Lý Liên Hoa vô cùng đắc ý.
Liễu Xuyên chủ động khiến bà ta thấy quan hệ thông gia của hai nhà như gần trong gang tấc.
"Xem ra Liễu Xuyên nhà tôi rất thích Thư Yểu." Chủ nhân nhà họ Liễu, Liễu Uyên cười khẽ, nói.
Mẹ kế Tôn Ngọc Mai cũng vuốt đuôi: "Đúng đó, Tiểu Xuyên và Thư Yểu đúng là xứng đôi."
"Đúng thế đúng thế, trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ.
Đúng là một đôi trời đất tác hợp." Lý Liên Hoa cũng nhân cơ hội thêm một mồi lửa.
Ở đây, ngoài Lý Thư Yểu thì những người khác đều đã bày tỏ thái độ.
Cho nên lúc này ánh mắt mọi người cũng tập trung trên người Lý Thư Yểu vẫn không nói gì.
Họ đều đang đợi Lý Thư Yểu trả lời.
Hơn nữa, những người ngồi đó đều cho rằng Lý Thư Yểu sẽ vội vã đồng ý.
Dù giả vờ rụt rè thì rụt rè xong cũng sẽ bằng lòng.
Nhưng họ tuyệt đối không ngờ Lý Thư Yểu lại nói: "Tôi còn chưa nghĩ tới chuyện lớn như hôn nhân trong tương lai.
Hơn nữa tôi cảm thấy đôi bên đính hôn hay kết hôn còn cần có tình cảm nhất định.
Chúng ta cứ quyết định như thế thì quá gấp gáp."
Lý Thư Yểu suy nghĩ một chút rồi vẫn nói câu này ra.
Cô ta thừa nhận cậu con lai Liễu Xuyên này có khuôn mặt đẹp trai, khí chất cũng không tệ nhưng cô ta đã từng hứa hẹn với Thẩm Lãng là kiếp này không phải anh thì không lấy chồng.
Nếu Thẩm Lãng vĩnh viễn không chấp nhận cô ta thì cả đời cô ta sẽ không lấy chồng.
Không thể nghi ngờ gì là lời Lý Thư Yểu khiến mọi người ở đây cảm thấy bất ngờ.
Họ đều không ngờ cô ta sẽ từ chối.
Lý Liên Hoa là người xù lông đầu tiên, ngọn lửa tức giận bùng lên ngay lập tức.
Nếu người nhà họ Liễu không có ở đây thì Lý Liên Hoa đã chửi ầm lên rồi.
"Thư Yểu, cháu nói gì thế? Đừng nói bữa, mau xin lỗi đi."
Lý Liên Hoa nháy mắt ra hiệu với Lý Thư Yểu.
Sau đó, bà ta cười với người nhà họ Liễu: "Ông Liễu, bà Liễu, anh Liễu, Thư Yểu nhà chúng tôi thấy mọi người thì quá kích động.
Vừa rồi nó nói sai, còn mong mọi người tha lỗi.
Tôi có thể quyết định hôn nhân của nó."
Lúc này, cả nhà ba người nhà họ Liễu đã tức giận.
Cả đám mặt tái xanh, lộ vẻ không vui.
Vốn nhà họ Liễu cũng coi thường nhà họ Cát và nhà họ Lý.
Lúc này bị từ chối thì đúng là khiến bọn họ mất hết cả mặt mũi.
Sự khó chịu viết đầy trên mặt!
Bà chủ nhà họ Liễu, Tôn Ngọc Mai nói ra trước: "Sao? Ghét nhà họ Liễu chúng tôi không xứng với cô à?"
Ngay sau đó, bà ta dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn về phía Lý Thư Yểu.
Liễu Uyên cũng nhấn giọng nhưng ông ta chọn cằn nhằn với Lý Liên Hoa.
"Bà Liên Hoa, nhà họ Lý bây giờ đứng thứ mấy ở Vân Thành? Tôi nghe người ta nói nhà họ Lý xuống dốc, bị tập đoàn Phi Vũ thu mua rồi.
Có chuyện này thật không?"
Trong lời Liễu Uyên lộ ra vẻ quái gở.
Mà Liễu Xuyên con trai ông ta cũng không cam chịu yếu thế, trách móc Lý Liên Hoa: "Nhà họ Liễu chúng tôi có tiền đồ không giới hạn trong giới thương nhân ở Giang Nam.
Cuộc hôn nhân này là nhà mấy người trèo cao.
Mấy người dám từ chối? Có tin tôi khiến các người không lăn lộn được ở đất Giang Nam này nữa không?"
Nếu không phải thông gia với nhà họ Liễu là nhà họ Bạch có thứ hạng trong mười dòng tộc giàu có lớn ở Giang Nam thì lúc này Liễu Xuyên cũng sẽ không phách lối như thế.
Lý Thư Yểu cau chặt đôi mày thanh tú.
Cô ta vô cùng không thích dáng vẻ hùng hổ dọa người này của Liễu Xuyên.
Nếu gả vào nhà họ Liễu thật thì chắc chắn sẽ bị uất ức đủ đường cho coi.
Cô ta không muốn cả ngày bị người ta buông lời độc ác, chịu đựng sự đe dọa của những người này.
Cảm giác của cô ta về Liễu Xuyên không hề giống với cảm giác về Thẩm Lãng.
Cô ta cảm thấy chung sống với Thẩm Lãng sẽ dễ chịu hơn.
Thẩm Lãng cũng có khí thế rất mạnh mẽ nhưng trong sự mạnh mẽ của anh như mang theo sự tỉ mỉ chứ không ngang ngược càn rỡ như đám nhà giàu mới nổi này.
Tuy Liễu Xuyên là con lai nhưng cũng không thay đổi được khí chất nhà giàu mới nổi của anh ta.
Huống hồ Lý Thư Yểu vẫn cho rằng con lai không có gì cao quý.
Huyết mạch truyền thống của nước ta mới là tốt nhất.
Mà giờ phút này, người bác Lý Liên Hoa của Lý Thư Yểu không biết phải trả lời thế nào.
Bà ta sợ nhất là người ta nói tới chuyện nhà của nhà họ Lý ở Vân Thành.
Vì bà ta cảm thấy chuyện gia cảnh nhà mình sa sút sẽ khiến bà ta không ngẩng đầu lên được.
"Tôi..." Lý Liên Hoa cực kỳ xấu hổ, còn chưa nghĩ ra phải trả lời người nhà họ Liễu thế nào.
Trong lòng bà ta đã ước gì có thể chửi chết cháu gái mình.
Vốn là chuyện đang rất tốt, sắp đám hỏi ngay trước mắt rồi mà kết quả là cháu gái lại từ chối
Lý Liên Hoa thực sự bị chọ cho tức điên rồi.
"Sao, nhà họ Lý coi thường nhà họ Liễu chúng tôi à? Nhà họ Liễu sắp hợp tác với công ty Lương Dược.
Chờ hợp đồng lớn này được ký kết thì việc nhà họ Liễu chúng tôi sẽ trở thành một trong những nhà giàu có hàng đầu Giang Nam là trong tầm tay!" Liễu Uyên cười khẩy.
"Không...!Không dám, chắc chắn chúng tôi không dám." Lý Liên Hoa cuống quýt giải thích: "Xin ông Liễu, bà Liễu và cậu Liễu cứ yên tâm.
Tôi sẽ giải quyết chuyện này, xử lý ổn thỏa.
Thư Yểu nhà chúng tôi vẫn rất mong muốn được gả vào nhà họ Liễu.
Đây rõ ràng là nó bị người ta quyến rũ."
"Quyến rũ? Là sao?" Lúc này, Liễu Xuyên bỗng hỏi.
"Gần đây Thư Yểu nhà tôi vẫn luôn bị một người đàn ông chẳng có cái gì trong tay theo đuổi.
Miệng lưỡi cậu ta dẻo quẹo, rất lợi hại.
Chắc chắn là cậu ta đang châm ngòi chia rẽ đấy." Lý Liên Hoa tiếp tục giải thích.
Vốn Lý Liên Hoa định giữ bí mật chuyện cháu gái có bạn trai nhưng lúc này đã không thể giấu được.
Phản ứng của bà ta rất nhanh, vội vàng chụp nồi lên người Thẩm Lãng.
"Có chuyện này thật à?" Ông Liễu cau mày, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
"Thật đấy.
Thật trăm phần trăm đó ông Liễu.
Trước khi tới đây cái tên đàn ông đó còn bám theo tôi và Thư Yểu suốt đường tới quán rượu Phượng Lai Nghi, còn vào cùng thang máy với chúng tôi.
Đúng là quá ghê tởm." Lý Liên Hoa giả vờ thê thảm, tiếp tục đổ lỗi.
Việc này khiến lửa giận của Liễu Xuyên bùng lên.
"Anh ta là ai? Có bối cảnh gì? Còn đáng sợ hơn nhà họ Liễu chúng tôi à?" Trong mắt Liễu Xuyên hiện lên ánh sáng sắc bén ác động.
"Không có bối cảnh gì, chỉ là người làm công bình thường." Lý Liên Hoa nói.
"Người làm công bình thường mà dám tranh giành phụ nữ với Liễu Xuyên này? Chờ gặp được thì tôi sẽ đánh gãy chân anh ta!" Liễu Xuyên buông ra những lời độc ác.
"Xin anh Liễu bớt giận.
Đánh anh ta quả thực là làm bẩn tay anh." Lý Liên Hoa lại tiếp tục nịnh bợ.
Liễu Xuyên vẫn chưa bớt tức giận.
Tính cách anh ta háo thắng, thích tranh giành, chắc chắn sẽ không từ bỏ chuyện này rồi.
Anh ta ước gì người kia xuất hiện ngay trước mắt mình, sau đó mình sẽ tàn nhẫn mà dạy cho kẻ kia một bài học.
Anh ta sẽ đánh gãy chân đối phương, dùng việc này để đe dọa Lý Thư Yểu.
Sau này khi kết hôn, anh ta làm bất cứ việc gì, cô ta cũng sẽ phải ngoan ngoãn nghe theo.
Lúc này, Lý Liên Hoa lại vội vàng đẩy tay Lý Thư Yểu, ra hiệu cho cô ta nhanh chóng xin lỗi nhà họ Liễu, nhất định đừng để cho cuộc hôn nhân này thất bại.
Lý Thư Yểu cũng hiểu ý của bác mình.
Nhưng cô ta thật sự không thể nào mở miệng được.
Vốn cô ta không muốn gả vào nhà họ Liễu, định ngả thẳng bài nhưng lại lo tới việc bố mình đang bệnh nặng, số phận còn nằm trong tay cô ta.
Nếu hôm nay cô ta gây trở ngại thì cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn.
Bỗng cô ta nghĩ tới Thẩm Lãng từng nhắc nhở cô ta phải dùng kế hoãn binh trong lần xem mắt hôm nay, để tạm thời ổn định cô ta và người nhà.
Đồng ý đính hôn với cậu chủ Liễu Xuyên nhà họ Liễu trước?
Nhưng Lý Thư Yểu không làm thế được thật!
Cô ta đã từng thề kiếp này không phải Thẩm Lãng thì không lấy chồng.
Dù bây giờ gặp dịp thì chơi nhưng cô ta cũng không vượt qua được bức tường ngăn trong lòng.
Lý Thư Yểu là người rất cố chấp, tựa như lúc trước cô ta tuân theo nghi lễ cổ, luôn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Vương Tử Văn.
Bây giờ cô ta đã thề dù không có cách nào với Thẩm Lãng cũng sẽ không chuyển tình cảm lên người người đàn ông khác.
Ba người nhà họ Liễu, thêm cả Lý Liên Hoa đều đang chờ câu trả lời thuyết phục của Lý Thư Yểu..