CHƯƠNG 99: AN QUỐC ĐẠI VÀ NHÀ HỌ CÓ TÀN SÁT LÃN NHAU
“Cố Quân Tường, anh dựa vào đâu mà nói tôi! Anh dựa vào đâu?” An Tầm gào thét: “Đó là lần đầu tiên của tôi, tôi đã cho anh lần đầu của tôi, vậy mà anh lại dùng những từ ngữ ghê tởm như vậy để làm tổn thương tôi?”
“Lần đầu tiên? Lần đầu tiên mà cô dâm đãng thế à?” Cố Quân Tường châm chọc không thương tiếc: “Có lẽ cô nên đi xem lại cái video của chúng ta trong ngày cưới, nhìn lại cái bộ dạng kêu gào dâm đãng đó cô đi, ai mà tin đó là lần đầu tiên của cô chứ? Tôi nói đó cũng là lần đầu tiên của tôi, cô có tin không?”
“Thật sự đó là lần đầu tiên của tôi, anh cũng nhìn thấy cả máu trinh của tôi, anh còn nói nhất định sẽ chịu trách nhiệm với tôi….”
“Máu trinh thì có thể nói lên được điều gì? Hiện giờ y học phát triển như vậy, muốn làm một lớp màng trinh thì có khó gì chứ?” Cố Quân Tường tiếp tục châm chọc.
Châm chọc đến mức An Tầm cảm thấy vô cùng khó chịu.
An Quốc Đại cho dù không yêu thương An Tầm tới đâu đi chăng nữa thì lúc này nhìn thấy An Tầm chịu nhục nhã như vậy cũng không chấp nhận được.
Nói gì thì nói, An Tầm cũng là con gái của ông ta, cũng liên quan đến mặt mũi cũng ông ta.
Huống hồ gì hôm nay ông ta còn hòng lấy được một món lời từ phía nhà họ Có.
Vậy mà bây giờ không những không lấy được gì mà còn đề chịu thiệt.
Tự dưng vác xác tới nhà họ Cố để bị sỉ nhục một phen.
An Quốc Đại vô cùng tức giận, ông ta bước tới định đánh Cố Quân Tường.
Người giúp việc trong nhà họ Cố vội vàng tới ngăn An Quốc Đại lại.
Có Trang Thiện hét vào mặt An Quốc Đại: “Ông nghĩ đây là đâu, ông muốn làm gì thì làm nấy à? Ông là con trưởng, đến sản nghiệp của gia đình mình còn không thể thừa kế được, vậy mà còn mặt mũi tới chỗ tôi ra vẻ hung dữ sao? E là mắt mặt quá rồi đấy!”
“Có Trang Thiện, Có Quân Tường, hai người các người là đồ súc sinh.” An Quốc Đại tức giận gào thét.
Giây phút đó ông ta tức giận đến mức muốn giết chết luôn hai người này.
Liễu Nham nhìn thầy chồng mình bị người ta trói chân trói tay như vậy, bà ta cũng xông lên như người bị điên, tóm lầy Cố Quân Tường lắc qua lắc lại, hoàn toàn không còn chút hình tượng nào.
Cố Quân Tường không để ý tới hành động đột ngột của Liễu Nham, đến lúc anh ta nhận ra thì đã bị bà ta cào lầy máy lượt, quá đau, anh ta lập tức đẩy Liễu Nham ngã nhào ra đắt.
Liễu Nham bị đẩy ngã ra đất, ngồi dưới đất kêu gào chửi bới: “Giết người rồi, nhà họ Cố giết người rồi…”
Lúc này, An Tầm nhìn thấy mẹ mình bị đẩy ngã ra đất, quá tức giận, cô ta cũng xông thẳng lên định đánh Cố Quân Tường.
Đánh chết tên đàn ông không bằng cầm thú này.
Nghê Hồng vội vàng đi lên phía trước, giáng một bạt tay xuống mặt của An Tầm.
Một cái tát rất mạnh.
Khiến An Tầm đứng thừ người ra ngay tại đó.
Cô ta ôm mặt mình, nhìn Nghê Hồng bằng ánh mắt không thể tin được.
Nhìn những người nhà họ Có, bình thường trước mặt người ngoài luôn là cao quý nho nhã vậy mà bên trong lại là những khuôn mặt xấu xa, thối nát như vậy.
“Tôi đã giữ thể diện cho cô mà cô không cần! Loại người xấu xa, không ra gì như cô mà vẫn còn mặt mũi bước ra ngoài đường sao? Nếu tôi mà là cô thì tôi đã tự sát, chết quách đi cho rồi!” Những gì Nghê Hồng nói còn khó nghe hơn rất nhiều.
“Đúng vậy!” Cố Bích Trâm nhìn thấy cả gia đình nhà họ An đều như bị điên, cũng hùa vào với mẹ cô ta để mắng chửi: “Nhà họ An quả nhiên không có ai là tốt đẹp. An Hạnh Nhi đã là cái dòng giống tỉ tiện rồi nay còn thêm cái của không ra gì này nữa. Nhà họ An là nơi sản xuất ra những người đê tiện như vậy sao?”
Thật sự không thể ngờ được, những lời ghê tởm thô lỗ như vậy là được nói ra từ miệng của những người trong một gia đình trong giới thượng lưu của xã hội như vậy.
An Tầm rớt từng giọt nước mắt lớn.
An Quốc Đại bị giữ chân giữ tay, lúc này khuôn mặt cũng rúm ró, cố gắng muốn thoát ra để ra tay với nhà họ Có.
Liễu Nham vẫn ngồi trên đất, vừa đánh vừa chửi bới.
Cả gian phòng khách ầm ï như cái chợ.
Cố Trang Thiện hét lên một tiếng: “Có thôi đi không?”
“Thả tôi ra!” An Quốc Đại tức giận nói.
Cố Trang Thiện ra hiệu bằng mắt.
Đám người giúp việc buông An Quốc Đại ra.
Vừa được thả ra, An Quốc Đại định xông lên đánh Cố Trang Thiện.
Sắc mặt Cố Trang Thiện sa sầm: “Nếu ông còn dám bước thêm một bước nữa, tôi thực sự sẽ cho ông chết luôn trong nhà tôi!”
“Ông dám!” Mặc dù nói như vậy nhưng bước chân của An Quốc Đại cũng dừng lại.
“An Quốc Đại, tôi cũng không muốn nói nhiều phí lời ông.” Cố Trang Thiện cầm một tờ chỉ phiếu, vứt xuống trước mặt An Quốc Đại, tờ giấy rơi ngay xuống chân ông ta: “Chỗ này là 15 tỷ, coi như là con trai tôi bỏ ra chơi gái. Cầm tiền rồi về sau câm miệng lại cho tôi.”
“Ông coi tôi là gái bán hoa sao?”
“Tôi không quan tâm cô là gái bán gì! Bây giờ tôi cũng nói rõ luôn, tiền ông cầm hay không cầm cũng được, nhưng ông đừng mơ nghĩ đến chuyện gả con gái ông vào nhà họ Cố!” Cố Trang Thiện thật sự không muốn phí lời với mấy người nhà họ An, ông ta ra lệnh cho người giúp việc: “Vương, tiễn khách cho tôi.
“Vâng thưa ông chủ.”
Người giúp việc tên Vương kia dẫn theo máy người nữa, thô lỗ đuổi hết máy người An Quốc Đại, Liễu Nham và An Tầm ra cửa.
Lúc đuổi ra tới cửa lớn.
Người giúp việc tên kia Vương cầm tờ chỉ phiếu vứt xuống trước mặt An Quốc Đại: “Cầm lấy rồi cút đi!”
“Anh!” An Quốc Đại tức muốn giết người.
Một kẻ giúp việc mà dám nói chuyện với ông ta như thế.
Cánh cửa lớn nhà họ Cố đóng sầm lại.
An Quốc Đại đá thật mạnh vào cánh cửa đó.
Chịu đủ mọi sự sỉ nhục, An Tầm gào khóc dữ dội.
“Đủ rồi.” An Quốc Đại nghe thấy khó chịu, hét lên một tiếng với An Tầm rồi ngồi vào chiếc xe con.
Ngồi lên xe.
Sắc mặt ông ta vô cùng khó coi.
“Ba, chúng ta chịu vậy sao? Để nhà họ Cố sỉ nhục chúng ta như vậy sao?’ Lúc này An Tầm thật sự muốn giết chết Cố Quân Tường.
Tắt cả tình cảm với Cố Quân Tường hoàn toàn biến mắt.
Thậm chí còn căm hận anh ta tới tận xương tủy.
“Nằm mơ đi!” An Quốc Đại tức giận nói: “Nhà họ Cố hôm nay đối xử với chúng ta như vậy, ba nhất định không để cho đám người đó được yên.”
Ông ta nhất định sẽ khiến cho nhà họ Cố phải hồi hận.
Cùng lúc này.
Trong phòng khách nhà họ Cố.
Mặc dù đã đuổi người của nhà họ An đi rồi nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái.
“Hôm nay chúng ta sỉ nhục cả nhà An Quốc Đại như vậy, liệu bọn họ có làm chuyện gì quá khích không?”
Tự nhiên Cố Quân Tường hỏi.
Cứ nghĩ đến chuyện mắt hết mặt mũi chỉ vì một con người tỉ tiện như An Tầm, Cố Quân Tường lại cảm thấy mình lỗ to.
“Với tính cách lúc trước của An Quốc Đại thì chuyện này thực sự có thể xảy ra.” Cố Trang Thiện: “Rất có khả năng ông ta sẽ bình vỡ không sợ rơi, làm ầm ï mọi chuyện lên! Con nghĩ thử xem, ông ta chỉ là một họ hàng xa, kể cả mắt hết mặt mũi cũng không sao, nhưng nếu chúng ta bị mất mặt vì những người đó thì đúng là lỗ to.”
“Vậy nên, diệt cỏ phải diệt tận gốc, không thể để những người đó thực sự uy hiếp chúng ta.” Có Quân Tường nói, lời nói vô cùng ác độc.
“Con định làm thế nào?”
“Con sẽ khiến An Tầm trở thành người phụ nữ xấu xa, hạ tiện nhất Bắc Văn Quốc. Khiến cô ta tàn tạ, thảm hại đề đổi lầy danh dự của con.” Cố Quân Tường gắn từng chữ một.
“Được.” Cố Trang Thiện không cần hỏi gì cả, lập tức đồng ý ngay: “Đối với những người dám chọc đến nhà chúng ta, phải khiến cho bọn chúng không còn đường sống, truy cùng diệt tận.”
Bao gồm cả An Hạnh Nhi.
Ánh mắt Cố Quân Tường lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Rồi sẽ có một ngày, anh ta sẽ khiến người phụ nữ tên An Hạnh Nhi muốn sống không được, muốn chết không xong.
Tập đoàn An Thị.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!