Lúc này, có hai tên người cá bước ra, đứng chắn ở trước mặt Luffy, bọn chúng nhếch mép, tỏ ra bộ dáng nguy hiểm.
‘‘Thằng nhãi… Ngươi nghĩ là ngươi đang ở đâu đấy?’’
‘‘Dám nói chuyện với ngài Arlong như vậy, ngươi là không muốn sống nữa hay gì?’’
Hai tên này vừa nói vừa dùng tay hơi đẩy vai của Luffy, bộ dáng cực kỳ khiêu khích.
Nhưng không đợi cho hai tên người cá này hống hách được bao lâu, một đạo kiếm quang từ phía sau lưng của Luffy, hướng thân hình của hai tên lâu la mà chém tới.
‘‘Oái…’’
Hai tiếng kêu rên, máu tươi bắn ra, trên cơ thể của cả hai tên người cá đều xuất hiện một vết thương dài nhìn vô cùng đáng sợ, xéo ngang qua phần bụng và ngực.
‘‘Cái gì?’’
Đám người còn lại của Băng Hải Tặc Arlong nhìn thấy cái cảnh này cũng giật mình kêu lên một tiếng.
‘‘Cạch…’’
Zoro tra kiếm lại vào trong vỏ, ánh mắt của cậu ta sắt như dao cạo nhìn về đám người cá: “Mấy tên lính lác thì tránh sang một bên, nếu có ai dám cản trở thuyền trưởng của chúng ta thì kết quả cũng sẽ giống như hai tên vừa rồi…”
Sĩ Quan Người Cá Đuối Kurobi khoanh tay ở trước ngực, nhìn về phía Zoro lên tiếng: “Ồ… Ngươi dùng ba thanh kiếm… Ngươi là ‘Thợ săn hải tặc’ thì phải… Chúng ta đã cho người đi tìm kiếm bọn ngươi… Không ngờ các ngươi lại tự mình vác xác đến…”
Arlong nghe thấy mấy tên trước mắt chính là lũ người mà bọn hắn cần tìm, ánh mắt ngay lập tức trở nên nguy hiểm: “Thì ra là các ngươi… Các ngươi chính là lũ đã đập phá nơi này, còn làm bị thương các đồng chủng của ta…”
Luffy rất là tự nhiên, gật gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, chính là ta… Ai bảo các ngươi dám bắt nạt hoa tiêu của chúng ta…”
“Hoa tiêu… Ý các ngươi là Nami? Ha ha ha ha… Thì ra là các ngươi nhận biết nhau…”
Arlong vẫn ngồi thoải mái trên ghế, nghe tới đây liền phá lên cười.
‘‘Đúng vậy… Chúng ta đến nơi này là bởi vì cô ấy cần chúng ta giúp đỡ!!!’’
Luffy sắc mặt bình tĩnh, bắt đầu bước tới gần vị trí của Arlong.
Arlong dường như không để đám người Luffy vào ở trong mắt, chỉ là có chút lười biếng, chống một tay lên cằm: ‘‘Ồ vậy à… Các ngươi thì có thể làm được gì chúng ta. Chỉ là 5 tên thuộc giống người hạ đẳng… Đừng tưởng lúc trước có thể đánh bại được đám thuộc hạ của ta liền cho rằng mình lợi hại bao nhiêu…’’
Nhưng mà không đợi cho Arlong nói hết câu, bất ngờ Luffy dùng một tốc độ cực nhanh lao tới, cậu ta nắm chặt nắm tay tung ra một quyền hướng mặt Arlong mà đập tới.
Arlong mặc dù có hơi giật mình, nhưng vẫn kịp phản ứng, đưa ra bàn tay to của mình dự định nắm lấy nắm đấm của Luffy.
‘‘Bốp!!!’’
Nhưng có vẻ như hắn ta đã phán đoán sai thực lực của Luffy, bàn tay của Arlong lập tức bị hất văng, không thể dừng được một quyền này, cú đấm vẫn tiếp tục tiến tới mà rắn rắn chắc chắc nện vào mặt của hắn ta.
‘‘Ầm… ầm…’’
Sức mạnh truyền đến đánh bay thân hình cao lớn của Arlong ra xa mười mấy mét, va chạm với một cái bàn làm cho nó lập tức vỡ tan nát.
Luffy hô hấp vô cùng mạnh, có vẻ như cậu ta đang vô cùng tức giận, kiềm nén ở trong lòng, nhìn về phía Arlong: ‘‘Kẻ nào dám làm cho hoa tiêu của ta rơi lệ… Ta liền đánh bay hắn ta!!!’’
‘‘Các ngươi dám…’’
Mấy tên cán bộ lẫn mấy tên thuộc hạ nhìn thấy cảnh thuyền trưởng của mình bị Luffy đánh lén, tức giận hét lên một tiếng, dự định xông tới.
‘‘Khoan đã!!!’’
Arlong ra lệnh ngăn cản, hắn ta từ đống đất đá đứng dậy, mặc dù nhìn toàn thân hắn ta toàn là bụi đất, nhưng thực tế thì hắn ta không bị thương gì quá nặng.
Hắn ta dùng tay sờ lên má, nơi vừa mới bị Luffy cho một quyền, nhếch miệng nói: ‘‘Thì ra cũng có chút thực lực, hèn gì hống hách như vậy… Để ta đoán xem… Chắc các ngươi là một đám xui xẻo bị Nami lừa, bây giờ còn bị cô ta lợi dụng đến đây gây chiến với chúng ta…’’
Luffy ngay lập tức phản bác: ‘‘Nami không có lừa bọn ta…’’
Arlong cười cười: ‘‘Không có lừa bọn ngươi… Hoa tiêu của bọn ngươi… Nực cười… Toàn bộ những người xung quanh khu vực này ai chả biết Nami là kẻ phản bội thành tính… Cô ta đã tham gia băng của ta từ 8 năm trước thì làm sao có thể gia nhập băng khác. Trước đây cũng có nhiều nhóm bị lừa giống như các ngươi rồi. Chỉ là bọn chúng không có gan gây chuyện với chúng ta, nên đành phải rời đi mà thôi…’’
Đừng nhìn bề ngoài của Arlong có chút lưu manh thích dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc, trên thực tế thì hắn ta là một kẻ vô cùng gian trá giảo hoạt, hắn nói ra những lời này đương nhiên là có mục đích lung lạc một chút đám người Luffy.
Nếu không phải như vậy thì hắn ta cũng không có khả năng cấu kết với hải quân tận 8 năm, thậm chí có thể tránh thoát khỏi các đợt truy quét các hải tặc nguy hiểm ở vùng biển này của ông nội của Luffy, có thể an ổn trở thành bá chủ một chỗ ở Biển Đông.
Nghe thấy mấy lời này, ngoại trừ Luffy vẫn luôn tin tưởng vào Nami ra và Sanji là một tên dại gái, hai người Zoro và Usopp thì trong lòng có hơi chút mấy động, mặc dù đã được Alex giải thích cho toàn bộ sự việc, nhưng mà chuyện Nami phản bội bọn họ là sự thật không thể chối cãi.
Ngay lúc này, Alex lên tiếng: ‘‘Trong lời nói của các ngươi có hai điểm sai lầm.’’
Cậu ta bước ra, nói tiếp: ‘‘Thứ nhất, Nami không có lừa gạt chúng ta, nói chính xác ra là cô ta không thể nào lừa gạt được ta. Số tiền đó là ta đưa cho cô ta mượn mà thôi, nếu không có sự cho phép thì đừng hòng cô ta có thể đụng được vào nó…’’
Alex nhếch mép, nở ra một nụ cười vô cùng tà dị: ‘‘Thứ hai, chúng ta không phải là một đám xui xẻo… Theo ta thấy, các ngươi gặp phải chúng ta thì các ngươi mới là những kẻ vô cùng xui xẻo đấy…’’
Cậu ta nhanh chân hướng về phía Arlong mà đi đến, đến đứng trước mặt của hắn ta, mặc dù chiều cao của Alex không hề thấp, nhưng mà tại dáng người 2m6 của kẻ đối diện liền lộ ra có chút nhỏ bé.
Nhưng mà, chiến đấu chưa bao giờ là đơn thuần so thể hình, so chiều cao.
‘‘Thứ ba, ngươi không nên… Để cho ta đến gần người như vậy!!!’’
Alex nói xong, đột nhiên con dao găm từ trong vỏ bên hông bay lên rơi vào trong tay của cậu ta, vận sức chém ra một cái, dự định một chiêu cắt đôi thân hình của tên người cá trước mắt.
Tưởng chừng như mọi chuyện đã thành công, nhưng bỗng nhiên một tia nước cực nhanh lao tới vị trí của Alex, tốc độ của nó không hề thua kém đạn được bắn từ súng.
Alex đã vận dụng Haki Quan Sát từ đầu nên rất dễ dàng nhận biết được đòn tấn công này, mặc dù cậu ta có thể hoàn toàn có thể đón đỡ được tia nước này, đồng thời tiếp tục tấn công Arlong, nhưng rốt cuộc Alex đã không làm như vậy, chỉ thấy cậu ta dừng công kích lại, lách người sang một bên để né tránh.
‘‘Xì…’’
Tia nước lướt qua người Alex, bắn thẳng vào bức tường phía sau của cậu ta, đục ra một cái lỗ cỡ bằng ngón tay ở trên đó.
Alex liếc mắt một cái, nhìn về phía người vừa mới ngăn cản bản thân mình, là một trong các sĩ quan của Băng Hải Tặc Arlong, Người Cá Chù Chuu.
Trên trán của Arlong chảy xuống một vài giọt mồ hôi, mặc dù đòn tấn công của Alex chưa thi triển ra, nhưng trong một khoảnh khắc, Arlong có cảm giác bản thân rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, có thể ngay lập tức mất mạng.
____________________
P/s: - Mấy anh em ai đọc truyện thấy hay thì cho mình xin 1 lượt đề cử nhé.
- Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ.