Hai ngày sau Mạc Thiên Nhật Dạ xuất viện, trợ lý Tiêu lái xe tới đón, trên đường về Mạc Thiên Nhật Dạ cứ rúc trong lòng mẹ mình như một đứa trẻ, đến ngã tư đột nhiên anh bật dậy chỉ ra đằng trước hét toáng lên.
- Lịch Nhi, Lịch Nhi ở đó.
Hạ Cảnh Lan cùng Thẩm Quyên Ly nhìn theo hướng tay của hắn, dòng xe vẫn hối hả ngược xuôi, không hề có bóng dáng của Tôn Lịch Nhi.
Hạ Cảnh Lan ôm con trai vào lòng vỗ về.
- Không phải Lịch Nhi, con trai à chúng ta sắp về tới nhà rồi.
- Không, con muốn Lịch Nhi, muốn Lịch Nhi, không muốn về nhà.
Thẩm Quyên Ly nắm chặt váy trong lòng bức rức không vui, lúc tỉnh chẳng bao giờ nghe nhắc tới, lúc điên loạn thì mồm luôn gào hai chữ Lịch Nhi, thật là nhức óc.
Tiêu Đằng ngồi ở ghế lái nhẹ giọng lên tiếng.
- Phu nhân, có lẽ Mạc tổng nhớ được đây là đường vào nhà mẹ ruột của thiếu phu nhân.
- Ai cho cậu gọi nó là thiếu phu nhân, không thấy Quyên Ly đang ngồi ở đây sao.
Hạ Cảnh Lan khó chịu lớn tiếng với Tiêu Đằng, Thẩm Quyên Ly bây giờ là viên kim cương quý được bà nâng niu trong tay, không chỉ vì bà yêu thương cô mà vì cô còn đang mang cốt nhục của Mạc gia trong người.
Mặc cho Mạc Thiên Nhật Dạ giãy dụa, Hạ Cảnh Lan nhất quyết đưa con trai về nhà không cho nhắc tới Tôn Lịch Nhi nữa.
Thẩm Quyên Ly mặc dù chưa chính thức là thiếu phu nhân của Mạc gia nhưng vì cô đang mang thai con của Mạc Thiên Nhật Dạ nên chính thức dọn vào Mạc gia sống.
Mạc Thiên Nhật Dạ từ khi trở về thì không chịu ăn uống, cũng không nói chuyện với ai, nếu có mở miệng cũng chỉ nhắc tới hai chữ Lịch Nhi.
Hạ Cảnh Lan lo đến mất ăn mất ngủ, sợ tình trạng kéo dài bệnh tình của con trai ngày một nặng thêm, lúc này bà bắt đầu nhớ lại lời của bác sĩ.
Mạc Thiên Nhật Dạ chỉ nhớ mỗi cái tên Lịch Nhi, tên mẹ mình là gì cũng không nhớ, Thẩm Quyên Ly và con trai bà thâm tình như vậy nhưng hễ thấy con bé thì lại sợ hãi chạy trốn.
Nếu nói cần một người giúp con trai bà lấy lại ký ức thì chỉ có thể là Tôn Lịch Nhi mà thôi.
Nhân lúc Thẩm Quyên Ly không có ở đây Hạ Cảnh Lan bảo tài xế đưa mình và con trai đến Tôn gia một chuyến.
Trước giờ bà ghét người nhà họ Tôn ra mặt nhưng vì con trai bà thử một lần xem sao, tin tức Mạc Thiên Nhật Dạ bị mất trí nhớ nếu truyền ra ngoài thì tập đoàn IT nhất định sẽ gặp biến động lớn, chỉ một mình bà e là sẽ không gánh nổi.
**********
Lịch Nhi sau khi dọn về Tôn gia thì không thấy cuộc gọi ra toà nào của Mạc Thiên Nhật Dạ, cũng không khó đoán, thế lực trong tay anh ta lớn mạnh như vậy, có khi đã làm xong thủ tục ly hôn rồi cũng nên.
Lịch Nhi soạn lại bằng thạc sĩ của mình đã bị mốc meo ở trong hộp hai năm nay, cô theo học quản trị kinh doanh là muốn cùng cha xây dựng cơ nghiệp của Tôn gia nhưng sau khi kết hôn cô lại dồn hết toàn tâm toàn ý nằm ở xó phòng đợi Mạc Thiên Nhật Dạ, chờ anh ta để ý tới mình, đúng là ngu dốt.
"Cốc, cốc."
- Chị hai, chị hai.
Tiếng của Tôn Tử Minh lanh lảnh ở bên ngoài, Lịch Nhi nhanh chóng đi ra mở cửa.
- Có chuyện gì vậy?
- Bà già nhà họ Mạc dẫn theo thằng đàn ông trời đánh đó tới nhà mình, chị ở yên trên này không được xuống nhà đó.
Tôn Tử Minh hớt hải chạy tới rồi hớt hải chạy đi, Lịch Nhi vẫn chưa hiểu chuyện gì, Mạc phu nhân và Mạc Thiên Nhật Dạ tới đây làm gì, không lẽ thủ tục ly hôn có vấn đề gì sao?
Lịch Nhi bước khỏi phòng đi tới mép cầu thang lén nhìn xuống phòng khách.
Hạ Cảnh Lan và Mạc Thiên Nhật Dạ ngồi đối diện với ba của cô và Đàm Tuyết Du, cô đứng ở trên này nhưng có thể cảm nhận được sự gượng gạo ở bên dưới, làm thông gia hai năm, đây là lần đầu tiên họ đến nhà của cô, chắc chắn cũng không có ý tốt gì.
- Ông thông gia, hôm nay tôi và Nhật Dạ tới đây là muốn gặp Lịch Nhi nói chuyện một chút.
Tôn lão gia nhấp một ngụm trà không khách khí nói thẳng.
- Cần con gái tôi đến tòa làm thủ tục ly hôn sao?
- Không ly hôn, không được ly hôn, con muốn Lịch Nhi.
Phản ứng của Mạc Thiên Nhật Dạ làm ai cũng bất ngờ, một người lúc nào cũng ngước mặt nhìn lên, cao cao tại thượng hôm nay lại bị gì thế này?
Lịch Nhi cũng giật mình nhìn hắn không rời mắt, vẻ lạnh lùng vốn có của anh ta đâu rồi, còn nói là không muốn ly hôn, không phải đầu bị gì rồi đó chứ?
Mạc Thiên Nhật Dạ làm loạn khiến Hạ Cảnh Lan không khỏi bối rối, bà ôm con trai cố gắng khuyên nhủ.
- Không ly hôn, sẽ không ly hôn.
Rồi bà nhìn Tôn lão gia như khẩn cầu, khẩu âm cũng đè thấp lại vài phần.
- Không giấu gì mọi người, Nhật Dạ vừa bị tai nạn giao thông, bây giờ toàn bộ kí ức đều mất sạch chỉ còn nhớ được một mình Lịch Nhi mà thôi..