Không như dự đoán, Trần Y Tuyết tức không chịu nổi!
"Anh đợi đấy cho tôi!"
Cô ấy lẩm bẩm một câu, sau đó kéo Hàn Thất Thất ra ngoài!
Trương Minh Vũ cúi đầu đi theo.
Ba người nhanh chóng lên xe.
Xe của Hàn Thất Thất là xe thể thao, không ngồi được ba người.
Trần Y Tuyết ngồi ở ghế lái, nói: "Chị Thất Thất, mau lên xe thôi".
Hàn Thất Thất kéo cửa ghế phó lái, ngồi vào.
Trương Minh Vũ vừa định lên xe.
Trần Y Tuyết đã tức giận hét lên: "Thằng nghèo rách! Đừng có động vào xe của tôi! Tôi sợ bẩn!"
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Hơi quá đáng rồi ấy!
Nhưng... anh cũng chẳng nói lại được.
Hàn Thất Thất cầm chìa khóa nói: "Anh lái xe của tôi này".
Trần Y Tuyết nhíu mày.
Trương Minh Vũ hơi kinh ngạc.
Nhưng sau đó anh lại lúng túng nói: "À... tôi không có bằng lái..."
Hàn Thất Thất sững sờ.
Trần Y Tuyết cười khẩy nói: "Hừ! Đàn ông đàn ang mà không có bằng lái xe! Tôi xem anh lừa được đến lúc nào!"
Lòng cô ấy càng kiên định hơn!
Hàn Thất Thất kiêu ngạo như vậy sao có thể kết bạn với loại nghèo hèn này chứ?
Chắc chắn bị lừa!
Đùng!
Tiếng động cơ vang lên!
Chiếc xe lao vọt đi!
Mẹ ơi!
Trương Minh Vũ khó chịu lẩm bẩm.
Nhưng hết cách... người ta dẫu sao cũng là khách...
Chiếc Mercedes đỗ lại cạnh anh.
Trương Minh Vũ ngồi lên.
Long Tam nhấn chân ga, lao đi.
Không bao lâu sau, Long Tam đã vượt qua Trần Y Tuyết.
Trương Minh Vũ cười đắc ý.
Có Long Tam ở đây, anh yên tâm hơn nhiều.
Nếu như mà đến muộn, thể nào Trần Y Tuyết cũng đưa Hàn Thất Thất đi vào.
Đến lúc đó thì đúng là phiền phức!
Không bao lâu sau, chiếc xe đã đỗ lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!