Nếu cuộc chiến đấu này đã định phải thua.
Tại sao không nói cho thỏa miệng chứ?
Sơ Tinh... không phải là công ty mà ông ta có thể làm rung chuyển!
Chuyện này...
Tất cả mọi người đều mờ mịt.
Não của thằng nhóc này... bị úng nước à?
Bà Chương híp mắt lại, giả vờ không hài lòng nói: “Giám đốc Hoàng, thằng nhóc này thật quá đáng!”
“Không xem ông ra gì!”
Lục Thiên Long nói hùa theo: “Đúng vậy giám đốc Hoàng, cậu ta thật quá đáng!”
“Người như vậy sao có thể tha thứ được?”
Nói xong, ánh mắt ông ta chợt lóe sáng!
Hoàng Thái Hằng nghiến răng, lạnh lùng nói: “Được, đã vậy...”
“Lục Thiên Long, tôi sẽ đầu tư thêm cho ông hai tỷ tệ, hôm nay... Tiến quân vào Ninh Châu cho tôi!”
“Bắt đầu dự án của Tinh Mang chúng ta!”
"Có vấn đề gì không?"
Lời vừa dứt, xung quanh lại vang lên những tiếng hít sâu!
Thêm hai tỷ tệ nữa!
Trong mắt của mọi người hiện sự khiếp sợ!
Lục Thiên Long sửng sốt!
Một lúc lâu sau, Lục Thiên Long mới nặng nề gật đầu, nói: “"Không thành vấn đề!"
Ông ta kích động muốn hét lên!
Bà Chương cười khẩy!
Chẳng mấy chốc, tất cả những ánh mắt chế giễu xung quanh đều tập trung vào Trương Minh Vũ.
Đáng đời!
Cho chừa cái tật mỏ hỗn!
Trong mắt của Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa cũng hiện vẻ lo lắng.
Hai tỷ tệ tất nhiên không tiêu diệt được Sơ Tinh.
Nhưng...
Tinh Mang vào chiếm giữ...
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Một lúc lâu sau anh mới rù rì nói: “Giám đốc Hoàng, hai tỷ tệ mà ông nói cho là cho được sao?”
Anh tò mò.
Rốt cuộc ông chủ nào lại có thể trao quyền lực lớn vậy cho một giám đốc nho nhỏ chứ?
Hoàng Thái Hằng cười nhạt, nói: “Nhãi con, tôi vẫn có thể đầu tư thêm hai tỷ tệ nữa, cậu tin không?”
Dứt lời, trong ánh mắt ông ta tràn đầy sự coi thường!
Đấu với tôi hả?
Vẻ mỉa mai trong mắt những người xung quanh trở nên mãnh liệt hơn!
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân hiện vẻ lo âu!
Đối thủ... quá mạnh.
Chuyện này...
Thật sự không còn cách nào.
Bà Chương bật cười khinh thường.
Đám người Lục Thiên Long vui vẻ ra mặt.
Ngư ông đắc lợi!
Hoàng Thái Hằng tiếp tục tra hỏi: “Tôi đang hỏi cậu, tin hay không?”
Nói xong, ông ta nhìn chằm chằm vào Trương Minh Vũ.
Tất cả mọi người đều đang đợi Trương Minh Vũ nói một câu “Không tin”!
Họ tập trung nhìn anh!
Trương Minh Vũ tươi cười.
Nhưng lúc này, một giọng nói êm tai vang lên: “Không tin”.
Không tin thật à?
Trong mắt mọi người hiện lên vẻ hào hứng.
Chưa kịp phấn khích...
Chợt nhận ra giọng nói này... là giọng của phụ nữ?
Hả?
Không phải Trương Minh Vũ nói à?
Mọi người đều sửng sốt.
Trương Minh Vũ lại căng thẳng.
Ngay sau đó, tim bắt đầu đập nhanh hơn!
Giọng nói này...
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!