Lúc nói xong những lời này, trái tim của Lăng Sương Nguyệt bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Từ nhỏ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Lăng Sương Nguyệt chủ động mở miệng hẹn một người đàn ông đi ăn cơm với mình.
"Dĩ nhiên là thuận tiện!" Ngược lại Thẩm Lãng lại không một chút do dự đồng ý với cô ta.
Biệt thự nhà họ Lăng.
Sau khi cúp điện thoại, Lăng Sương Nguyệt cố ý trang điểm ở trong phòng, thay cả một bộ váy màu trắng, đi qua đi lại ở phía trước gương, Lăng Sương Nguyệt trước giờ luôn có sự tự tin với nhan sắc của minh, lúc này tỏ ra vô cùng khẩn trương.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên cô ta gặp mặt Thẩm Lãng, nhưng mà lần này lại khiến cho cô ta cảm thấy khác biệt với những lần trước.
"Có thể là vì lần đầu tiên đi ăn cơm với một người đàn ông..." Lăng Sương Nguyệt vừa dựa vào một bên gương vừa tự nhủ trong lòng.
Lúc này cửa phòng bị gõ, Lăng Sương Nguyệt sợ hết hồn, thất thần một lúc mới mở miệng nói: "Vào đi!"
Lăng Vũ đẩy cửa vào.
Lăng Vũ sau khi đẩy cửa ra nhìn vào trong phòng đã được chất đầy các loại quần áo và giày dép túi xách, bỗng nhiên ngây ngốc đứng ở cửa, không dám tiến lên một bước.
"Nhà mình bị trộm hả?" Lăng Vũ áo mặt đầy kinh ngạc nhìn quần áo trên mặt đất hỏi.
"Nói nhăng nói cuội gì đấy, lên tìm chị có việc gì!" Lúc này Lăng Sương Nguyệt mới di chuyển khỏi vị trí trước gương.
Nhìn Lăng Sương Nguyệt đang thử quần áo, Lăng Vũ lập tức cười rộ lên, hếch hếch chân mày hỏi: "Ai da, chị đây là muốn đi hẹn hò hay sao? Rốt cuộc là cậu chủ nhà nào có được cái phúc phận này vậy?"
Mặt Lăng Sương Nguyệt bỗng chốc đỏ bừng, giơ nắm đấm huơ huơ về phía Lăng Vũ nói: "Chị thấy em ngứa đòn lắm rồi đúng không!"
Nhìn thấy tư thế hung hăng của Lăng Sương Nguyệt, Lăng Vũ lập tức cầu xin tha thứ.
" Chị, em lên đây định hỏi chị một chút, buổi tối chị muốn ăn cái gì, để em kêu Phúc đi chuẩn bị, nhưng mà xem bộ dáng này chắc là không cần chuẩn bị nữa đâu, người ta nói tình yêu là liều thuốc bổ nhất!" Lăng Vũ tránh ở cửa cẩn thận đưa đầu vào nói.
"Thằng nhóc xấu xa này, còn dám lấy chị ra làm trò đùa, cẩn thận chị sẽ kêu bố cắt tiền tiêu vặt của em..." Lăng Sương Nguyệt hô lên.
Thấy cũng sắp đến giờ rồi, cuối cùng Lăng Sương Nguyệt chọn ra một bộ đầm màu trắng, chạy tới nhà hàng.
Trong nhà hàng Bán Nguyệt.
Lúc này chỗ ngồi bên trong nhà hàng đã được lấp đầy, mà Lăng Sương Nguyệt chọn chính là một vị trí dựa vào bên cạnh cửa sổ.
Mà lúc này Thẩm Lãng cũng đang lái xe đi đến nhà hàng.
Nhưng ngay khi Thẩm Lãng cua xe qua một cái ngã tư, lập tức có nhiều xe cộ hơn, trên đường kẹt không chịu nổi.
Khoảng thời gian này cũng không phải là giờ cao điểm, bị kẹt xe là bởi vì đoạn đường phía trước có xảy ra một vụ tai nạn giao thông.
Ngôn Tình Hay
Thẩm Lãng kéo cửa kính xe xuống, đã thấy phía trước ở đằng xa có một vụ tai nạn xe cộ.
Một chiếc xe máy điện nằm ngang giữa đường.
Mà bên cạnh chiếc xe máy có một người phụ nữ trung niên mặc quần áo nhân viên giao hàng, chân phải của người phụ nữ chảy rất nhiều máu, bị thương rất nhiều chỗ, mũ bảo hiểm cũng vỡ nát, bình ắc quy của chiếc xe cùng với đồ đạc cũng văng tứ tung ra bên ngoài.
Mà đang đứng trước mặt người phụ nữ bị thương kia, là một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, bà ta đang chống nạnh, miệng nói nãy giờ không ngừng nghỉ, đứng bên cạnh người phụ nữ này còn có một người đàn ông trung niên đang mặc vest.
Thẩm Lãng sau khi nhìn đồng hồ đeo tay của mình một chút không khỏi có chút nóng nảy.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Thẩm Lãng đi tới bên cạnh người phụ nữ bị thương hỏi.
Nhưng mà người phụ nữ trung niên đang chống nạnh lại kéo Thẩm Lãng ra, trợn mắt nhìn Thẩm Lãng một cái rồi nói: "Nếu cậu không có liên quan thì tránh xa một chút! Người đàn bà này giả bộ bị đụng, cố ý đâm vào xe của chúng tôi."
Lúc nói những lời này, người phụ nữ trung niên còn hừ lạnh với người phụ nữ bị thương một tiếng.
Người phụ nữ sang trọng này lái một chiếc Mercedes Benz.
Thẩm Lãng quay đầu nhìn vị trí mấy chiếc xe một chút, sau đó lại nhìn vị trí chiếc xe máy điện ngã xuống một lần nữa..
Rõ ràng đây là một cái ngã tư, vị trí chiếc xe máy điện ngã xuống vẫn đang là lối đi bộ của người qua đường, hơn nữa người phụ nữ bị thương là một nhân viên giao hàng, làm sao sẽ tới giả bộ bị đụng trúng được cơ chứ.
Hẳn là người phụ nữ trung niên đang bị thương này đi qua đường thì bị xe đụng.
Mà người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng vẫn luôn miệng nói người phụ nữ bị thương giả bộ đụng vào xe bà ta, kêu phải báo cảnh sát tới xử lý, muốn ỷ vào việc mình có quan hệ có quyền thế, cho dù có báo cảnh sát đi chăng nữa, thì cảnh sát vẫn có thể thông qua quan hệ mà đem trách nhiệm vụ việc này đổ lên người phụ nữ chạy xe máy điện.
Đây rõ ràng là ỷ thế hiếp người!
"Bà...!Bà không nên ngậm máu phun người như vậy được, mới vừa nãy rõ ràng là bà đụng phải tôi, tôi còn muốn đi ship đồ ăn cho người ta, có rảnh đâu mà ở đây chơi trò giả bộ đụng xe với bà, hơn nữa và lúc bà tông trúng tôi, rõ ràng là bởi vì bà đang vừa lái xe vừa gọi điện thoại!" Người phụ nữ bị thương chỉ vào người phụ nữ sang trọng nói.
Lần này người phụ sang trọng có chút chột dạ, chỉ vào người phụ nữ đang bị thương dưới đất nói: "Bà nói láo, rõ ràng là chồng tôi lái xe, tôi gọi điện thoại thì có liên quan gì đâu!"
"Tôi nói cho bà biết, chồng tôi là chủ của một doanh nghiệp nhà nước đã niêm yết.
Bà không nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz mà chúng tôi lái cũng hơn ba tỷ tư hay sao.
Cho dù cảnh sát có tới, họ cũng sẽ cho rằng bà giả bộ bị đụng xe, nói không chừng còn bắt giam bà dăm bữa nửa tháng nữa.
"
Người phụ nữ bị thương không cam lòng mà nhìn người phụ nữ sang trọng ở trước mắt, bà chẳng qua là băng qua đường bình thường mà thôi, không những bị người ta đụng, mà còn bị người ta oan uổng.
Mà bà lại còn là một nữ nhân viên giao hàng, nếu trong nhà không phải cực kì khó khăn thì ai sẽ đi làm cái nghề này chứ?
"Mặc dù nhà tôi nghèo, nhưng người nghèo cũng có khí khái! Rõ ràng bà là người lái xe, tôi không có nhìn lầm, bà cũng không cần hù dọa tôi, chỉ cần cảnh sát đến cũng sẽ tra rõ chân tướng!" Người phụ nữ bị thương nói.
Nghe người phụ nữ nhân viên giao hàng khẳng định chắc nịch mình là người lái xe, khuôn mặt của người phụ nữ sang trọng hiện lên nét bối rối.
Người phụ nữ trung niên sang trọng nhỏ giọng nói với người đàn ông mặc vest ở bên cạnh: "Anh còn không mau gọi điện thoại nhờ người đi, chuyện này mà làm lớn lên rồi thì chúng ta sẽ gặp phiền phức đó!"
Đàn ông trung niên vội vàng móc lấy điện thoại ra, xoay người gọi đi mấy cú điện thoại.
Mấy phút sau, đàn ông trung niên đi tới bên cạnh người phụ nữ sang trọng, nói: "Bây giờ chúng ta đi trước, một lát sẽ có người tới xử lý, bây giờ không thể ở lại nơi này lâu, nếu không cảnh sát chạy tới sẽ còn phiền toái hơn!"
Hai người nói xong cũng muốn xoay người rời đi.
Thẩm Lãng bước một bước lớn đến ngăn cản trước mặt người phụ nữ trung niên sang trọng và người đàn ông trung niên mặc vest, sắc mặt lạnh lùng âm trầm nói: "Hai người không thể rời đi, chuyện này cần phải chờ cảnh sát tới điều tra rõ ràng!"
"Thằng nhóc này có phải cậu điên rồi hay không, chuyện này không có liên quan gì đến cậu hết á, coi như cảnh sát có tới, chúng tôi vẫn không có trách nhiệm gì trong vụ này, cậu nhanh chóng tránh qua một bên cho tôi, đừng có xen vào việc của người khác." Người phụ nữ sang trọng nổi giận mắng.
Thẩm Lãng hừ lạnh một tiếng, chỉ chỉ chiếc camera ở trên đầu mình, nói: "Bây giờ mấy người rời đi lúc này, chính là gây tai nạn rồi bỏ trốn, nếu sau này bị điều tra xuống, các người nghĩ bản thân mình có thể chạy thoát được hay sao?"
"Tôi thấy hai người chính là cùng một ruột với nhau, giả bộ để đụng vào xe chúng tôi! Nhưng mà hồi nãy chồng tôi cũng đã chào hỏi cùng bên kia rồi, đợi đến khi cảnh sát tới, các người cũng không chịu nổi được đâu!" Người phụ nữ trung niên sang trọng nói với giọng điệu không được bất thiện gì cho cam.
"Tôi có chịu nổi được hay không thì còn chưa biết, nhưng mà bà không có bằng lái xe lại gây ra tai nạn rồi còn bỏ trốn, kết cục của bà chắc chắn sẽ phải ngồi tù, coi như chồng của bà có là ông chủ của công ty đưa ra thị trường, quen biết rộng đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể bảo vệ được bà, ngược lại còn sẽ bị bà liên lụy!" Thẩm Lãng nói xong nhìn về phía người đàn ông trung niên đang đứng ở một bên.
Người phụ nữ sang trọng đột nhiên sửng sốt một chút, chỉ vào chóp mũi của Thẩm Lãng mà mắng: "Cậu nói một chút xem là ai không có bằng lái!"
Mà người đàn ông trung niên thì cúi đầu, chột dạ không dám nói một lời nào.
Chuyện này vốn dĩ là ông ta cũng có trách nhiệm, biết rõ vợ mình không có bằng lái còn đồng ý để cho vợ lái xe, mà chủ xe là mình đây chắc chắn cũng sẽ phải chịu trách nhiệm liên quan!.