Comle màu đen, đường đao sau lưng.
Anh vừa xuất hiện ở cuộc họp thường niên thì nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của một nhóm người.
Rất nhiều nhân viên của tập đoàn Phi Vũ đều cảm thấy rất kỳ lạ, lưng mang đường đao, đây là muốn làm gì?
Tầng một đều là những nhân viên bình thường tầng trung, cho nên bọn họ không biết người mang đường đao lúc này là boss sau màn của bọn họ.
"Người này đi nhầm chỗ rồi à, anh ta phải tới đoàn phim chứ sao lại chạy tới đây?"
"Đường đao sau lưng anh ta thoạt nhìn rất tinh xảo, chắc chắn không rẻ."
"Có gì đáng ngạc nhiên chứ, đây chắc chắn là người công ty mời đến để biểu diễn tiết mục rồi.
Cuộc họp hàng năm sắp náo nhiệt rồi."
Thẩm Lãng nghe nhóm nhân viên nghị luận, anh chỉ cười cười không trách cứ.
Tập đoàn Phi Vũ có thể có ngày hôm nay, những nhân viên tầng trung, nhân viên cơ sở cũng cố gắng một phần sức lực.
Ở tầng một, Thẩm Lãng không dừng lại lâu, mà đi xuyên qua đại sảnh tầng một đi vào thang máy.
Thang máy mở ra, Thẩm Lãng đi vào.
Lại phát hiện, Lâm Manh Manh cũng ở trong thang máy.
Gặp phải con bọ hung này, sắc mặt Thẩm Lãng lạnh lùng.
Lâm Manh Manh cũng thấy bất ngờ, không nhịn được nói: "Sao anh cũng tới đây hả? Anh cũng không phải là người của tập đoàn Phi Vũ!"
Sau đó, Lâm Manh Manh đánh giá trang phục của Thẩm Lãng.
Comle màu đen, lưng mang đường đao, ánh mắt lãnh khốc, nghiêm túc.
Chỉ trong nháy mắt, Lâm Manh Manh đã thật sự bị trang phục của Thẩm Lãng rung động.
"Chắc là anh đến diễn trò, rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?"
Lâm Manh Manh không hiểu, đối với sự xuất hiện đột ngột của Thẩm Lãng cô thấy rất buồn bực.
Nói thế nào thì hôm nay, khách sạn Hải Thượng Hoa Viên chỉ cho nhân viên của tập đoàn Phi Vũ đi vào, những nhân viên tạp vụ gì gì đó không có tư cách tiến vào.
"Này này, anh có nghe thấy lời tôi nói không vậy, anh mau trả lời tôi đi!"
Lâm Manh Manh thấy Thẩm Lãng lạnh nhạt không nói gì, coi cô ta như không khó, cô ta rất tức giận.
Ting...
Đã đến tầng hai, cửa thang máy mở ra.
Thẩm Lãng cất bước đi ra ngoài, còn Lâm Manh Manh cũng theo sát đằng sau.
"Tôi bảo này, sao anh cũng lên tầng hai vậy? Đây không phải nơi anh có thể tới, anh nên xuống tầng một đi!" Lâm Manh Manh gọi Thẩm Lãng lại.
Gi ờ phút này, Thẩm Lãng không quay đầu mà lạnh nhạt mở miệng: "Tầng hai là địa bàn của các nhân viên cấp cao trong tập đoàn, người không nên tới là cô!"
"Tôi á? Ai nói vậy, anh thì hiểu cái gì đừng có nói linh tinh!" Lâm Manh Manh hơi chột dạ, lại mạnh miệng phản bác.
Sau đó, cô ta hơi lắp bắp nói: "Anh...anh thì khác sao? Tầng hai cũng không phải là nơi mà anh nên tới, đến cả tầng một cũng không phải.
Tối nay khách sạn Hải Thượng Hoa Viên đã được công ty bao rồi, tạp vụ không được phép vào, anh vào từ chỗ nào vậy?"
"Tôi là chủ nhân ở chỗ này, không nên tới sao?"
Lúc nói ra những lời này, Thẩm Lãng vẫn không quay đầu như cũ.
Lâm Manh Manh không đáng để anh quay đầu nhìn thẳng.
"Anh là chủ nhân ở đây? Anh thật nực cười, đến lúc nào rồi mà anh còn khoác lác, tôi khuyên anh mau đi đi, nếu không anh sẽ bị bảo vệ ở đây đuổi ra ngoài đấy!"
"Cô nói đúng, rất có khả năng cô sẽ bị bảo vệ đuổi ra ngoài."
Bỏ lại câu này, Thẩm Lãng đi thẳng, vứt Lâm Manh Manh ở đằng sau.
Sự kiện tối nay cực kỳ quan trọng, Thẩm Lãng sẽ không lãng phí thời gian trên người Lâm Manh Manh.
Đing...
Thông qua nhận diện khuôn mặt, Thẩm Lãng thoải mái tiến vào đại sảnh cuộc họp thường niên dành cho nhân viên cấp cao.
Lâm Manh Manh phát hiện, chớp mắt đã không thấy Thẩm Lãng nữa, sinh ra nghi hoặc.
Cô ta vội vàng lẽo đẽo đi lên nhưng bị chặn ở cửa.
Không phải là nhân viên cấp cao của tập đoàn Phi Vũ thì không được tiến vào.
Mà Lâm Manh Manh lại lại một trợ lý nho nhỏ của bộ phận tài vụ, tất nhiên là không có tư cách đi vào rồi.
Thậm chí, đến cả quy củ này cô ta cũng không biết, vẫn đứng ở trước cửa quét khuôn mặt, kết quả đều lấy thất bại mà chấm dứt.
"Phải làm sao đây? Mình đã đồng ý với anh ấy, chỉ cần mình hoàn thành được chuyện mà anh ấy giao, mình có thể trở thành người phụ nữ của anh ấy, tương lai còn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, cong thay đổi được vận mệnh của mình và chị mình.
Nhưng bây giờ mình lại không đi vào được a!"
Đúng là Lâm Manh Manh phải đứng ở đại sảnh tầng một của cuộc họp thường niên, nhưng sáng sớm nay Phong Lăng đã giao cho cô ta một việc, cũng hứa hẹn là thuận lợi làm xong chuyện này, sẽ để cô ta làm người phụ nữ của boss tập đoàn Phi Vũ.
Lâm Manh Manh khó mà chống lại được sự cám dỗ của tiền tài và quyền lực, càng khó ngăn được thế công của lời ngon tiếng ngọt.
Bây giờ cô đã bị nó xông là não rồi.
Nhưng mà, cô ta muốn tiến vào khu vực nhân viên cấp cao lại khó khăn.
Cô ta cầm điện thoại, gọi cho Phong Lăng.
"Làm sao đây? Em không vào được khu vực của nhân viên cấp cáp, chỉ một câu nói của anh là em có thể đi vào, Anh là chủ nhân ở đây, bọn họ sẽ nghe theo anh.
Sao anh không qua đây giúp em, hay là anh không muốn công khai thân phận của hai chúng ta với người khác." Lâm Manh Manh hỏi Phong Lăng.
Giờ phút này, giọng điệu của Lâm Manh Manh hơi oán giận, cô muốn quang minh chính đại ở bên cạnh đối phương, chứ không phải là lén lén lút lút.
Cô ta cần làm là, phu nhân của ông chủ tập đoàn Phi Vũ, được tất cả công nhân viên tập đoàn tiếp nhận!
"Bảo bối của anh, đừng vội.
Bây giờ cuộc họp thường niên còn chưa chính thức bắt đầu, đợi ba phút nữa cửa sẽ tự động mở ra."
"Tự động mở sao? Không quét mặt à?"
"Ba phút sau, dàn nhạc và nhóm nhảy cùng với những nghệ sĩ biểu diễn khác mà công ty mời đến đều sẽ liên tục tiến vào.
Em đi theo bọn họ có thể tiến vào."
"Nói đến cùng, anh vẫn không muốn để cho người khác biết quan hệ của hai chúng ta có đúng không?" Lâm Manh Manh cảm thấy hơi thất vọng.
"Không phải đâu, em nghĩ nhiều rồi." Phong Lăng trả lời.
"Nếu anh vì muốn tốt cho chị em thật, còn có cả những cách để làm chị em và Thẩm Lãng chia tay.
Tại sao cứ phải để em tiến vào hội trường của nhân viên cấp cao trong cuộc họp thường niên, làm theo yêu cầu của anh?"
Lâm Manh Manh bắt đầu nghi ngờ rồi.
Cô ta cảm thấy hơi không hợp logic.
Đối phương bảo cô ta trà trộn vào trong xong, vu hãm chuyện mình bị Thẩm Lãng uống rượu say rồi xâm phạm trước mặt tất cả các nhân viên cấp cao của công ty.
Sau đó gọi điện thoại cho chị mình khóc lóc kể lể mình bị Thẩm Lãng làm bẩn.
Lâm Manh Manh luôn có ý định hãm hại Thẩm Lãng, bởi vì cô ta nghĩ Thẩm Lãng không xứng với chị mình.
Cho nên sau khi Phong Lăng đưa ra đề xuất này, cô ta không hề hoài nghi mà đồng ý luôn, lúc đó là não không bình thường.
Nhưng bây giờ cô ta nghĩ lại, Thẩm Lãng có danh tiếng sao? Hơn nữa nhân viên cấp cao của tập đoàn Phi Vũ sẽ chẳng quan tâm một người nhỏ bé không có danh tiếng và sức ảnh hưởng a.
Vì sao cứ phải nói ra ở trước mặt những nhân viên cấp cao của tập đoàn chứ?
Đối mặt với nghi ngờ mà Lâm Manh Manh đưa ra, Phong Lăng hơi bất ngờ.
Anh ta không ngờ Lâm Manh Manh vẫn còn chút não, cũng không phải hoàn toàn là bột nhão.
"Xem ra, còn phải hạ thêm thuốc cho cô ta a!" Phong Lăng âm thầm nghĩ trong lòng.
Thuốc mạnh ở đây, là thông qua tiền tài và quyền thế, để ý niệm tham lam cắn nuốt Lâm Manh Manh, đạt tới một loại là khống chế tinh thần.
"Bảo bối à, mặc dù cách làm này hơi đê tiện, nhưng chắc chắn có thể tạo ra hiệu quả nhanh chóng.
Em nghĩ đi,nhân viên cấp cao Tập đoàn Phi Vũ có nhân mạch truyền bá, chỉ cần để bọn họ biết Thẩm Lãng đã làm ra những chuyện bỉ ổi đê tiện, tốc độ lan truyền sẽ rất nhanh.
Đợi đến khi Thẩm Lãng trở thành người có danh tiếng xấu xa của cả thành phố, chị của em chắc chắn sẽ không coi trọng mặt hàng này nữa."
Phong Lăng giải thích, sau đó lại nhanh chóng dùng tiền tài và của cảu kích thích lòng tham của Lâm Manh Manh.
"Muốn để chị em hết hy vọng, thì chỉ có làm cho Thẩm Lãng thân bại danh liệt.
Không nói là các nhân viên cấp cao của tập đoàn Phi Vũ
không để ý một tên vô danh tiểu tốt, nhưng chỉ cần em làm theo kế hoạch của anh, tối nay sẽ công bố tình yêu của hai chúng ta sẽ.
Hơn nữa anh còn một món quà bất ngờ muốn tặng cho em."
Âm mưu hiện tại của Phong Lăng, đã rất rõ ràng.
Anh ta lợi dụng Lâm Manh Manh đi phá hỏng thanh danh của Thẩm Lãng.
Từ đêm nay trở đi, các nguyên lão của nhà họ Thẩm sẽ đánh giá công trạng trong khoảng thời gian này của Thẩm Lãng.
Bây giờ bất cứ gió thổi nào xuất hiện gây bất lợi cho Thẩm Lãng đều sẽ ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng.
Nhưng vừa đúng lúc này, Phong Lăng lại nghĩ ra một chiêu nham hiểm, xem ra tối nay thanh đường đao kia của Thẩm Lãng, không thể không ra khỏi vỏ..