Một món đồ đấu giá cuối cùng, Trái Tim Đại Dương, cuối cùng đã xuất hiện dưới sự mong đợi của mọi người.
Toàn bộ viên kim cương phát sáng lấp lánh, tỏa ra ánh sáng màu xanh nước biển lóa mắt, mà kích thước của nó to hơn quả trứng chim bồ câu khoảng một vòng.
Những người có mặt ở đây đều là lần đầu tiên nhìn thấy nó, ngay lập tức bị rung động.
"Đẹp quá, đúng là thứ hiếm có trên đời! "
"Từ trước đến giờ tôi chưa từng nhìn thấy viên kim cương xanh nào lớn như vậy, thật sự là được mở rộng tầm mắt!"
"Nếu như có thể chạm vào nó thì đúng thật là quá tốt rồi! "
Bầu không khí xôn xao vô cùng, nhiều người đã cầm điện thoại lên và liên tục chụp ảnh viên kim cương trên sân khấu.
Lúc này người đấu giá bước lên trên sân khấu.
"Tôi tin rằng rất nhiều người có mặt ở đây ngày hôm nay đều là vì Trái Tim Đại Dương, và bây giờ tôi cũng không nhiều lời thêm nữa! Viên kim cương Trái Tim Đại Dương có giá khởi điểm là bảy trăm tỷ! Bây giờ cuộc đấu giá chính thức bắt đầu!" Người bán đấu giá vừa nói xong, phòng đấu giá đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Mức giá bảy trăm tỷ quả thực khiến bọn họ phải bỏ cuộc, phải biết rằng mức giá này mới chỉ là mức giá quy định mà thôi.
Mọi người trong sân yên tĩnh trở lại, lúc này đều đổ dồn ánh mắt vào hàng ghế VIP trên tầng hai.
Suy cho cùng, những người có khả năng dành được viên kim cương nhất đều đang ngồi ở đó!
Mà hàng ghế VIP ngồi tổng cộng chưa đến mười người, ngoại trừ Thẩm Lăng, Lâm Nhuyễn Nhuyễn, Chương Lương và người phụ nữ xinh đẹp kia ra, mặc dù những người khác cũng muốn thử xem sao, nhưng mà lại chậm chạp không ra giá.
“Tám trăm bảy mươi lăm tỷ!” Lúc này Chương Lương cũng không phụ sự mong đợi của mọi người mở miệng ra giá, hơn nữa còn trực tiếp tăng giá thêm ba mươi lăm tỷ.
Một tràng tiếng hoan hô đã nổ ra tại hiện trường, vẫn còn có chút bàng hoàng trước sự ra tay hào phóng của Chương Lương.
"Nhà họ Chương ra tay thật là hào phóng.
"
"Bây giờ mười nhà giàu có, quyền thế nhất Giang Nam cũng có thực lực của nhà họ Chương!"
"Vậy còn cần phải nói, chỉ cần Chương Lương ra tay, ai còn dám ra giá!"
Những người ở đó, nắm bắt được cơ hội nịnh bợ Chương Lương, đương nhiên không chịu bỏ qua, từng người một không thể chờ đợi được mở miệng nói chuyện, cố gắng muốn tạo ấn tượng tốt với Chương Lương.
Nếu như vì vậy mà bọn họ có thể dính chút giao dịch làm ăn với nhà họ Chương, thì số tiền đặt cọc mà bọn họ đã bỏ ra sẽ được coi là một khoản lãi lớn!
Nghe thấy mọi người tâng bốc mình, Chương Lương ngược lại tỏ vẻ vô cùng nho nhã đứng lên khua khua tay với mọi người, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý tự mãn.
Nhưng ngay khi Thẩm Lãng cầm lấy bảng số chuẩn bị ra giá, Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã âm thầm kéo tay Thẩm Lãng, theo cô ấy thì bỏ ra tám trăm bảy mươi lăm tỷ mua một viên kim cương, chỉ có người điên mới mua!
Mặc dù biết Thẩm Lãng rất giàu có, nhưng Lâm Nhuyễn Nhuyễn không hy vọng Thẩm Lãng lãng phí như vậy!
Nhưng Thẩm Lãng vẫn giơ bảng số lên.
"Một ngàn không trăm năm mươi tỷ!"
Thẩm Lãng mỉm cười giơ bảng số lên, sau đó nói với Lâm Nhuyễn Nhuyễn: "Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, món đồ này xem như là để chuẩn bị cho cuộc hôn nhân sau này của chúng ta, trở về anh sẽ tìm người thợ thủ công giỏi nhất để khảm viên kim cương này lên trên chiếc nhẫn!"
Khi Lâm Nhuyễn Nhuyễn nghe lời này, ánh mắt cô ấy ngay lập tức mơ màng, trong lòng không khỏi dâng lên một chút ấm áp.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn cũng không còn phản đối kế hoạch này của Thẩm Lãng nữa.
Nhìn thấy Thẩm Lãng ra giá, Chương Lương ngược lại không hề cảm thấy bất ngờ, suy cho cùng những người ngồi trên hàng ghế VIP, mức giá này vẫn có thể chi được!
“Thứ mà Chương Lương tôi muốn vĩnh viễn sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác, phụ nữ là như vậy, viên kim cương này cũng như vậy!” Chương Lương nói xong với Thẩm Lãng, lại ra giá: “Một ngàn một trăm hai mươi tỷ!
Ngay lập tức, Chương Lương nhìn Thẩm Lãng đầy khiêu khích.
Về phương diện tiền bạc, Thẩm Lãng cho đến bây giờ chưa từng quan tâm, nếu như sau khi Chương Lương biết số dư trong thẻ của Thẩm Lãng, anh ta sẽ bỏ cuộc ra giá.
“Một ngàn bốn trăm tỷ.
” Thẩm Lãng giơ bảng số lên nói.
Toàn trường ngay lập tức nổ ra một tràng tiếng thán phục!
Ngay cả người bán đấu giá cũng không khỏi giật mình.
Có vẻ như cuộc đấu giá này đã được định sẵn sẽ tạo ra một tin tức lớn, và danh tiếng của anh trong giới đấu giá cũng có thể tăng lên như diều gặp gió.
“Một ngàn bốn trăm tỷ, anh Thẩm ra giá một ngàn bốn trăm tỷ, còn có ai muốn tăng giá hay không?” Người bán đấu giá nói.
Chỉ trong hai lần giao chiến ngắn ngủi, mức giá đã lên tới một ngàn bốn trăm tỷ khiến những người xem náo nhiệt đều trở nên hồi hộp theo.
"Đây là thần thánh phương nào, một ngàn bốn trăm tỷ lại dễ dàng nói ra khỏi miệng như vậy!"
"Đây là đang chống đối với nhà họ Chương đấy mà, lẽ nào anh ta không sợ nhà họ Chương trả thù sao?"
"Tôi xem anh ta cũng là người của mười nhà giàu có, quyền thế đấy, làm sao có thể giàu có như vậy?"
Mà bên kia, Hà Vũ Hàng và Vương San San đã trợn mắt há mồm không nói nên lời, với mức giá một ngàn bốn trăm tỷ, linh hồn của Hà Vũ Hằng sắp bị dọa bay rồi.
Mở miệng đã ra giá một ngàn bốn trăm tỷ, người như vậy Hà Vũ Hằng ngàn lần không dám đắc tội, nghĩ đến vừa rồi anh ta khinh thường Thẩm Lãng, trong lòng Hà Vũ Hằng cực kỳ hối hận, thậm chí còn có chút sợ hãi!
"San San, tìm cơ hội giúp anh hẹn Lâm Nhuyễn Nhuyễn và bạn trai cô ta dùng một bữa cơm đi.
Anh muốn đích thân xin lỗi anh ta.
" Hà Vũ Hằng nói với Vương San San.
Lúc này vẻ mặt Vương San San cũng ngưng trọng, cô ta không ngờ bạn trai của Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại giàu có như vậy, dưới sự so sánh hai người khác nhau một trời một vực.
“Không đến nỗi như vậy đâu, anh ta chẳng qua chỉ là có chút tiền mà thôi!” Vương San San không cam lòng nói.
Hà Vũ Hằng cười lạnh một tiếng: "Em đúng là cái đồ tóc dài mà não ngắn.
Người như vậy mà chỉ có chút tiền thôi sao? Không có hậu thuẫn vững vàng anh ta dám tranh giành với Chương Lương sao?"
Quả thực, đối thủ hiện tại của Thẩm Lãng là Chương Lương, nếu như để Chương Lương mất mặt ở nơi đông người thì điều này đối với anh ta và Lâm Nhuyễn Nhuyễn mà nói, sẽ là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nhưng đây lại là những điều mà Vương San San thích nhìn thấy.
“Hi vọng Chương Lương sẽ không dễ dàng buông tha anh ta!” Vương San San nghiến răng nghiến lợi nói.
Nghe thấy điều này, Hà Vũ Hằng bất đắc dĩ cười khổ, anh ta không ngờ lòng ganh tỵ của Vương San San lại mạnh mẽ đến như vậy, mạnh mẽ đến mức làm lu mờ lý trí của cô ta.
“Vương San San, anh phải khuyên em, sau này đừng có gây sự với Lâm Nhuyễn Nhuyễn, cũng đừng nghĩ tới việc so đo với cô ta, nếu không sẽ làm hại em đấy!” Hà Vũ Hằng nói, đối với Vương San San anh ta cũng xem như hết tình hết nghĩa.
Nhưng mà giờ phút này, Vương San San nào nghe vào, trái lại trong lòng cô ta xem thường Hà Vũ Hằng.
"Cho dù anh ta có thể giành được Trái Tim Đại Dương lại có thể như thế nào? Anh phải biết anh ta thế nhưng phải đối mặt với nhà họ Chương trong mười nhà giàu có, quyền thế ở Giang Nam, nếu như tên ngu ngốc này đắc tội ông ta, có thể có kết cục tốt sao?" Vương San San khinh thường nói.
Lúc này, mức giá một ngàn bốn trăm tỷ đã có phần vượt quá dự tính của Chương Lương.
Mặc dù ông ta không quan tâm đến tiền bạc, thế nhưng ông ta tiêu một số tiền lớn như vậy chỉ vì để có được thể diện, cho dù ông ta có thể chấp nhận thì các cổ đông của công ty nhà họ Chương e rằng cũng không thể nào chấp nhận nổi.
Đến lúc đó, một khi những người này chất vấn, Chương Lương cũng sẽ rất đau đầu.
Nhưng mà bây giờ, nếu như bỏ cuộc, vậy thì ông ta sẽ mất sạch thể diện!
"Thằng nhãi, tôi nghĩ cậu chán sống rồi! Cậu có biết đắc tội tôi sẽ có hậu quả gì không?" Chương Lương nghiến răng uy hiếp Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng nhìn Trương Lương cười khinh thường nói: "Chỉ là đấu giá mà thôi, ai trả giá cao thì người đấy lấy được, nếu như ông không kham nổi thì có thể rút lui! Về phần hậu quả, tôi nghĩ ông nên nghĩ đến việc trêu chọc bạn gái tôi sẽ có hậu quả như thế nào!"
“Một ngàn năm trăm ba mươi tỷ!” Chương Lương lại ra giá.
Nhìn thấy hai người đối chọi gay gắt, những người xem náo nhiệt đã có chút tê liệt vì khiếp sợ.
“Một ngàn bảy trăm tỷ.
” Thẩm Lãng không chút do dự nói.
"Cậu! " Mặt Thẩm Lãng vàng như nghệ, dữ tợn nhìn Thẩm Lãng.
Cao hơn một ngàn tỷ so với giá khởi điểm, số tiền này Chương Lương chỉ có thể sử dụng quỹ của công ty, nếu như lấy đi Chương Lương không có cách nào giải thích với các cổ đông của công ty, đây là điều mà ông ta nhất định phải kiêng dè!.