Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Năm đó nhà họ Yến chủ yếu kinh doanh vận tải biển, tình cờ Yến Vân Sơn có cơ hội quen biết một người tên là Phượng Cửu.

Người này vốn dĩ là con cái nhà giàu, bởi vì gia tộc suy tàn, lại bị kẻ thù đuổi giết, cơ thể bị thương nặng nên tránh ở dưới thuyền hàng của nhà họ Yến thoát được một kiếp.

Trên thuyền hàng, Yến Vân Sơn phát hiện ra cũng cứu anh ta, hơn nữa còn vì che mắt người khác mà đổi tên Phượng Cửu thành Yến Bác Vân.

Từ đó về sau, Yến Bác Vân vẫn luôn chạy thuyền cùng Yến Vân Sơn.

Nhiều năm trôi qua, đầu óc người tên Yến Bác Vân này cực kỳ linh hoạt, lại rất có tài kinh doanh.

Chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi đã giúp nhà họ Yến làm ăn phát đạt hơn gấp mười lần.

Sau đó nhà họ Yến có thể dừng chân tại Kinh Đô, ngồi trên vị trí mười gia tộc lớn.

Có thể nói, nếu không có Phượng Cửu thì sẽ không có nhà họ Yến ở Kinh Đô.

Yến Vân Sơn vô cùng coi trọng Yến Bác Vân, hoàn toàn coi anh ta như con trai của mình.

Yến Bác Vân cũng giao khế ước cho Yến Vân Sơn, nói rằng khế ước này có thể trợ giúp nhà họ Yến sau này có thể tiến tới một tầng lớp khác.

Sau đó, Yến Bác Vân kết hôn, có một cô con gái chính là Yến Khả Nhi.

Khi Yến Khả Nhi còn chưa đầy một tuổi, những người đuổi giết Phượng Cửu năm đó lại một lần nữa tìm tới cửa, dùng Yến Bác Vân và vợ anh ta để ép Yến Vân Sơn giao khế ước ra.

Khi đó Yến Vân Sơn một lòng muốn để nhà họ Yến tiến vào một tầng lớp khác, cho nên vô cùng do dự không biết có nên giao khế ước ra không.

Cuối cùng Yến Vân Sơn lựa chọn lợi ích của nhà họ Yến, cắn răng nói không biết khế ước gì, càng không có ở nhà họ Yến.

Mà Yến Bác Vân vì cảm ơn ơn cứu mạng năm đó của Yến Vân Sơn nên cũng nói khế ước đã bị hủy hoại.

Đám người kia trong lúc tức giận đã giết chết Yến Bác Vân và vợ anh ta cho hả giận...

Chuyện này từ đó tới nay đều là một nỗi áy náy khôn nguôi của Yến Vân Sơn, năm đó nếu không phải ông ta vì lợi ích mà đánh mất lương tâm thì có lẽ Yến Khả Nhi cũng không mất đi cả bố lẫn mẹ.

Nói tới đây, khóe mắt Yến Vân Sơn đã có chút đỏ lên.

“Ông Yến Vân Sơn không cần phải tự trách, năm đó nếu ông giao ra khế ước, có lẽ người chết không chỉ đơn giản chỉ là Yến Bác Vân và vợ anh ta mà thậm chí có thể là cả nhà họ Yến. Yến Bác Vân biết vậy cho nên mới liều mạng giấu giếm giúp mọi người!” Thẩm Lãng nói.

Yến Vân Sơn cười khổ một tiếng, ông ta biết lời này của Thẩm Lãng chỉ là vì an ủi mình mà thôi.

“Cậu Thẩm Lãng, khế ước này đối với nhà họ Yến chúng tôi đã không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng đối với tập đoàn Phi Vũ cùng những thế lực phía sau cậu chắc hẳn sẽ có ích, hy vọng một ngày nào đó cậu có thể tìm được những người kia, giúp Yến Nhi báo thù cho bố mẹ…” Yến Vân Sơn nói.

Thẩm Lãng gật đầu.

Đối với chuyện đám người đó rốt cuộc là ai, Thẩm Lãng chỉ có thể tìm hiểu từ phía gia tộc.

Sau khi Thẩm Lãng rời đi, Yến Khả Nhi đi tới bên cạnh Yến Vân Sơn, thấy vẻ mặt ông nội ảm đạm, Yến Khả Nhi không khỏi có chút lo lắng.

“Ông ơi, nếu anh ấy không đồng ý thì bỏ đi, cháu không tin là cháu không thể tìm được một người đàn ông tốt!”

Yến Khả Nhi bĩu môi, thật ra cô ấy cũng có thể cảm giác được Thẩm Lãng không hề có ý gì với mình.

Chỉ là có chút không cam lòng cho nên cô ấy mới muốn nhờ ông thử xem sao.

Nếu Thẩm Lãng từ chối thì cũng sẽ không đến nỗi mất mặt.

Yến Vân Sơn cười lắc đầu nói: “Tuy rằng cậu ta không đồng ý nhưng ông lại tìm được cho cháu một người anh trai tốt!”

“Cháu đâu có thiếu anh trai!” Yến Khả Nhi tức giận nói.

“Ha ha…” Nhìn dáng vẻ vừa thẹn thùng vừa tức giận của Yến Khả Nhi, Yến Vân Sơn nhịn không được mà bật cười, tiếp tục nói: “Khả Nhi, cháu còn chưa hiểu hết về người anh trai này đâu, sau này cháu biết sẽ cảm ơn ông đấy!”

“Khụ khụ…”

Yến Khả Nhi thở dài, tuy rằng có chút không cam lòng chấp nhận Thẩm Lãng là anh trai mình, nhưng ít nhất có thân phận này, cô ấy cũng có thể thường xuyên gặp Thẩm Lãng hơn.

“Ông ơi, chúng ta về nhà thôi.”

Yến Khả Nhi và Yến Vân Sơn cùng lên xe rời đi.

Mấy ngày sau, Lý Văn dẫn theo Bạch Trạch đi tới tập đoàn Phi Vũ.

Chưa vào tới thang máy đã gặp Thượng Bân, ngăn cản anh ta đi lên.

“Anh Lý Văn, tốt nhất hiện giờ anh đừng lên trên.”

Lý Văn sửng sốt, bởi vì lúc trước rõ ràng đã hẹn rồi.

“Quản lý Thượng Vân, có chuyện gì sao? Tôi đã hẹn rõ ràng với đại ca rồi…” Lý Văn nói.

Thượng Bân cười đẩy ẩn ý nói: “Cậu Thẩm đang ở bên trong cùng cô Mộc Hồng Diệp, nếu anh không sợ chết thì thử vào xem!”

“...”

“...”

Lý Văn và Bạch Trạch không biết nên nói gì.

Vì Thượng Bân nói vậy nên hai người đành phải đứng chờ ở cửa văn phòng.

Bên trong văn phòng.

“Phía sư phụ anh có tin tức gì chưa?” Thẩm Lãng hỏi.

Mộc Hồng Diệp lắc đầu: “Em vẫn luôn cho người giám sát Thẩm Tư Nguyên, nhưng không có gì bất thường!”

Đối với việc Thi Bất Du mất tích, Thẩm Lãng vẫn luôn không ngừng điều tra, thế nhưng vẫn không có chút manh mối gì.

Thẩm Lãng thầm thở dài một hơi, nhưng anh vẫn cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan tới Thẩm Tư Nguyên, bởi vì hôm đó trong lúc tức giận, lời chưa kịp nói ra của Thẩm Tư Nguyên khiến Thẩm Lãng có cảm giác như vậy.

“Hy vọng sư phụ anh không ở trong tay Thẩm tư Nguyên!” Thẩm Lãng trầm ngâm nói.

Hiện giờ nhiệm vụ ở Kinh Đô của anh cũng gần như đã hoàn thành, nhưng Thẩm Lãng lại luôn có một dự cảm chẳng lành.

Thấy dáng vẻ ảm đạm của Thẩm Lãng, Mộc Hồng Diệp đứng dậy đi tới bên cạnh anh, nắm chặt lấy tay Thẩm Lãng, nhẹ giọng nói: “Yên tâm đi, sư phụ anh là người tốt, nhất định sẽ ở hiền gặp lành thôi!”

Thẩm Lãng miễn cưỡng cười nói: “Hy vọng là như vậy!”

Khi Mộc Hồng Diệp rời khỏi văn phòng Thẩm Lãng cũng đã hơn hai tiếng trôi qua, mà Lý Văn và Bạch Trạch vẫn luôn kiên nhẫn đứng chờ, không một lời oán thán.

Thấy Mộc Hồng Diệp đi ra, hai người cũng vội vàng tiến lên chào hỏi.

Mộc Hồng Diệp khẽ mỉm cười, gật đầu rời đi.

“Chị dâu, chị đi thong thả!” Lý Văn nói với bóng dáng Lý Hồng Diệp.

Lý Hồng Diệp nghe vậy sửng sốt, dừng bước chân, xoay người nói với Lý Văn: “Ngày mai anh bảo bố cậu tới công ty tôi, không phải tập đoàn Lý Thị vẫn luôn muốn tiến quân ra thị trường nước ngoài sao? Tôi có thể cho ông ấy một cơ hội!”

Nghe được lời này, Lý Văn vui vẻ tới nỗi suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Chuyện này khiến Lý Văn Sơn lo lắng rất lâu, hiện giờ đã có Sky Green giúp đỡ, tập đoàn Lý Thị hoàn toàn có khả năng đầu quân ra thị trường nước ngoài!

“Vâng… cảm ơn chị dâu!” Lý Văn liên tục gật đầu.

Bạch Trạch ở bên cạnh trợn tròn mắt.

Cứ như vậy mà có thể hợp tác với Green Sky, tên Lý Văn này sao có thể may mắn như vậy chứ?

Đừng nói là chỉ có Bạch Trạch không hiểu, ngay cả Lý Văn cũng không biết là vì sao.

Chỉ có Mộc Hồng Diệp biết, sự hợp tác này có được hoàn toàn vì cách gọi đó của Lý văn khiến cô ấy rất vui vẻ.

Sau khi Mộc Hồng Diệp vào thang máy, hai người mới tiến vào văn phòng Thẩm Lãng.

“Nếu là bạn của Lý Văn thì có gì cứ nói thẳng đi!” Thẩm Lãng nhàn nhạt nói.

Tuy rằng Bạch Trạch thân là con nhà giàu có, trước đây từng gặp qua không ít nhân vật lớn nhưng lúc này đứng trước mặt Thẩm Lãng, Bạch Trạch vẫn không tránh khỏi kích động.

Hiện giờ mười gia tộc lớn không còn sót lại nhiều, nhưng đối với nhà họ Bạch, đây là một cơ hội tốt, nếu có thể kết giao với tập đoàn Phi Vũ vậy thì nhà họ Bạch hoàn toàn có khả năng tiến tới một vị trí cao hơn.
Nhấn Mở Bình Luận