Chương 677 “Muộn rồi”
Giang Ninh nói: “Không sao, muốn nhận sai thì tôi sẽ cho anh cơ hội”
Hắn chỉ vào Lý Đông ngồi bên cạnh: “Chẳng lẽ vết thương anh đánh lên người cậu ta không để lại dấu vết sao?”
“Tôi đã nói rồi, ai động vào nhân Lâm thị tôi, tôi lại động vào kẻ đó! Tôi sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!”
Toàn thân Hứa Nghị run rẩy.
Anh ta chưa từng gặp người nào bao che khuyết điểm như vậy!
Lý Đông kia chỉ là nhân viên bình thường, cho dù có là quản lý cao cấp của Lâm thị cũng chỉ là một người làm công, tại sao Giang Ninh lại muốn làm như vậy chứ?
Hứa Nghị không thể nào hiểu nổi.
Giang Ninh cũng không cần anh ta hiểu.
*Thành phố Thiên Bắc này làm cửa khẩu quan trọng của phương bắc, còn ai đang nhòm ngó tới Lâm thị nữa?”
Hắn hỏi thẳng “Tôi nói xong, có phải anh sẽ tha cho tôi một con đường sống không?”
Hứa Nghị hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, đau đớn làm cho anh ta nhe răng trợn mắt, toàn thân run rẩy.
“Anh không có tư cách cò kè mặc cả với tôi”
Giọng Giang Ninh lạnh lùng: “Anh không nói, vậy tôi có.
hàng trăm hàng nghìn cách để biết”
Linh hồn Hứa Nghị cũng đang run rẩy!
Anh ta cảm giác mình đã rơi vào trong tay một ác ma!
Giang Ninh… thật sự quá đáng sợ.
Lâm thị có người như vậy thì chuyện muốn tiến vào thị trường phía bắc có gì khó khăn đâu chứ, nhưng bọn họ phải đối mặt là tập đoàn Linh Long, là nhà họ Long hào môn siêu cấp này!
Giang Ninh lớn lối như thế, sớm muộn gì cũng phải trả giá đắt.
“Anh… Anh cưồng vọng quá rồi đấy!”
Hứa Nghị trợn trừng mắt, gào thét: “Nơi ngọa hổ tàng long như phương Bắc không đơn giản như anh nghĩ đâu.
Anh động đến tôi thì nhất định sẽ hối hận, anh chắc chắn sẽ hối hận cho xeml”
Anh ta biết quy định, nếu mình không nói thì có thể còn có đường sống, mình vừa nói ra, vậy sẽ thật sự không còn bất kỳ giá trị gì nữa.
Giang Ninh sẽ không hề do dự mà giết gã luôn!
Hứa Nghị còn muốn nói, muốn đàm phán với Giang Ninh, nhưng Giang Ninh đã không còn kiên nhẫn nữa.
Hắn phất tay: ‘Ném ra”
Anh Cẩu nhấc Hứa Nghị lên!
“Anh muốn làm gì?! Anh muốn làm gì?!”
“Tôi nói! Tôi nói!”
“Thả tôi! Mau thả tôi ra, tôi sẽ nói hết, tôi sẽ nói hết tất cải”
ồi.
Đã muộn Từ trước đến nay Giang Ninh chỉ cho một lần cơ hội, nếu không quý trọng, vậy sẽ chẳng còn nữa.
“Đại ca, nên làm gì tiếp theo đây?”
Anh Cẩu nghiêm túc hỏi.
Anh ta không giỏi dùng đầu óc, anh ta chỉ am hiểu ném người từ tầng hai xuống.
“Để cho bản thân bọn họ tìm tới cửa, không cần chúng †a đi tìm từng người một”
Giang Ninh nói: “Tôi thật ra muốn biết, bây giờ còn có bao nhiêu người muốn đối phó với Lâm thị”
Phương bác không chỉ là nơi nhân tài ẩn dật, còn có long xà hỗn tạp, loại người thế nào, thế lực thế nào cũng có, bọn họ chưa chắc đã là kẻ địch của Lâm thị, nhưng bởi vì muốn lấy lòng tập đoàn Linh Long mà sẽ bất chấp tất cả đối phó với Lâm thị!
Đám người bỏ đá xuống giếng, gió chiều nào xoay chiều ấy thì nên quét sạch!
“Tới một người, tôi giết một người, tới một đám, vậy tôi lại giết một đám!”
Giang Ninh biết rất rõ, kẻ địch của kẻ địch lại là bạn bè, đồng thời bạn của kẻ địch chính là kẻ địch của mình.
Đối với những người muốn nịnh bợ tập đoàn Linh Long, nịnh bợ nhà họ Long, không cần biết Lâm thị không phải là đối thủ của bọn họ, thậm chí có thể chẳng có chút liên quan nào, bọn họ cũng sẽ dồn hết sức lực đối phó với Lâm thị mà không hề giữ lại.
Bởi vì ở phương bắc, nếu có thể được gia tộc hào môn siêu cấp như nhà họ Long ưu ái, vậy xem như là cơ hội tốt nhất để một bước lên mây!
Chỉ cần một câu nói của nhà họ Long, bọn họ có thể nhận được rất nhiều tài nguyên, có thể khiến cho bọn họ làm cá chép nhảy Long Môn, thậm chí có thể một bước lên trời!
Cơ hội như thế sẽ không thường có, vì thế cho dù phải trả một cái giá cực lớn, bọn họ cũng sẽ không tiếc.
Đây chính là quy tắc sống sót của phương bắc, mà điều Giang Ninh muốn làm chính là phá tan tất cả quy tắc ở phương bắc!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!