Chương 31
“Được được được. Xin chào cậu, tôi tên là Trần Đại Phú. Cậu muốn loại sản nghiệp nào cứ nói với tôi”.
Trần Đại Phú vội chạy tới sau lưng Trương Minh Vũ, vừa bắt tay anh vừa cung kính hỏi.
Đối phương nhiệt tình càng khiến anh thấy ngượng ngùng.
“À… cái đó, được, tôi cũng…”
Anh đang định khách sáo đáp lại thì bất chợt ngẩn người.
Trần… Đại Phú?
Anh bỗng nhiên ngẩng đầu, khó tin hỏi lại: “Ông tên là gì?”
Bàn tay đang lắc lư của Trần Đại Phú chợt ngừng lại. Ông ta khúm núm đáp: “Trần Đại Phú ạ”.
Ầm!
Trương Minh Vũ cảm thấy đầu mình ầm ầm nổ vang!
Ông trùm bất động sản Hoa Châu Trần Đại Phú ấy hả? Trần Đại Phú nắm trong tay khối tài sản cả chục tỷ ấy hả?
Hơn 50% bất động sản của cả Hoa Châu đều thuộc về Trần Đại Phú!
60% tổng số khách sạn cao cấp cũng là của ông ta!
Người trước mắt anh… là… Trần Đại Phú sao?
Ừng ực!
Anh gian nan nuốt nước bọt, trong lòng cực kỳ chấn động!
Không ngờ vị thương nhân truyền kỳ của Hoa Châu lại cung kính với chị ba như thế!
Tô Mang bực bội trừng mắt nhìn anh: “Không có tiền đồ”.
Trương Minh Vũ lúng túng nở nụ cười.
Tiền đồ…
Con mẹ nó mình…
Dù là cả nhà họ Lâm cũng phải khúm núm trước mặt Trần Đại Phú nhỉ?
Anh đờ đẫn hồi lâu mới bất đắc dĩ nói: “Chị ba, em cũng không biết làm ăn gì đâu. Chị cho em làm là lãng phí tài nguyên đấy”.
Tô Mang thờ ơ đáp: “Mấy thứ này đủ cho em lãng phí là được”.
Đỉnh.
Cô ấy đã nói vậy rồi, Trương Minh Vũ cũng không nói gì được nữa.
“Trước tiên cứ sang tên khách sạn này cho cậu ấy để cậu ấy rèn luyện đã”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!