Chương 40
Lâm Diểu cũng chưa lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, vẻ mặt và hành động giống hệt đám thanh niên kia.
Trần Đại Phú lạnh giọng chất vấn: “Cô ta là ai?”
Giám đốc Vương vội vàng đáp: “Cô ta.. cô ta là nhân viên phục vụ ở khách sạn chúng ta…”
Nghe thấy thế, tất cả đều trố mắt nhìn.
“Lê Lê… Triệu Lê Lê! Thì ra cô… cô cũng chỉ là một nhân viên phục vụ cỏn con!”, cô nàng tóc xanh chết lặng thốt lên.
Lê Lê cúi gằm xuống, không nên lời, trong lòng chỉ còn sự sợ hãi!
Sắc mặt Trần Đại Phú trở nên âm trầm, lạnh lùng quát: “Quỳ xuống, xin lỗi cậu Vũ… xin lỗi anh em của tôi mau!”
“Cậu ấy mà không tha thứ, tôi đảm bảo sẽ ném các người xuống biển cho cá ăn ngay đêm nay!”
Ông ta vừa dứt lời, đám người xung quanh đều kinh hồn bạt vía!
Nhất là Lâm Diểu đã bị doạ sợ tới mức nghẹn họng!
Trương Minh Vũ… lại là anh em của… ông chủ khách sạn Hồng Thái?
Giám đốc Vương lạnh cả sống lưng!
Gã dứt khoát quỳ rạp xuống, gào khóc với anh: “Tôi sai rồi thưa cậu! Cho tôi xin lỗi!”
Lê Lê vẫn còn chưa hết ngây ngốc.
Giám đốc Vương thẳng tay cho cô ta một cái bạt tai, giận dữ gào ầm lên: “Con mẹ nó cô còn ngơ ngác cái gì! Xin lỗi mau lên!”
Bốp!
Tiếng bạt tai thanh thuý quanh quẩn trong tai mọi người.
Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ sợ ngây người.
Lê Lê hốt hoảng ôm mặt, vội quỳ xuống dưới chân Trương Minh Vũ, gào khóc nức nở: “Tôi… tôi sai rồi. Xin anh… anh tha cho tôi với!”
Trương Minh Vũ vẫn ngồi im trên ghế, cười hỏi: “Xin lỗi tôi làm gì?”
Đám người còn lại chẳng hiểu ra sao.
Cuối cùng giám đốc Vương vẫn là người hiểu chuyện nhất, tức tốc đổi hướng sang Lâm Diểu, cung kính nói: “Tôi sai rồi… thưa cô Lâm! Tôi sai rồi! Xin cô tha cho tôi!”
Rốt cuộc Lê Lê không kìm được khóc rống lên, thảm thiết nói: “Tớ sai rồi! Nể tình chúng ta là bạn học, cậu tha cho tớ đi! Tớ… tớ không muốn làm mồi cho cá đâu Lâm Diểu! Tớ vẫn còn trẻ mà!”
Lâm Diểu vẫn còn đang chìm trong kinh hãi
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!