Chương 87
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều lấy làm ngạc nhiên nhìn Trương Minh Vũ.
Thằng này… điên rồi à?
Rõ ràng gã trọc đã không dám nhúng tay vào rồi, mà thằng nhóc này còn dám chống đối?
Một giây sau, tất cả mọi người đều cười mỉa mai, ai nấy đều nhìn Trương Minh Vũ bằng ánh mắt bỡn cợt.
Trịnh Quốc Nguyên cũng hơi ngơ ra, giận quá hóa cười: “Cậu đang khiêu khích tôi đấy à?”
Trương Minh Vũ gật đầu: “Ông có thể cho là vậy”.
Há!
Tiếng hít sâu sợ hãi vang lên!
Đến cả thư ký Ngô đứng sau lưng cũng bắt đầu lộ vẻ lo lắng.
Tuy có Trần Đại Phú đứng sau, nhưng dù sao bây giờ Trương Minh Vũ cũng chỉ có một thân một mình!
Hơn nữa sau lưng Trịnh Quốc Nguyên còn có hai tên vệ sĩ, nhìn lướt qua cũng biết chúng chẳng phải phường lương thiện gì cho cam.
Ngang ngược thế này… chẳng phải đang tìm đường chết sao…
“Tốt, tốt lắm!”
“Đã rất nhiều năm không ai dám nói với tôi thế này rồi!”
Trịnh Quốc Nguyên cười u ám, sự ác liệt càng nồng đậm hơn trong mắt!
Trương Minh Vũ lại lắc đầu, châm chọc nói: “Đúng là người bận rộn thường hay quên. Chắc là ông quên mất vừa rồi đầu trọc nói như nào với ông rồi”.
“Cậu…”
Trịnh Quốc Nguyên lập tức nghẹn họng, ánh mắt căm phẫn đầy độc địa!
“Hỗn láo!”
Ông ta không nhịn nổi nữa.
Ông ta bị một thằng nhóc con nổi tiếng là vô dụng cười chê, nếu còn không làm gì đó thì còn mặt mũi nào lăn lộn ở đất Hoa Châu này nữa?
“Hôm nay không cho cậu mở mang đầu óc, chắc cả đời này cậu cũng không biết thế nào là trời cao đất dày đâu!”
“Người đâu!”
Trịnh Quốc Nguyên lại gào ầm lên.
Ông ta vừa dứt lời, hai gã vệ sĩ đằng sau lập tức xông tới bao vây xung quanh Trương Minh Vũ.
Anh nhếch môi cười lạnh, không hề bị doạ sợ.
“Đánh gãy chân cậu ta cho tôi!”, Trịnh Quốc Nguyên tức giận ra lệnh!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!