Một số người thực sự nên được dạy một bài học tốt, nếu không một số người đó sẽ tiếp tục tái diễn.
Kiều Mẫn không biết mức độ nghiêm trọng của vấn đề, nhưng Ôn Hạ biết. Kiều Mẫn vốn là người của công chúng, nếu vào đồn cảnh sát sẽ có ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của cô ta. Hơn nữa, danh tiếng của Kiều Mẫn gần đây càng ngày càng giảm sút, nếu Kiều Mẫn bị dính tin đồn vào đồn cảnh sát vào lúc này, trong mắt những người không biết về nó, đó sẽ là hành vi sai trái của nghệ sĩ, sẽ lên men trên Internet...và có thể sau một khoảng thời gian, Kiều Mẫn sẽ trở thành một diễn viên tồi, ô uế và không có triển vọng trong tương lai, thậm chí là bị đóng băng hoạt động.
"Chị Ngô, những chuyện nhỏ nhặt này chúng ta có thể riêng tư giải quyết, không cần đến cảnh sát. Dù sao cảnh sát cũng rất bận, chúng ta không thể chiếm hết thời gian quý báu của bọn họ."
"Dừng, đây đừng dính líu quan hệ gì với tôi, mẹ tôi chỉ có một đứa con gái là tôi."
Thật là xui xẻo, Ôn Hạ rõ ràng là trông già hơn cô ấy rất nhiều, vậy mà cô ta vẫn gọi cô là chị. Con gái rất quan tâm đến những điều này, cô ta thực sự rất phiền phức.
"Có thể bỏ qua nếu cô ta xin lỗi Kiều Ninh."
Vì đúng sai là do bạn gây ra, nó sẽ tự nhiên kết thúc bằng lời xin lỗi của bạn.
Kiều Ninh của bọn cô là người hiền lành, không bao giờ thích tranh cãi với người khác. Thần tượng của cô không thể bị ai bắt nạt!
Nghe vậy, Ôn Hạ nghiến răng nghiến lợi. Trước đây Kiều Ninh chỉ là một con chó bị cô ta giẫm dưới chân, muốn làm gì thì làm. Nếu không phải bây giờ thân phận của Kiều Ninh đã khác, cô ta sao có thể nhẫn nhịn đến bây giờ? Tuy nhiên, cô ta vẫn phải nhẫn nhịn và nói lời xin lỗi đến Kiều Ninh.
"Tôi xin lỗi, tôi đã không quản lý tốt các nghệ sĩ của mình. Và tôi cũng thay mặt xin lỗi hộ Kiều Mẫn, chắc chắn sẽ không có chuyện như vậy xảy ra lần nữa." Giọng điệu xin lỗi của Ôn Hạ rất miễn cưỡng.
Suy cho cùng, trong mắt Ôn Hạ, Kiều Ninh vẫn là Kiều Ninh, nhưng cô chỉ kết hôn với Trần Hạo Hiên và trở thành người của Trần gia.
Không có gì đặc biệt, bây giờ Trần Hạo Hiên mới quen với Kiều Ninh một chút, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ chán và đá Kiều Ninh.
Rốt cuộc, cô ta biết Kiều Mẫn chỉ đang nói một vấn đề nhỏ, không cần phải làm cho nó phức tạp như vậy. Tuy nhiên, trước khi Kiều Ninh có thời gian để tha thứ, Ngô Mễ đã lên tiếng trước.
"Tôi đang nói về việc yêu cầu cô ta xin lỗi Kiều Ninh!" Ngô Mễ nâng cằm và chỉ tay vào Kiều Mẫn.
"Rốt cuộc cũng chỉ nói một lời xin lỗi thôi mà cô cũng phải xin lỗi thay hả? Cô ta không có miệng à?" Cô có thể thay mặt cô ta xin lỗi lúc này, nhưng không thể thay mặt cô ta xin lỗi trong suốt quãng đời còn lại.
Ôn Hạ cũng không thể ở bên cạnh Kiều Mẫn cả đời.
Nhưng……
Nếu cô ta có khuynh hướng đó thì có thể ở bên cạnh Kiều Mẫn cả đời, thực sự cô cũng rất ngưỡng mộ Ôn Hạ có thể ở bên cạnh cô ta cả đời được.
"Tôi không muốn nói đấy!!!" Kiều Mẫn trên mặt đầy bất mãn.
Cô ta sao có thể xin lỗi con nhỏ Kiều Ninh đó được?
KHÔNG BAO GIỜ!!!
"Không muốn xin lỗi cũng được."
Mặc dù Ngô Mễ đang trả lời Kiều Mẫn, nhưng ánh mắt của cô ấy vẫn nhìn chằm chằm vào Ôn Hạ.
"Vậy cô nên chuẩn bị nói chuyện với cảnh sát đi là vừa."
Nghe vậy, Ôn Hạ trong lòng trở nên lo lắng. Kiều Mẫn này đúng là không có đầu óc, bây giờ thực sự còn không biết tính nghiêm trọng của vấn đề chút nào.
"Kiều Mẫn, cô nên xin lỗi Kiều Ninh đi. Nếu cô gặp rắc rối, nó cũng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp phát triển sau này của cô."
Ôn Hạ thật sự cảm thấy chuyện vặt vãnh này không cần đưa vào tình huống, chỉ cần có thể giải quyết bằng một câu xin lỗi là đủ rồi. Cô ta thực sự không hiểu Kiều Mẫn đang nghĩ gì.
Nghe vậy, Kiều Mẫn cuối cùng đã chọn cách cúi đầu xin lỗi Kiều Ninh.
Không ai biết rằng cô ta muốn thành công đứng trên đỉnh cao của giới giải trí đến mức nào, cô ta muốn được nổi tiếng đến nhường nào, và cô ta thích được vô số người săn đón đến nhường nào.
Nếu chuyện vặt vãnh này sau này hủy hoại sự nghiệp của cô ta trong giới giải trí, thì cô ta thà cúi đầu xin lỗi Kiều Ninh còn hơn.
"Xin lỗi." Kiều Mẫn nói hai chữ này một cách miễn cưỡng.
Dù đã chủ động cúi đầu xin lỗi Kiều Ninh nhưng trong lòng Kiều Mẫn, Kiều Ninh không đán được nhận lời 'xin lỗi' của cô ta. Lời xin lỗi với Kiều Ninh lần này chỉ vì lợi ích trong tương lai của cô ta.
"Đừng phát ngôn bừa bãi mà không nghĩ về hậu quả của nó trong tương lai." Kiều Ninh hờ hững liếc nhìn Kiều Mẫn và nói.
Cô không định giải quyết vấn đề của riêng mình với Kiều Mẫn vì cô cũng lười phải nói chuyện với cô ta.
Chẳng qua là do Ngô Mễ đã đẩy sự việc này lên cao trào, để cho Kiều Mẫn biết rằng không thể nói trước được điều gì, cũng đến lúc phải biết cái gì là sự trừng phạt của xã hội.
Nghe vậy, Kiều Mẫn tức giận đến mức không nói nên lời.
Không phải Kiều Mẫn không nói ra được, mà chỉ sợ sau này nói ra, trợ lý của con nhỏ Kiều Ninh đó kia sẽ bắt đầu bắt bẻ tìm ra lỗi của cô ta.
Kiều Mẫn tức giận đến mức dậm chân bỏ đi. Thấy tình hình, Ôn Hạ thu dọn đồ đạc và đi theo.