Trong phòng họp ầm ỹ mãi tới lúc kết thúc vẫn không thể tìm được một cách giải quyết vấn đề.
Cuối cùng mọi người uể oải ra về, ai nấy đều mặt mày ủ rũ.
Vẻ mặt Tề Tử Dân ảm đạm, cuối cùng một mình rời khỏi phòng họp.
Rơi vào đường cùng, Tề Tử Dân quyết định tới tập đoàn Phi Vũ để tìm kiếm cơ hội hợp tác cuối cùng, nếu có thể anh ta tình nguyện nhượng lại toàn bộ lợi nhuận chứ nhất định không để nhà họ Bạch hợp tác cùng tập đoàn Phi Vũ.
Mang theo suy nghĩ này, Tề Tử Dân đi xuống cửa công ty, chuẩn bị tới tập đoàn Phi Vũ.
Khi chuẩn bị lên xe, đột nhiên một chiếc xe Rolls - Royce phiên bản giới hạn toàn thế giới đột nhiên chậm rãi dừng trước mặt anh ta.
Cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một người đàn ông ngồi ở trong xe nhìn Tề Tử Dân, ánh mắt và vẻ mặt rất nghiền ngẫm.
“Xin hỏi anh là?”
Loại người có thể ngồi trong chiếc xe này chắc chắn không phải nhân vật bình thường, cho nên Tề Tử Dân hỏi khá lễ phép.
Người đàn ông đó không phải ai khác mà chính là Thẩm Tư Nguyên.
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là bây giờ tôi có thể giúp các người!” Thẩm Tư Nguyên cười nói.
Tề Tử Dân nhíu mày, rõ ràng có chút hoài nghi Thẩm Tư Nguyên.
“Tôi không biết anh là cậu chủ của tập đoàn nào. Hiện giờ tôi đang có chuyện quan trọng phải đi ra ngoài, anh mau tránh ra, chuyện này nếu chậm trễ thì anh không gánh nổi trách nhiệm đâu!” Tề Tử Dân lạnh giọng nói.
“Tập đoàn Phi Vũ đã ký hợp đồng với nhà họ Bạch, anh cảm thấy anh còn cơ hội sao? Tìm tới cửa chỉ rước thêm nhục thôi!” Thẩm Tư Nguyên vẻ mặt đầy khinh miệt nói.
Trong lòng Tề Tử Dân lại càng thêm nghi ngờ, nhìn dáng vẻ người đàn ông này có lẽ biết được gì đó.
“Rốt cuộc anh là ai, lẽ nào anh có cách gì có thể giúp được tập đoàn Tề Thị sao?”
“Cho anh ba mươi lăm nghìn tỷ, anh đánh sập công ty của nhà họ Bạch trước đã, đây mới là chuyện anh cần làm đầu tiên.”
Tề Tử Dân vừa rồi còn có chút khinh miệt Thẩm Tư Nguyên, nghe thấy vậy lập tức thay đổi thái độ, hơn nữa còn vô cùng vui vẻ.
Ba mươi lăm nghìn tỷ!
Không ngờ người đàn ông này lại cho anh ta ba mươi lăm nghìn tỷ!
Sau khi có ba mươi lăm nghìn tỷ này, anh ta chắc chắn có thể đánh bại nhà họ Bạch, thậm chí còn có thể nghiền nát nhà họ Bạch!
“Anh nói thật sao? Dựa vào cái gì tôi có thể tin anh có số tiền đó!” Tề Tử Dân không dám tin hỏi.
“Ha ha… anh cho rằng ba mươi lăm nghìn tỷ là rất nhiều sao? Có lẽ đối với các người là rất nhiều nhưng đối với gia tộc chúng tôi thì số tiền này chỉ như chút tiền tiêu vặt thôi!” Thẩm Tư Nguyên khinh thường nói.
Thứ gia tộc Ngoan Nhân không thiếu nhất chính là tiền, mà Thẩm Tư Nguyên lại có Nguyên Lão chiếu cố, đương nhiên lại càng khinh thường tiền.
Đối với sự khinh thường của Thẩm Tư Nguyên, Tề Tử Dân không hề có chút bất mãn nào, bởi vì anh ta đã nghe ra được một tin tức quan trọng từ miệng Thẩm Tư Nguyên.
Chính là Thẩm Tư Nguyên đến từ gia tộc thần bí hàng đầu đó!
Có thể giành được ba mươi lăm nghìn tỷ, tập đoàn Tề Thị có thể diễu võ dương oai trước nhà họ Bạch một lần nữa, cho dù có phải quỳ xuống với Thẩm Tư Nguyên ở trên đường anh ta cũng cam tâm tình nguyện.
“Vâng vâng vâng… là tôi ếch ngồi đáy giếng. Có điều anh tên tâm, chỉ cần anh chịu cho tôi tiền, tôi nhất định sẽ đánh sập nhà họ Bạch, chỉ là tập đoàn Phi Vũ không dễ đối phó như vậy!” Tề Tử Dân nói.
Nhắc tới tập đoàn Phi Vũ, Thẩm Tư Nguyên càng thêm khinh thường: “Yên tâm, đương nhiên là tôi sẽ có cách đối phó với tập đoàn Phi Vũ!”
“Vậy anh rốt cuộc là ai, vì sao lại chịu giúp tôi?” Tề Tử Dân nghi ngờ hỏi.
“Gia tộc Ngoan Nhân! Đương nhiên Thẩm Lãng cũng là người của gia tộc, chẳng qua là sau lần này, anh ta sẽ có khả năng bị đuổi ra hỏi gia tộc mà thôi!” Thẩm Tư Nguyên cười nói.
Không ngờ anh ta lại là người của gia tộc Ngoan Nhân?
Bốn chữ này khiến da đầu Tề Tử Dân tê dại, từ trước tới nay anh ta cũng chỉ có thể nghe đồn thôi.
Không ngờ có một ngày anh ta lại tự đến tìm chính mình!
Hơn nữa ông chủ của tập đoàn Phi Vũ cũng là người của gia tộc này.
Nếu không có Thẩm tư Nguyên giúp đỡ, đối mặt với tập đoàn phi Vũ, ngoại trừ diệt vong ra thì Tề Tử Dân không còn bất cứ con đường nào khác.
“Anh sợ sao?” Thẩm Tư Nguyên khinh thường nói.
Tề Tử Dân hít sâu một hơi, lắc đầu nói: “Hiện giờ cho dù tôi có sợ thì cũng sẽ bị tập đoàn Phi Vũ và nhà họ Bạch chèn ép thôi, có tư cách gì mà sợ hãi nữa chứ! Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giúp anh đối phó với anh ta!”
Thẩm Tư Nguyên lạnh lùng cười, biết rằng tuy rằng ngoài mặt Tề Tử Dân tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại rất sợ hãi, chỉ e là càng sợ hãi anh ta sẽ càng thêm liều mạng, bởi bây giờ anh ta không còn đường lui nào nữa rồi!
“Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn nghe lời, sau này tôi nhất định sẽ trọng dụng anh, phải biết rằng, làm việc cho gia tộc Ngoan Nhân chúng tôi, anh có thể hưởng tất cả vinh hoa phú quý trên đời này.” Thẩm Tư Nguyên nói.
“Tôi hiểu…” Tề Tử Dân nói.
“Chuyện này, anh không được nói ra với bất kỳ kẻ nào, nếu như có người khác biết thân phận của tôi thì anh chuẩn bị sẵn quan tài cho mình đi.” Thẩm Tư Nguyên nhàn nhạt nói.
Nếu Thẩm Tư Nguyên biết thân phận mình bị bại lộ, truyền tới tai gia tộc chắc chắn sẽ phiền toái.
Lúc đó cậu ta đối phó với Thẩm Lãng chỉ càng thêm bất lợi.
“Xin anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ kín bí mật này.” Tề Tử Dân nói.
Hôm sau.
Tề Tử Dân lấy được ba mươi lăm nghìn tỷ, nhanh chóng giành được các tài nguyên từ những buổi đấu giá, khu đất mà nhà họ Bạch quyết tâm giành được cũng bị nhà họ Tề lấy mất bằng một cái giá trên trời.
Nhà họ Bạch đều ngây ra!
Thực lực của nhà họ Tề thế nào họ quá rõ ràng, tuy cũng thuộc mười gia tộc lớn ở Kinh Đô nhưng thực lực của nhà họ Tề không thể mạnh tới vậy được.
“Bố, Tề Tử Dân đang làm cái quái gì vậy, sao đột nhiên lại có nhiều tiền như vậy!” Bạch Trạch nói với bố mình đang ngồi trước bàn làm việc.
Lúc này Bạch Hoành Thịnh cũng không thể lường được, bởi vì không chỉ có nguồn tài chính khổng lồ mà dường như có người đứng sau âm thầm mở đường, bật đèn xanh cho bọn họ.
Mấy sự án trước đây mắc cạn cũng đột nhiên sống dậy.
“Con mau chóng tới tập đoàn Phi Vũ nói chuyện này với anh Thẩm Lãng, bố cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ!” Bạch Hoàng Thịnh nói với vẻ nghiêm túc.
Trưa hôm đó, Bạch Trạch tới tập đoàn Phi Vũ nói mọi chuyện với Thẩm Lãng.
Trong lòng Thẩm Lãng cũng có chút kinh ngạc, khi Bạch Trạch rời đi, Thẩm Lãng cũng phái người ra tay điều tra nhưng lại không phát hiện được bất kỳ dấu vết gì.
“Chủ tịch Thẩm Lãng, liệu có phải đám người ở nước Tây lại ngóc đầu trở lại?” Tiêu Nhược nghi ngờ nói.
Thẩm Lãng lắc đầu, chuyện này căn bản không có khả năng.
Bên phía gia tộc Hill, Thẩm Lãng đã âm thầm phái người giám sát, để phòng ngừa họ có động thái gì.
“Chuyển cho nhà họ Bạch ít tiền, không thể cứ để Tề Tử Dân tiếp tục điên cuồng như vậy được, nếu không thì chúng ta quá bị động rồi.” Thẩm Lãng nói.
Tiêu Nhược gật đầu, nhanh chóng sắp xếp.
Hôm sau, lúc tập đoàn nhà họ Bạch đang họp.
“Náo nhiệt quá nhỉ, tôi không bỏ lỡ trò hay gì chứ?” Một âm thanh quen thuộc vang lên, Tề Tử Dân dẫn theo người đi vào.
“Tề Tử Dân, anh tới đây làm gì?” Bạch Hoàng Thịnh lạnh lùng nhìn Tề Tử Dân.