Nếu không trốn tránh được thì sao phải trốn tránh?
Trốn tránh chỉ càng bị tổn thương!
Chẳng mấy chốc, đôi mắt Trương Minh Vũ lóe lên vẻ sắc bén!
Khí tức lạnh băng lan tỏa!
Tài xế vô thức giật nảy mình!
Lạnh quá...
Chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước cổng tập đoàn Chu Thị.
Trương Minh Vũ bước xuống xe.
Thường ngày khuôn mặt anh không có biểu cảm gì.
Nhưng hôm nay... sắc mặt anh u ám.
Trương Minh Vũ bước nhanh vào.
Quét mắt nhìn xung quanh.
Lúc này anh mới phát hiện tất cả các nhân viên vẫn ở trong tình trạng như ngày hôm qua.
Rất lười biếng.
Trương Minh Vũ hơi nheo mắt, lớn tiếng hô: "Tập hợp!"
Đại sảnh yên ắng lạ thường.
Giọng nói của Trương Minh Vũ lập tức khiến tất cả mọi người run lẩy bẩy!
Chẳng mấy chốc, ánh mắt mọi người đã tập trung lại.
Bối rối.
Sắc mặt Trương Minh Vũ lạnh lùng.
Anh biết rằng, nhóm người này sớm đã nhận được một số tin tức.
Chu Vân Đình và Triệu Khoát không thể bỏ cuộc.
Vì thế…
Lần này, Trương Minh Vũ sẽ không đợi họ tấn công nữa!
Lúc lâu sau, một vài nhân viên bảo vệ lặng lẽ đi tới.
Thấy vậy, những người xung quanh cũng từ từ di chuyển.
Rất mờ mịt.
Trương Minh Vũ híp mắt, lạnh giọng quát: "Mau lên!"
Hừng hực khí thế!
Tất cả mọi người run rẩy không kiểm soát!
Tăng nhanh nhịp bước!
Ngay sau đó, hầu hết mọi người đã tập trung tại sảnh.
Nhưng...
Trương Minh Vũ liếc nhìn xung quanh, mới nhận ra còn có ba người đang ngồi trong văn phòng bên trái.
Trương Minh Vũ cười khẩy.
Tốt!
Hôm nay Trương Minh Vũ phải quản lý bọn họ.
Vốn dĩ, anh còn lo lắng rằng mọi người sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Bây giờ xem ra...
Sau khi quan sát cẩn thận, mới phát hiện có hai cô gái và một người đàn ông đang ngồi trong văn phòng.
Lúc này, trên mặt ba người đều tỏ vẻ khinh thường.
Trương Minh Vũ cau mày, lẩm bẩm: "Kéo ba người bọn họ ra ngoài cho tôi”.
Hả?
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Sáu nhân viên bảo vệ đứng đó bàng hoàng, không biết làm sao.
Ha ha!
Ba người trong văn phòng nở nụ cười giễu cợt.
Kính thủy tinh trong suốt, cửa mở nên bọn họ nghe rõ lời nói của Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ quay đầu nhìn về phía nhân viên bảo vệ, lạnh lùng hỏi: "Các anh điếc sao?"
Nói xong, trong mắt anh lóe lên vẻ lạnh lùng!
Dù sao, Trương Minh Vũ bây giờ cũng được coi là đã trải qua nhiều trận chiến.
Mấy nhân viên bảo vệ rùng mình ớn lạnh!
Trương Minh Vũ hét lớn: "Đi!"
Chuyện này...
Cơ thể của nhân viên bảo vệ run cầm cập!
Hoảng loạn khó hiểu.
Ánh mắt của những người xung quanh cũng đầy hoang mang.
Chuyện gì thế này?
Mấy nhân viên bảo vệ liếc nhìn nhau!
Cuối cùng... vẫn không chịu đựng được ánh mắt lạnh lùng của Trương Minh Vũ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!