Lúc nhìn thấy tin nhắn này, Ôn Nhuyễn và mọi người đều kinh ngạc.
Tô Lam Lam rời khỏi tổng nghệ?
Đây là tình huống gì? Ngày hôm qua không phải còn đang tốt sao?
Ngày hôm qua......
Chúc Nguyệt đột nhiên nhớ tới đêm qua lúc mọi người chuẩn bị chơi nói thật hay đại mạo hiểm, Tô Lam Lam đột nhiên chạy vào, không nói hai lời liền đi lên lầu, không giống như phong cách ngày thường của cô ta...... Nhíu nhíu mày, cô nàng quay đầu nhìn về hướng Kỷ Duyên , dò hỏi: “Kỷ Duyên, cậu biết Tô Lam Lam bị làm sao không?”
Tuy rằng không thích Tô Lam Lam.
Nhưng hiện tại tốt xấu gì thì bọn họ cũng đang tham gia cùng một chương trình, vô duyên vô cớ rời đi, làm mọi người rất lo lắng, hơn nữa Tô Lam Lam đột nhiên rời khỏi tổng nghệ thì ảnh hưởng thật sự là quá lớn.
Mọi người cũng không biết lúc này ở trong nước đã bùng nổ thành cái dạng gì.
Kỷ Duyên vừa rồi liền tự hỏi có phải ngày hôm qua cậu ta nói quá nặng, Tô Lam Lam dù sao cũng là phụ nữ, da mặt mỏng,nhất thời chịu không nổi nên rời đi cũng có khả năng.
Mím môi.
Câu ta cầm di động, nhìn thoáng qua căn phòng trống rỗng , trầm mặc một lúc, mở miệng, “Để tôi liên hệ thử xem.”
Nói xong.
Cậu ta quay đầu liếc nhìn Ôn Nhuyễn một cái, thấy cô nhìn chằm chằm về phía Lâm Thanh Hàn , há miệng thở dốc, giống như là muốn nói gì đó, cuối cùng lại không nói gì, đi qua chổ vắng mà gọi cho Tô Lam Lam .
Kỷ Duyên đứng ở một chỗ hành lang khác mà gọi điện thoại.
Chúc Nguyệt và Từ Nghiên, một người thử liên hệ với tổ tiết mục , muốn biết tình hình cụ thể, một người mở Weibo ra , tính nhìn xem trong nước có tin tức của Tô Lam Lam không.
Duy nhất chỉ có Lâm Thanh Hàn cùng Ôn Nhuyễn là không đi xuống.
“Làm sao vậy?” Lâm Thanh Hàn vừa rồi đã nhận ra Ôn Nhuyễn vẫn luôn nhìn mình, lúc này liền quay đầu nhỏ giọng hỏi.
“Anh......” Ôn Nhuyễn há mồm, không biết vì sao cô liền nhỏ giọng xuống, giống như là lo lắng người khác sẽ nghe được , “Ngày hôm qua anh có phải hay không nói gì đó với Tô Lam Lam ?”
Cô còn nhở rõ Tô Lam Lam vào tối hôm qua.
khuôn mặt trắng bệch , hốc mắt đỏ bừng , là bộ dáng chật vật mà cô chưa từng nhìn thấy qua.
Lâm Thanh Hàn phát giác cô cố ý hạ thấp giọng, biết cô lo lắng người khác nghe thấy sẽ đem mũi nhọn đẩy lên trên người mình, đã rất lâu chưa được hưởng cảm giác được cô quan tâm,trong lòng của Nhuyễn Nhuyễn còn có anh, đuôi mắt cũng không nhịn được mà hiện ra ý cười.
“Anh cùng cô ta nói chuyện với nhau .” Anh ta mở miệng, cũng không có che giấu giọng nói của mình .
Đúng lúc Kỷ Duyên đi đến gần, anh ta nhìn Kỷ Duyên một cái, cũng không có che giấu, “Anh nghĩ là Tô Lam Lam đột nhiên rời chương trình, có thể là bởi vì cuộc nói chuyện tối hôm qua .”
Chúc Nguyệt nghe vậy, vội vàng hỏi: “Nói cái gì?”
Lâm Thanh Hàn không trình bày chuyện tối hôm qua mà chỉ trả lời: “Là chút chuyện cá nhân, trong chương trình không tiện để nói, cho nên nếu vì vậy mà Tô Lam Lam rời khỏi chương trình làm ảnh hưởng, tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Lâm Thanh Hàn không cảm thấy Tô Lam Lam rời đi có cái gì không tốt.
Bộ dáng điên cuồng tối qua của cô ta vẩn còn rất mới mẻ trong trí nhớ của Lâm Thanh Hàn, nếu như ở chung với một người như vậy trong chương trình này, anh thật sự lo lắng Tô Lam Lam sẽ mất khống chế mà làm ra chuyện gì bất lợi với Ôn Nhuyễn .
Bất quá ——
Giống như Chúc Nguyệt lo lắng.
Tô Lam Lam đột nhiên rời đi, trước không nói đến ảnh hưởng đến chương trình như thế nào, chỉ sợ cô ta thần trí không ổn định mà nói ra những lời không nên nói làm liên lụy đến Ôn Nhuyễn......nghĩ đến việc này , đôi mắt Lâm Thanh Hàn liền trầm xuống.
Nếu Tô Lam Lam thật sự dám làm ra chuyện gì.
Như vậy đừng nói là trong giới giải trí này, ngay cả trong giới nhà giàu trong thành phố cô ta cũng đừng mơ mà chen chân vào.
Không biết tối hôm qua Lâm Thanh Hàn đã nói gì với Tô Lam Lam , nhưng nghe ý tứ của anh ta cũng không muốn nhắc lại, mọi người trầm mặc một lúc, vẫn là Từ Nghiên tắt điện thoại, đi tới nói, “Chúng ta đi xuống lầu trước.”
“Được.”
Chờ xuống lầu.
Chúc Nguyệt là người đầu tiên hỏi: “Thế nào, Tô Lam Lam có nhận điện thoại không?”
Kỷ Duyên lắc đầu, nhấp môi nói: “Tắt máy.”
Chúc Nguyệt nghe được câu trả lời trong lòng liền trầm xuống, lại quay đầu hỏi Từ Nghiên, “Từ lão sư thì sao?”
“Tổ tiết mục nói sáng sớm hôm nay đột nhiên nhận được tin nhắn của Tô Lam Lam , sau đó liền gọi cho em ấy thì di động đã tắt máy.” Từ Nghiên khe khẽ thở dài, “Hiện tại chương trình đã lộn xộn, ngay cả người đại diện của lam lam cũng không liên hệ được.”
Nghe thấy tin này.
Trong lòng mọi người đều không nhẹ nhàng.
Lâm Thanh Hàn ngồi trên sô pha trầm mặc một lúc, đột nhiên mở miệng, “Tôi đi gọi điện thoại.” Anh ta nói xong, hướng mọi người gật gật đầu, thái độ tự phụ, phong độ nhẹ nhàng, sau đó trực tiếp đi ra bên ngoài liên hệ Lý Tắc.
Sau khi điện thoại được bắt máy anh ta liền phân phó hai việc.
Một chuyện là cho người theo dõi tin tức truyền thông trong nước nhìn xem Tô Lam Lam sau khi về nước có làm ra chuyện gì không, một chuyện khác là liên hệ tổ tiết mục để xem tổ tiết mục như thế nào công bố ra bên ngoài.
Nếu có yêu cầu gì Lâm thị có thể hỗ trợ.
Mấy năm nay.
Lâm thị tuy rằng không có tham gia vào giới giải trí, nhưng phương pháp vẫn có không ít.
Lý Tắc do dự nói: “Sếp, nếu Tô tiểu thư về nước lại liên hệ truyền thông, nói ra những lời không nên nói, chúng ta đây......”
Lâm Thanh Hàn nhướng mi mắt nhìn thoáng qua bầu trời bên ngoài, biểu tình đạm bạc, lúc nói chuyện , môi mỏng hơi nhếch lên, giọng điệu rất lạnh nhạt: “Lấy đạo của người trả lại cho người.”
“Không cần để ý tới Tô gia.”
Anh ta không cảm thấy tô tự hoặc là Tô gia chỉ vì một Tô Lam Lam mà dám cùng Lâm thị phân cao thấp.
Đương nhiên.
Nếu bọn họ muốn phân cao thấp, anh ta cũng không ngại.
Chờ phân phó xong, Lâm Thanh Hàn liền tắt điện thoại, anh xoay người đi vào bên trong, đi chưa được mấy bước liền nghe thấy Chúc Nguyệt nói: “Có tin tức của Tô Lam Lam !”
“Cô ta đã về tới sân bay thành phố trong nước, hẳn là bị fans phát hiện, chụp được hình, hiện tại đã lên hot search.”
***
Lúc này trên Weibo, tiêu đề# Tô Lam Lam tại sân bay# đã lên bảng hot search.
Ảnh chụp là Tô Lam Lam mặc áo khoác, mang mũ cùng khẩu trang, tóc tai hỗn độn, sắc mặt nhợt nhạt, hốc mắt hồng hồng, không biết là do khóc hay do không nghỉ ngơi tốt.
Nhưng mặc kệ là bởi vì nguyên nhân nào.
hình chụp này của Tô Lam Lam chính là —— rất suy sụp.
Tô Lam Lam từ lúc debut đến nay, vẫn luôn lấy hình tượng“Tràn đầy năng lượng, bằng cấp cao ,ôn nhu trí thức” được mọi người yêu thích, cô ta lại thể hiện ra hình tượng điềm đạm khả ái, bất luận là tham gia hoạt động hoặc là bị chụp lén.
Cô ta vĩnh viễn đều là vẻ ôn nhu hào phóng.
Trong giới giải trí rất nhiều minh tinh đều đã từng bị bôi đen, nhưng từ lúc Tô Lam Lam debut đến nay, trên mạng một bài bôi đen đều không có.
Nhưng hình tượng lúc này của cô ta làm cho tất cả bình luận phía dưới đều là đang lo lắng cho Tô Lam Lam.
-【 Tô Lam Lam fans: Lam lam đây là bị gì vậy? Vì sao thoạt nhìn trạng thái không được tốt lắm a? 】
-【 Tô Lam Lam fans: Đúng vậy, hơn nữa vì sao nữ thần xuất hiện ở sân bay lúc này? Tôi xem hành trình siêu tinh đoàn bên kia an bài, nữ thần lúc này đang tham gia tổng nghệ mới đúng, chẳng lẽ còn có hoạt động nào mà chúng ta không biết sao? 】
-【 Tô Lam Lam đại fans: Tôi đã liên hệ phòng làm việc của nữ thần , xác định không có hoạt động nào khác, đến nỗi nguyên nhân nữ thần trở về , phòng làm việc bên kia cũng không có trả lời, chúng ta trước cứ chờ tin tức đi, không cần đoán mò. 】
-【 Tô Lam Lam fans: Mọi người không phát hiện ra gì sao? mắt nữ thần không giống như là thức khuya a, tôi vừa rồi phóng đại lên nhìn , đôi mắt không chỉ hồng mà còn bị sưng, vừa thấy liền biết là khóc, cho nên là có việc gì xảy ra sao ? Bằng không dựa theo hình tượng trước nay của nữ thần , hẳn là sẽ không suy sụp như vậy mà xuất hiện ở sân bay a. 】
... ...
Trên Weibo suy đoán sôi nổi.
Mà lúc này ở khu nhà giàu Hương Sơn biệt thự trong thành phố , Tô Lam Lam vừa mới xuống xe, nơi này cùng với nơi biệt thự Đàn sơn của Lâm gia cư trú được xưng là nơi tụ tập của giới nhà giàu trong thành phố .
Trợ lý kéo hành lý đi sau lưng cô ta.
Tô Lam Lam đi vào bên trong, vừa gở mũ cùng khẩu trang xuống, không còn biểu hiện suy sụp như ở sân bay khi nãy, tuy rằng hốc mắt cô ta lúc này còn phiếm hồng và sưng, nhưng cả khuôn mặt nhìn lại lạnh như băng.
Quay đầu nhìn thoáng qua trợ lý phía sau đang đeo mấy cái balo vừa dùng sức để kéo rương hành lý liền thấp giọng răn dạy, “Cẩn thận một chút, cái vali này là phiên bản giới hạn, đừng có mà làm hỏng.”
“... ... Vâng.”
Tiểu lâm nhấp nhấp môi, gật đầu đáp.
Tô Lam Lam nhìn trợ lý xách hẳn chiếc vali rời khỏi mặt đất lúc này mới vừa lòng gật đầu.
Bảo mẫu mở cửa cho cô ta.
Cô ta đem đồ đạc ném tới cho người giúp việc, còn chưa nói gì liền nhìn thấy người đại diện Kiều Khắc đứng lên.
Mặt Kiều khắc đen kịt, rất khó nhìn, thấy Tô Lam Lam tiến vào lại hỏi: “Em rốt cuộc nghĩ như thế nào? Lúc trước một hai phải đi tham gia chương trình tổng nghệ, hiện tại không nói hai lời liền quay về.”
“Em xem Hạ Hải cùng Lữ Thanh là cái gì? Trong cái giới này bọn họ là lão tiền bối, em hiện tại đột nhiên rời khỏi tổng nghệ, người trong giới này nghĩ như thế nào về em? Con đường này em còn muốn đi hay không?!”
Trong lòng Tô Lam Lam vốn dĩ đã không tốt, nghe thấy mấy lời này mặt liền trầm xuống.
ánh mắt cô ta sắc bén mà liếc nhìn Kiều Khắc , “Anh có phải hay không quên thân phận của mình?”
Ngồi ở trên sô pha, nhấp một ngụm trà do bảo mẫu đưa qua sau đó nhìn kiều khắc chậm rãi nói: “Anh chẳng qua chỉ là người tôi mới đến làm việc , tôi mới là bà chủ của anh, bổn phận của anh là giải quyết vấn đề thay tôi chư không phải chạy đến đây dạy đời cho tôi. "
“Cái chương trình tổng nghệ này tôi không muốn tham gia nữa.”
“Còn vế phía Hạ Hải cùng Lữ Thanh, bọn họ bất quá cũng chỉ có chút danh vọng trong chương trình này mà thôi , ở trong giới này bọn họ tính là cái thứ gì? Thật sự nếu bọn họ dám đối với tôi có ý kiến, bọn họ cũng phải xem lại chính mình có bao nhiêu phân lượng ."
Tô Lam Lam cũng không thấy mình làm sai cái gì.
Cô ta vốn dĩ không phải vì muốn đề cao độ nổi tiếng của mình mới đi tham gia chương trình này.
Trong cái giới này địa vị của cô ta đã rất cáo, hơn nữa chỉ cần có Tô gia ở phía sau thì cô ta vĩnh viễn không cần phải lo không có tài nguyên.
Cô tham gia chương trình tổng nghệ này, thứ nhất là bởi vì Kỷ Duyên, sợ anh ta tiếp xúc với Ôn Nhuyễn sẽ phát sinh một số chuyện cô ta không hy vọng thấy , thứ hai là muốn thông qua chương trình này để áp đảo Ôn Nhuyễn ... ... Nhưng hiện tại, Lâm Thanh Hàn cùng Kỷ Duyên đều không màng thể diện cùng tình cảm của cô ta thì tham gia cái chương trình này còn ý nghĩa gì nữa?
Để cho cô phải cả ngày xem họ sủng con tiện nhân Ôn Nhuyễn kia sao ?!
Không bằng cô ta rời chương trình quay về cũng vừa lúc làm cho bọn họ bực bội một đoạn thời gian.
Mấy cái hot search trên Weibo cô ta cũng thấy được, fans của cô ta rất đông, tuy rằng cô ta còn chưa công khai bất luận việc gì nhưng trên Weibo hiện tai đều đoán đủ mọi loại nguyên do.
Cô ta còn nhớ rõ những lời nói của Lâm Thanh Hàn, đương nhiên sẽ không dám chính diện mà nhằm vào Ôn Nhuyễn.
Chính là......
Suy đoán của fans cùng với mắng chửi, cùng cô ta không có chút quan hệ gì.
Cô ta cũng rất mong chờ kế tiếp các fans của cô ta sẽ làm ra một ít việc không tưởng được.
Kiều khắc ngồi trên sô pha, cầm di động mà nhìn Tô Lam Lam đang cười tươi trên khóe miệng, đột nhiên trái tim anh ta lạnh như băng, anh chính xác chỉ là một người làm công, cũng biết Tô Lam Lam trước mặt mình đây tính tình không hề tốt lại chẳng ôn nhu như biểu hiện ra bên ngoài.
Nhưng anh ta cho rằng.
Nhiều năm làm việc chung như vậy, bọn họ trừ quan hệ chủ và nhân viên thì vẫn có tình cảm với nhau, bằng không sau khi anh ta nhận được tin nhắn cũng không sốt ruột mà lập tức chạy tới đây.
Không nghĩ tới.
Tô Lam Lam sẽ nói ra những lời như vậy.
- “Anh có phải hay không đã quên thân phận của mình?”
-“Anh chẳng qua chỉ là người tôi mới đến làm việc , tôi mới là bà chủ của anh, bổn phận của anh là giải quyết vấn đề thay tôi chư không phải chạy đến đây dạy đời cho tôi. "
... ...
Nhớ tới những lời này.
Sắc mặt của anh ta liền tái xanh nhợt nhạt.
Tô Lam Lam nhìn Weibo một lúc, nhận thấy được Kiều Khắc còn đứng đây, cô ta nhíu nhíu mày, ngẩng đầu, giọng điệu không tốt mà nói: “Anh sao còn đứng đây? Nếu biết chương trình tổng nghệ này sẽ ảnh hưởng đến tôi thì sao còn chưa cút đi giải quyết?"
Nói xong.
Liền tiếp tục chơi di động của mình.
Kiều khắc nhìn bộ dáng này của cô ta, đôi tay đã nắm chặt thành nắm tay, mặt củng đen lại.
Anh ta trầm mặc một hồi lâu cũng không nói thêm gì, xoay người bước đi ra ngoài, lúc đi tới cửa thì dừng chân lại, quay đầu lại nhìn thoáng qua...... Tô Lam Lam ở trong phòng chính xác là gương mặt lớn lên thích hợp để gia nhập vào giới này.
Lúc trước thời điểm mà Tô Lam Lam tìm anh ta.
Anh ta cũng đã là người đại diện đỉnh cấp kim bài trong giới, so với Nacy cũng không kém hơn bao nhiêu, đáng tiếc trên tay anh ta không có vương bài giống Kỷ Duyên ... ... Cho nên lúc nhìn thấy Tô Lam Lam , tuy rằng bị lương cao của cô ta hấp dẫn.
Nhưng chủ yếu chính là, anh ta muốn đem Tô Lam Lam bồi dưỡng thành đỉnh cấp lưu lương như Kỷ Duyên.
Thời gian đầu.
Bọn họ ở chung cũng khá tốt, nhưng lúc càng nổi tiếng, tính tình Tô Lam Lam cũng càng ngày càng tệ,chuyện này cũng không phải khuyết điểm gi lớn, bên ngoài nghệ sĩ tình tính bất đồng với lúc bình thường là chuyện thường thấy.
Nhưng có một chút.
Những nghệ sĩ khác có sở trường, nhưng tìm ở trên người Tô Lam Lam thì không thấy.
Phàm là nghệ sĩ ở trong giới này đều vì mục tiêu mà ra sức phấn đấu, có người thích đóng phim, có người thích ca hát, có người muốn dùng thực lực của mình để nổi tiếng , muốn đứng trên đỉnh lưu lượng.
Nhưng Tô Lam Lam thì sao?
Cô ta không phải, cô ta không thích đóng phim cũng không thích ca hát, cô ta chỉ là đơn thuần muốn hưởng thụ sự khen ngợi cùng vỗ tay, không có một chút nào tự mình ý thức, chỉ cảm thấy ta muốn nổi tiếng mà thôi.
Cũng sẽ không vì muốn nổi tiếng mà nổ lực trả giá hết thảy.
Ở trong mắt cô ta, tất cả mọi người chỉ là đồ vật để cô ta lợi dụng mà thôi.
Công nhân.
Fans.
Ngay cả Kỷ Duyên cũng là như thế.
Kiều khắc trước kia không có ý kiến gì đối với Tô Lam Lam , nhưng con người cô ta luôn là như vậy, trái tim băng giá, nhìn cái gì cũng thấy nhiều hơn một tầng ý nghĩ khác, ngay cả Kỷ Duyên từ nhỏ cùng cô ta lớn lên luôn giúp đỡ cô ta thì cũng là như thế thôi.
Anh ta lại tính là cái gì?
Lúc cần thì gọi.
Không cần, tùy tiện đá qua một bên.
Hơn nữa ——
Anh ta cũng không cảm thấy Tô Lam Lam có thể trở thành đỉnh cấp lưu lương như Kỷ Duyên.
Kỷ Duyên trở thành đỉnh cấp lưu lương , là bởi vì cậu ta mặc dù có địa vị như bây giờ cũng đang không ngừng nỗ lực, cậu ta đích xác là một người tính tình không được tốt, thậm chí không ít người trong giới cũng lén nói xấu cậu ta.
Nhưng có một việc không thể nghi ngờ.
Ở trong lĩnh vực chuyên nghiệp, câu ta luôn nỗ lực phấn đấu, không phụ lòng chính mình, cũng không phụ lòng những người yêu thích cậu ta.
Kiều khắc nhìn bóng dáng Tô Lam Lam , nhấp môi không nói, không đợi Tô Lam Lam ngẩng đầu lên nói thêm gì nữa, anh ta cũng đã thu hồi tầm mắt và suy nghĩ, đóng cửa lại rồi rời đi.
Trợ lý tiểu lâm ở bên ngoài chờ anh ta, nhìn thấy anh ta ra tới vội hô một tiếng, “Anh Kiều .”
“Ừ.”
Anh ta gật gật đầu, ngồi lên xe của mình, lúc lên xe anh ta cầm sẵn tay lái, hỏi một câu, “Tiểu lâm, em tới công ty mấy năm?”
“A?”
Tiểu lâm sửng sốt, “Hai năm,lúc chị lam lam mới mở phòng làm việc em liền đến rồi"
Kiều khắc lại hỏi: “Em cảm thấy em ấy là kiểu người như thế nào?”
“Ngạch......”
Tiểu lâm do dự một chút không dám nói thật: “chị Lam lam chị ấy ... ...”
còn chưa nói xong, kiều khắc liền mở miệng, “Noi lời thật lòng là được.”
“Chị Lam lam có một chút không xem chúng ta là người cùng một nhà , quả thật tiền lương chị ấy cấp rất cao, nhưng em ở bên chị ấy một chút củng không hề vui vẻ gì...."Tiểu lâm nhấp môi, thấp giọng nói: “Anh Kiều , kỳ thật, em muốn...... Từ chức.”
lúc trước khi cô tham gia làm trợ lý trong cái giới này vì cảm thấy trong giới này rất thú vị.
Cũng là vì thích Tô Lam Lam.
Cô còn nhớ rõ lúc vừa đến phòng làm việc, rất là hăng hái, cảm thấy chính mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới!
Nhưng sau lại đó phát hiện ra Tô Lam Lam căn bản không giống như ngày thường thể hiện ra, hơn nữa chị ta một chút cũng không đau lòng, cũng không quan tâm fans của mình, ở trong mắt chị ta, fans chính vũ khí dùng để nhắm vào người khác.
Cô...... Thật sự là chịu đủ rồi!
“Phải không?” Kiều khắc ngón tay nhẹ gõ trên tay lái, không biết qua bao lâu, quay đầu nhìn thoáng qua cửa sổ ngoài biệt thự, nhàn nhạt nói: “Đúng lúc, anh cũng muốn như vậy.”