Chương 167
Không biết cô ta đang khoe khoang mị lực của mình, hay là đang nói chuyện khác nữa.
Vu Phóng liếc nhìn cô ta, biết Hứa Như Vân đang muốn quyến rũ mình. Nhưng anh ta coi thường loại phụ nữ này, anh ta ngại bẩn.
“Làm tốt chuyện của cô thì cô.có. ng Á] lền, tôi sẽ không để cho cô phải thiếu một xu đâu” 5 Anh ta thản nhiên nói.
Để loại phụ nữ như Hứa Như Vân này ra mặt, hoàn toàn là đón ý nói hùa, người như Cao Vĩnh sẽ không kiên trì nổi.
Chỉ cần lấy được dự án này, Lâm thị nhất định sẽ bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng!
Càng không cần phải nói tới bọn họ nói một đẳng làm một nẻo, đầu tiên là đồng ý với tập đoàn Sam Sam, bây giờ đột nhiên thay đổi ý định, tuyệt đối sẽ chọc giận tập.
đoàn Sam Sam, càng làm cho những công ty khác trên tỉnh nghi ngờ sự chân thành của Lâm thị.
Ở trên thương trường, một lần mất niềm tin cũng đủ để phá hủy một công ty mới bước đầu phát triển.
Nhà họ Lâm… còn chưa quật khởi đã chuẩn bị sụp đổ rồi!
“Hi hi…”
Hứa Như Vân cười híp mát, đến gần sô pha, mùi nước hoa trên người xông vào mũi: “Cậu chủ Vu, ngoại trừ số tiền đó, điều tôi muốn nhất chính là Lâm Vũ Chân tiêu đời”
Ánh mắt cô ta đầy quyến rũ: “Tôi biểu hiện tốt như vậy, cậu chủ Vu không có gì khác muốn thưởng cho tôi sao?”
Vu Phóng đứng lên, vẻ mặt vẫn bình tĩnh: “Làm người đừng quá tham lam, dễ bị nghẹn chết đấy”
Anh ta nói xong liền rời đi, trở về sắp xếp bước tiếp theo.
Nếu ra tay, anh ta lại muốn một lần trực tiếp đóng đinh tập đoàn Lâm thị.
Hứa Như Vân thấy Vu Phóng rời đi thì khẽ hừ một tiếng, thật sự hơi oán trách anh ta là người đàn ông không hiểu phong tình.
Gô ta cúi đầu nhìn xuống. Có phải mình cởi cúc áo hơi ít không?
“Thôi quên đi, cứ đối phó Cao Vĩnh trước đã. Loại người như cậu chủ Vu thì chắc sẽ luôn có cơ hội thôi.”
Gô ta đặc biệt tự tin vào bản thân mình.
Hứa Như Vân đặt phòng trong khách sạn xong mới lên được, cầm theo hợp đồng được bỏ nhiều công sức chuẩn bị – chỗ nào cũng đều là bẫy!
Cô ta tin tưởng Cao Vĩnh sẽ không xem kỹ, bởi vì đến lúc này, ông ta chỉ thích ngắm nhìn cơ thể của mình thôi.
Cao Vĩnh tự mình lái xe đến khách sạn đã hẹn trước.
“Phòng 1204”
Là tin nhắn của Hứa Như Vân.
Cao Vĩnh liếm môi, hầu kết chuyển động. Ông ta cảm giác tin nhắn này như biết nói, đó là giọng nói lẳng lơ của Hứa Như Vân.
Ông ta lập tức vào thang máy, lên thẳng phòng 1204, trong lòng suy đoán xem Hứa Như Vân sẽ cho mình bất ngờ thế nào?
“Reng reng!”
Cao Vĩnh đến cửa phòng thì lập tức ấn chuông: “Bảo bối, anh tới rồi!”
Két.
Cửa mở ra, là gương mặt đầy quyến rũ của Hứa Như Vân.
Cao Vĩnh liền xông tới, ôm lấy Hứa Như Vân chỉ mặc áo.
ngủ bằng lụa sexy, sốt ruột đóng cửa lại, thoáng cái mà máu trong người đã sôi trào.
“Ái chà, giám đốc Cao, anh vội vàng như vậy làm gì chứ?”
Hứa Như Vân vừa đến không bao lâu, mới thay chiếc áo.
ngủ bằng lụa.
Ngón tay cô ta chống lên ngực Cao Vĩnh, cười tủm tỉm ói: “Đợi một lát đi, em tắm trước đã.”
“Chúng †a cùng tắm thôi.”
Cao Vĩnh không nhịn được nói.
“Vậy thì không được”
Hứa Như Vân bĩu môi: “Em muốn chuẩn bị một bất ngờ cho anh mà.”
Cô ta còn phải thêm chút thuốc, nếu không có vài mùi khó có thể át được, sẽ ảnh hưởng tới chuyện hôm nay, vậy thì không tốt lắm đâu.
“Ngoan ngoãn chờ em nhé.”
Gô ta cắn môi và đẩy Cao Vĩnh lên trên giường, cố ý ném lại ánh mắt mê người rồi chui vào phòng tắm.
Cao Vĩnh hưng phấn!
Ông ta lập tức cởi áo khoác thay bằng áo ngủ, thậm chí cũng chẳng muốn tắm nữa, lại cứ thế chờ Hứa Như Vân đi ra.
“Reng reng.”
Chuông cửa lại vang lên.
“Ai vậy?!”
Cao Vĩnh mất kiên nhãn kêu lên: “Đừng quấy rầy tôi!”
“Tôi là nhân viên phục vụ đưa rượu vang tới.”
Ngoài cửa truyền đến một giọng nói.
Trong lòng Cao Vĩnh thoáng động. Đây chính là bất ngờ thú vị à?
Gòn rất có tình thú đấy!
Ông ta cười hì hì, lập tức chạy tới cửa và mở cửa ra. Một nhân viên phục vụ đang đứng ở cửa, trên gương mặt tươi cười, trong tay cầm một cái khay có một chai rượu vang, hai ly chân dài và còn có một lá thư.
“Đưa cho tôi đi.”
Cao Vĩnh nhận lấy và đóng cửa lại luôn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!