều Ninh nhìn quanh, nhưng không thấy người đàn ông đó đâu, chỉ có Bạch Nghiễn.
“Chủ tịch có việc bận không tới được thưa phu nhân!"
Nghe vậy, Kiều Ninh khẽ gật đầu.