Chợt có tiếng chuông điện thoại reo lên.
Trương Minh Vũ giật mình.
Lấy ra xem thử mới thấy người gọi tới là Long Tam.
Hả?
Anh hơi nhíu mày.
Trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác bồn chồn lo lắng.
Điện thoại nhanh chóng được nối máy.
Giọng nói trầm thấp của Long Tam vang lên: “Cậu Minh Vũ, người của Thần Ẩn đến rồi, hình như định ra tay với nhà họ Lâm”.
Nghe thấy tin tức này, trái tim anh vô thức siết chặt lại!
Quả nhiên đã tới rồi!
Trương Minh Vũ trầm giọng hỏi: “Có bao nhiêu người?”
Long Tam nghiêm giọng đáp: “Một tiểu đội, ba cao thủ, chín thành viên, ai cũng có thực lực không đơn giản”.
Anh không khỏi cau mày.
Nhiều người vậy sao?
Thần Ẩn này…
Anh lại hỏi tiếp: “Đã đi vào địa phận Hoa Châu chưa?”
Long Tam trả lời: “Rồi. Nếu tôi đoán không sai thì đêm nay họ sẽ ra tay”.
Anh khiếp sợ hít sâu một hơi.
Lòng tràn đầy lo âu!
Anh thấp giọng đáp: “Biết rồi, tôi sẽ quay về ngay”.
Dứt lời, anh lập tức cúp máy.
Liễu Thanh Duyệt bĩu môi, ánh mắt loé lên vẻ thất vọng.
Anh hít một hơi thật sâu, trầm giọng lên tiếng: Chị tư…”
Cô ấy mỉm cười nhìn anh: “Đi đi, đợi chị hoàn thành nhiệm vụ là có thể ở bên cạnh em rồi”.
Câu nói này khiến anh vô cùng cảm động.
Một lúc lâu sau, anh mới trịnh trọng gật đầu.
Cô ấy cưng chiều xoa đầu anh, cười bảo: “Đi làm việc đi. Chuyện của nhà họ Lâm đang gấp”.
“Đừng quên em đã hứa với chị cái gì”.
Anh bật cười nói: “Yên tâm, em sẽ không quên đâu”.
“Đợi khi nào bên kia ổn định lại, em sẽ đến thăm chị”.
Cô ấy nhướng mày: “Không sao, em cứ làm việc đi. Em đã hứa cho chị một thứ là đủ rồi”.
Nói xong, trong mắt cô ấy sáng rực lên.
Trương Minh Vũ giật nảy mình.
Không biết tại sao cảm giác sập bẫy trong anh càng ngày càng trở nên rõ ràng…
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!