Lâm Kiều Hân khẽ lẩm bẩm: “Nhà họ Chung này làm việc rất thần bí, cũng chẳng có sự nghiệp kinh doanh hiển hách gì, nhưng gia tài vô cùng giàu có”.
Nghe thấy vậy, anh cũng kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Không có sự nghiệp kinh doanh hiển hách gì sao?
Thế… bọn họ kiếm tiền kiểu gì vậy?
Cô lại nói tiếp: “Nghe đồn trước giờ nhà họ Chung có mối liên hệ đặc biệt với mảnh đất Hoa Châu này. Chỉ cần một lời nói, một hành động của bọn họ cũng có thể thay đổi toàn bộ cục diện ở Hoa Châu”.
Trương Minh Vũ gật gù đồng tình.
Tất nhiên là anh biết rất rõ chuyện này.
Một lúc sau, hai mắt Lâm Kiều Hân bỗng sáng rực, tò mò hỏi: “Rốt cuộc anh lợi hại tới mức nào vậy?”
Đến mức có thể khiến nhà họ Chung chịu một vố đau như vậy!
Anh khó hiểu hỏi: “Cô không sợ tôi chọc tới nhà họ Chung sẽ khiến nhà họ Lâm gặp rắc rối sao?”
Cô mỉm cười đắc ý đáp: “Dù sao bây giờ cả nhà họ Lâm đều là của anh rồi. Anh nỡ khiến nhà họ Lâm bị diệt vong sao?”
Chỉ một câu hỏi lại khiến anh sững sờ.
Lâm Kiều Hân… tin tưởng anh tới vậy sao?
Anh bật cười một tiếng.
Lâm Kiều Hân của bây giờ… thật tốt.
Cô nhìn anh đánh giá một lượt rồi nhíu mày nói: “Quả thật không thể nhìn ra được anh lại có thực lực như vậy!”
Anh mỉm cười đắc ý đáp: “Còn nhiều thứ cô không nhìn ra được lắm!”
Lâm Kiều Hân bĩu môi tỏ vẻ ghét bỏ: “Đừng chém gió nữa. Đợi đến khi nhà họ Chung trả thù thì anh xong chắc!”
Tuy cô nói vậy nhưng trong lòng lại cực kỳ yên tâm.
Anh cười rất hạnh phúc.
Anh vô cùng thích bầu không khí lúc này của hai người họ.
Anh cất giọng nói: “Dù sao bây giờ cũng là người cùng hội cùng thuyền rồi”.
“Tôi bị trả thù thì cô cũng không thoát được đâu”.
Lâm Kiều Hân tỏ vẻ ghét bỏ, sẵng giọng nói: “Ai là người cùng hội cùng thuyền với anh?”
Trương Minh Vũ cười tít cả mắt.
Anh đã quen với bộ dạng lạnh lùng của một nữ chủ tịch uy quyền, đột nhiên cô lại thay đổi… khiến anh thấy hơi lạ lẫm.
Nhưng… cảm giác rất dễ chịu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!