Ta húp một sợi mì, nhìn hắn, nhìn hai quả trứng trong bát.
Quyết tâm nói: "Vậy người cho phép tiểu nữ ra khỏi cung đi, tiểu nữ đã 15 tuổi rồi, tiểu nữ phải ra ngoài tìm lang quân để gả, nếu không gả nữa, thành bà cô già rồi sẽ không gả được nữa."
Đại tỷ và nhị tỷ của ta đều đã kết hôn, đại tỷ gả cho con trai độc nhất của tiệm may ở phố Tây, nhị tỷ gả cho con trai thứ ba của một quan lại canh cổng thành.
Mấy năm nay ta đều bị giam trong Tông Nhân phủ, còn không biết bọn họ sống như thế nào.
Sắc mặt hắn cứng đờ trong giây lát, sau đó nhìn ta, cũng không nói gì.
Ta có chút lúng túng nói: "Có phải người luyến tiếc tiểu nữ không? Haiz, tiểu nữ đã nói rồi, tiểu nữ là một người hầu trung thành như vậy, chắc chắn là được người yêu thích, nhưng cũng đừng trì hoãn việc tiểu nữ lấy tìm phu quân."
Hắn cười nói: "Chuyện này, chúng ta hãy nói sau, ngươi bây giờ còn nhỏ. Nói một điều ước khác đi."
"Vậy thì không có gì để hỏi nữa, tiểu nữ đến kinh thành, chính là cầu phú quý, người cứ cho tiểu nữ vàng bạc châu báu gì đó, tốt nhất là có thể đè c.h.ế.t tiểu nữ."
Nói xong, ta cười hì hì với hắn.
Hắn không còn vẻ nhiệt tình khi mới đưa mì cho ta nữa, cũng không để ý đến sự hài hước của ta, vô cùng lạnh nhạt.
Ta thầm đảo mắt, ngồi lên bảo tọa Thái tử quả nhiên là khác, người cũng trở nên kiêu ngạo.
29
Vốn dĩ về nhà rất vui vẻ.
Ta bị giam hai năm, cũng không có tin tức gì về gia đình.
Kết quả vừa về nhà, ta trực tiếp choáng váng.
Nhị tỷ đang ngồi khóc trong nhà, mặt mũi bầm dập.
Đại tỷ và dì ta đang ngồi bên cạnh lau nước mắt.
Ta vừa hỏi, mới biết tỷ phu thứ hai mỗi khi say rượu là đánh người.
Nhị tỷ mới kết hôn được hơn một năm, đã bị đánh không dưới mười lần!
Lúc đầu đại tỷ còn dẫn tỷ phu của tỷ, dì ta đến nhà tỷ phu thứ hai để nói chuyện phải trái, nhưng mỗi lần đều không có kết quả, còn nói đó là chuyện riêng của phu thê bọn họ, người ngoài xen vào, tình cảm của phu thê sẽ chỉ càng ngày càng tệ, lại nói nhị tỷ chắc chắn là làm thê tử không tốt, nhà mẹ đẻ còn dám đến gây chuyện...
Tóm lại, trước đây nhị tỷ bị đánh, tỷ phu thứ hai còn xin lỗi, bây giờ nhị tỷ về nhà mẹ đẻ, ở một thời gian rồi lại bị hắn đón về, còn bị đánh.
Ta muốn cầm d.a.o c.h.é.m người.
Hôn nhân của nhị tỷ không thuận lợi.
Đại tỷ cũng không khá hơn là bao.
Tỷ trượng không đánh đại tỷ.
Nhưng mẫu thân tỷ trượng của đại tỷ ngày nào cũng đặt ra quy củ cho đại tỷ, đại tỷ đang mang thai cũng phải dậy sớm để hầu hạ bà ấy, đứng một lúc là đứng một hai canh giờ, nói không thoải mái, mẫu thân tỷ trượng không để ý, còn nói đại tỷ cố ý giả vờ không hiếu thuận với phụ mẫu nhà tỷ trượng, phạt tỷ ây quỳ trong từ đường.
Mẫu thân tỷ trượng còn nói mang thai thì có gì ghê gớm, năm xưa bà ấy mang thai, vẫn như cũ leo trèo, làm việc không thiếu một việc nào, không có chuyện gì xảy ra.
Đứa con đầu lòng của đại tỷ bị sảy, sau đó không bao giờ mang thai được nữa.
30
Ta hỏi bọn họ: "Vì sống khổ sở như vậy, tại sao không ly hôn bọn họ, tự mình về nhà ở chứ?"
Bọn họ vẫn là câu nói đó, phụ nữ không lấy chồng, không sinh con, cả đời này còn trông cậy vào gì?
Lại nói nếu xám xịt trở về nhà, cả đời bị người ta coi thường, sống khổ sở, vậy thì cũng chẳng khác gì bị hành hạ ở nhà chồng.
Ta nói: "Hai người có thể trở về mở cửa hàng của chúng ta, sau khi hai người lấy chồng, cửa hàng của nhà chúng ta đều cho thuê hết rồi, nếu hai người trở về, vẫn có thể tiếp tục mở.
Còn về con cái, hai người có thể nhận hai đứa trẻ về nuôi, tại sao phải chịu uất ức như vậy. Chúng ta có nhiều tiền như vậy, Thái tử còn sẽ thưởng tiền cho ta, hai người còn sợ ta không quan tâm hai người sao? Hơn nữa, dì bây giờ chỉ có một mình, hai người xem bà ấy hàng ngày trồng hoa chăm sóc cây cối, không cần nhìn sắc mặt người khác, sống tự do tự tại biết bao."
Đại tỷ đang trầm tư.
Trên mặt nhị tỷ hiện lên vẻ hoảng sợ và do dự.
Ta biết tạm thời thay đổi suy nghĩ của bọn họ rất khó, dù sao ai có thể cứng rắn như ta chứ?
Ta chỉ cúi đầu trước vinh hoa phú quý!
Bất kỳ người hoặc việc nào khác, đừng hòng ép ta thỏa hiệp.
31
Ta không ăn cơm, tức giận bỏ đi.
Ta muốn đến tiêu cục, thuê mấy tên côn đồ, đánh tỷ phu thứ hai một trận.
Nhưng nghĩ lại, làm như vậy quá tiện nghi cho hắn ta.
Hơn nữa nếu ta bị quan sai bắt cũng không đáng.
Tức giận trở về cung, ta đi hỏi đại quản sự Đông cung.
Đại quản sự cũng giống như ta, bị đưa đến Tân Giả khố chịu khổ, bây giờ cuối cùng cũng được trở về sống cuộc sống tốt đẹp.
Đại quản sự khen ta trầm ổn, thù này, không cần báo thù một cách công khai.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!