Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi - Trương Minh Vũ

Chương 72

Lâm Kiều Hân sững sờ.

Trương Minh Vũ thừa cơ nhanh chóng giải thích: “Cô có biết mình bị người ta cho uống thuốc kích thích không?”

Cô gật đầu đáp lại.

Trong phòng tối tăm nên anh cũng không nhìn rõ, thấy không bị phản bác bèn nói tiếp: “Có phải là Lý Tuấn Nhất không?”

Lâm Kiều Hân lại gật đầu, đầu óc cũng bị tiếng quát vừa rồi của anh làm hỗn loạn.

Trương Minh Vũ lại hỏi: “Cô còn nhớ gì không?”

Cô đau khổ lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Tôi chỉ nhớ… Lý Tuấn Nhất xông tới chỗ tôi”.

“Đúng rồi!”

Anh mừng rỡ, nhớ được thế này đã quá đủ rồi!

“Lý Tuấn Nhất cho cô uống thuốc rồi muốn…”

Nói tới đây, anh chỉ có thể đổi giọng: “Trong lúc nguy cấp thì tôi tới, đánh anh ta chạy mất dép. Sau đó, tôi bế cô vào phòng tắm…”

“Anh!”

Nghe thấy thế, Lâm Kiều Hân lại nổi giận!

“Im miệng! Đợi tôi nói nốt đã!”

Trương Minh Vũ lại quát ầm lên, vội vàng nói tiếp: “Tôi xả nước lạnh vào người cô nên cô mới đỡ hơn đấy. Về sau thì cô lăn ra ngủ”.

“Tôi lại bế cô lên giường, gọi nhân viên phục tụ tới cởi quần áo cho cô”.

Nói xong, anh cảm thấy nhẹ lòng đi nhiều.

Lâm Kiều Hân đứng sững tại chỗ.

Bên tai cô chỉ nghe thấy hai thông tin quan trọng. Trương Minh Vũ cứu cô, nhân viên phục vụ cởi quần áo cho cô.

Không biết tại sao cô bỗng thấy lòng mình nhẹ nhõm không ít.

Một lúc lâu sau, cô mới ngẩng đầu lên hỏi: “Anh nói thật chứ?”

Trương Minh Vũ bất lực gật đầu: “Thật mà. Nhân viên phục vụ kia có thể làm chứng cho tôi. Cô cũng có thể kiểm tra camera giám sát thử xem”.

“Anh bế tôi? Còn bế tận hai lần?”, Lâm Kiều Hân lại lạnh giọng chất vấn.

“Đúng…”

Trương Minh Vũ định trả lời theo bản năng, nhưng sau khi cảm nhận được giọng điệu lạnh lùng của cô lại càng bất đắc dĩ: “Bà cô của tôi ơi, cô đã thành ra thế kia, sắp ghìm chết tôi đến nơi…”

“Thì… cô đang khó chịu như thế, tôi cũng đâu thể bỏ mặc cô được…”

Ánh mắt cô chợt loé lên như có điều suy nghĩ.

“Cô muốn tin hay không thì tuỳ, dù sao bây giờ cô cũng không sao rồi”.

Anh bực bội nói xong câu cuối rồi cất bước đi thẳng ra cửa.

“Đứng lại!”

Tiếng quát lạnh lùng lại vang lên.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận