Sau khi mở cửa sổ xe, một gương mặt tô son trát phấn của đàn ông lộ ra, chính là cậu của Phương Dạ, Phạm Nam.
Sau khi nhìn thấy ông ta, Phương Vân vẫn còn đang canh cánh chuyện ban ngày trong lòng nên chỉ ừm một tiếng.
Phương Dạ chào hỏi: “Chào cậu.”
“Nhóc Dạ cũng về rồi à?” Phạm Nam cười ha ha một tiếng: “Trở về là tốt rồi, ngày mai nhớ đi uống rượu mừng của cậu nhé!”
VO
Phương Vân lành lạnh nói: “Phạm Nam, đừng có cười đùa cợt nhả, chuyện hôm nay tôi vẫn chưa tìm cậu tính sổ đấy, cậu bỏ rơi tôi và chị cậu ở cửa. hàng 4S là có ý gì?”
Phạm Nam cười khổ nói: “Anh rể, thật sự không phải là do em nói không giữ lời, là do điện thoại của em thật sự hết pin, hơn nữa em lại bận rộn chuyện. hôn lễ, sau đó thì quên mất gọi lại cho anh chị. Mãi cho đến lúc nãy em mới bận xong, nên mau chóng đến đây nhận lỗi với anh chị đây, Anh xem, đây là cua mà em mới mua cho anh, rất nhiều gạch đấy!”
Sau khi nhìn thấy trong tay Phạm Nam cầm một bịt cua to và một chai rượu Kiếm Nam Xuân, cuối cùng sắc mặt của Phương Vân mới dịu bớt một chút: “Xin lỗi thì xin lỗi, cần gì mang nhiều quà cáp như vậy.”
“Nhận lỗi mà, đương nhiên phải mang theo quà chứ!” Phạm Nam cười ngả ngớn nói: “Đúng lúc nhúc Dạ cũng ở đây, con cua này là đồ bỏ đấy, cua rang mà chị của cậu làm là tuyệt vời nhất đấy!”
“Đi thôi, chị cậu đang ở trên đấy.”
“Cậu, để con xách giúp cậu.”
“Được được được.”
Sau khi nhìn thấy em trai mang quà đến, Phạm Ngọc Lan vốn dĩ đang xụ mặt cũng trở thành mặt mày rạng rỡ, đeo tạp dề vào rồi bắt đầu xử lý chúng.
Không đến mười phút sau, một khay to đầy cua rang thơm nức mũi đã ra lò, bốn người cùng nhau ăn lấy ăn để.
Phương Dạ ăn mấy miếng thì không muốn ăn nữa, dù sao bữa tối anh đã ăn no quá, nên anh dứt khoát trở về phòng nghỉ ngơi.
“Chị, anh rể, chuyện hôm nay là em không đúng, nhưng em cũng vì bận đến đầu tắt mặt tối, rất xin lỗi hai người.” Phạm Nam đặt một tấm thẻ ngân hàng lên bàn: “Nhưng anh chị yên tâm, Phạm Nam em nói được làm được, em đã nói hôm nay trả thì hôm nay sẽ trả, trong thẻ này vừa hay có mười bốn vạn!”
“Được!”
Trong lòng Phương Vân vô cùng vui vẻ, đang định đưa tay ra nhận lấy, thì Phạm Nam đột nhiên lại đổi giọng, nói: “Anh rể, hay là anh suy nghĩ lại đi, bây giờ nếu anh lấy tiền về, vậy mười bốn vạn chỉ là mười bốn vạn thôi, Nếu anh dùng để đầu tư vào công ty của em, vậy thì mười bốn vạn sẽ có thể sinh ra tiền lời, cho dù biến thành một trăm bốn mươi vạn cũng không phải là việc khó!”
“Một trăm bốn mươi vạn?” Trong mắt Phương Vân đầy nghi ngờ: “Phạm Nam, cậu đừng lừa gạt tôi, làm ăn gì mà có thể lời gấp mười lần nhiều như
vậy?”
“Anh rể, đó là do anh kiến thức nông cạn thôi, bây giờ là thời đại Internet, chỉ cần có thể đứng ở đầu ngọn sóng, tiền sẽ có kiếm đến bôm bốp, đừng nói là lời gấp mười lần, lời gấp một trăm lần cũng được nữa là!” Phạm Nam liên thoảng nói: “Công ty của em chính là công ty đầu tư Internet, loại hình thịnh hành nhất bây giờ, chỉ cần có đủ vốn, lợi nhuận còn cao hơn cả ngân hàng, hơn nữa tiền sẽ ngày càng to như quả cầu tuyết.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!