Chương 50
Từng ánh mắt nghi hoặc lần lượt quét tới trên người anh.
Lâm Kiều Hân khẽ cắn răng, ánh mắt thất vọng tràn trề.
Sao cô có thể không biết toàn thân Trương Minh Vũ cộng lại cũng chẳng bằng số lẻ của chiếc váy này được chứ!
Anh nói vậy chỉ là để làm màu mà thôi!
Trong mắt Tiểu Lý lại càng lộ vẻ giễu cợt.
Vương Tài ngạc nhiên hồi lâu mới cất giọng hỏi: “Anh nói gì cơ? Anh muốn mua tặng Kiều Hân hả?”
Trương Minh Vũ gật đầu đáp: “Đúng vậy”.
Lời Vương Tài vừa nói đã hoàn toàn chọc giận anh!
Hắn ta không nhịn được cười phá lên, thái độ trào phúng càng thêm lộ liễu: “Anh đừng làm loạn nữa. Vừa rồi anh chưa nghe rõ à? Chiếc váy này trị giá 688 nghìn tệ đấy, không phải 688 tệ đâu”.
Bây giờ nhà họ Lâm đang tụt dốc không phanh, thời cơ của hắn ta đã tới.
Nếu bỏ tiền ra lại có thể chiếm đoạt được Lâm Kiều Hân thì đúng là không gì tốt bằng. Dù không được cũng có thể sỉ nhục Trương Minh Vũ một phen.
Như vậy hắn ta cũng có lý do để giải thích với Trương Tuyết Linh.
Hắn ta cứ tưởng mình sẽ phải tốn nước bọt dụ dỗ thêm nữa, nào ngờ Trương Minh Vũ lại mắc bẫy nhanh như vậy!
Anh gật đầu đáp: “Tôi biết”.
Vương Tài thực sự không nhịn nổi nữa, ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Hai mắt Tiểu Lý chợt loé lên. Cô ta châm chọc nói: “Này anh, trước hết anh hãy xem thử chỗ tiền lẻ trong túi quần có đủ không đã rồi hẵng nói”.
“Anh có thể đừng đùa giỡn nữa được không? Tận 688 nghìn đấy. Chưa nói đến cái khác, tôi chỉ muốn hỏi đời này anh đã từng thấy nhiều tiền như vậy chưa?”
Lực sát thương không lớn nhưng tính sỉ nhục lại cực cao!
Trương Minh Vũ trầm tư một lát rồi lắc đầu: “Đúng là chưa từng nhìn thấy”.
“Ha ha ha!”
Bấy giờ, Vương Tài không khống chế được chính mình cười như điên như dại.
Vẻ chế giễu trên mặt Tiểu Lý lại càng nồng đậm, sự miệt thị trong ánh mắt kia…
Lâm Kiều Hân không nhịn được nữa, gắt giọng quát: “Trương Minh Vũ, tôi sẽ trả tiền quần áo cho anh. Anh có thể đi rồi đấy”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!