Lâm Kiều Hân mím môi gật đầu.
Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi.
Lại bị chạm vào.
Cơn đau ập tới Trương Minh Vũ cố gắng nhịn không muốn mình phải hét lên!
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Sao lại đau như vậy?
Anh huấn luyện lâu như vậy, cơn đau bình thường không thể khiến anh cảm thấy như vậy được.
Nhưng bây giờ...
Trong cơn đau, thời gian dần trôi.
Đầu Trương Minh Vũ đổ đầy mồ hôi!
Phù!
Lâm Kiều Hân đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống giường.
Kết thúc rồi sao?
Trương Minh Vũ cuối cùng cũng có thể thả lỏng!
Lâm Kiều Hân mệt mỏi nói: "Bây giờ chỉ có thể xử lý đơn giản, sau đó băng bó lại".
"Hay chúng ta đi bệnh viện khám đi".
Cô vẫn rất lo lắng.
Trương Minh Vũ chần chừ một lúc rồi mới nói: "Để ngày mai xem xem, nếu như ngày mai vẫn không ổn, chúng ta lại đi xem".
Lâm Kiều Hân chần chừ muốn nói lại thôi.
Nhưng cuối cùng... chỉ đành gật đầu.
Sắc mặt Trương Minh Vũ vô cùng nghiêm trọng.
Anh đột nhiên cảm thấy vết thương của mình không hề đơn giản...
Bị đá sao lại thành ra như vậy?
Hơn nữa anh cảm thấy cơn đau lúc này còn đau hơn lúc bị đá.
Haizz.
Cuối cùng Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài.
Chỉ có thể cầu phúc.
Một lúc sau anh mới cảm thấy đỡ đau hơn chút.
Dù sao đùi cũng không cử động được.
Lâm Kiều Hân cũng nghỉ ngơi đủ rồi, cô không nhịn được cảm thấy lo lắng.
Vết thương... thật sự rất kinh khủng.
Trương Minh Vũ cười nói: "Không sao đâu, không cần lo lắng, cô mau ngủ đi".
"Biết đâu ngủ một giấc là khỏi".
Lâm Kiều Hân yên lặng gật đầu.
Một lúc sau cô mới chui vào chăn.
Hai người mỗi người một ý.
Nhưng không ai chú ý đến khoảng cách giữa hai người rất gần.
Nhắm mắt lại, tâm trạng Trương Minh Vũ rất phức tạp.
Bất giác cảm thấy lo lắng.
Anh cứ cảm thấy vết thương này không hề đơn giản.
Đây là lần đầu anh gặp trường hợp này.
Hay là gọi cho chị tư hỏi xem sao?
Nhưng...
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!