Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Phía sau La Mục hiện ra hư ảnh to lớn, hét dài một tiếng, truyền đi toàn bộ núi rừng nguyên thủy.
Một khắc này.
Mặc kệ khu vực dự thi hay chỗ càng sâu, vô số hung thú nhao nhao run rẩy, chúng nó hoảng sợ bò trên mặt đất, không dám nhúc nhích.
Trong số đó còn có hung thú tứ, ngủ phẩm!
- Thanh âm gì?
Trong vùng đào thải, sắc mặt Cao Viễn Chúc cùng rất nhiều cao thủ đại biến.
Thanh âm kỳ quái mang đến lực trùng kích to lớn cho bọn hắn, hai chân giống như không chống đỡ được, bọn hắn có xúc động quỳ xuống cúng bái.
Thanh âm ẩn chứa uy áp.
Để bọn hắn cảm giác mình rất nhỏ bé, nhỏ bé tựa như con kiến.
Đây chính là Thần lực mà Vân Phi Dương vừa nói tới!
Bọn người Cao Viễn Chúc đối mặt loại lực lượng này không nổi lên tâm tư phản kháng gì, bọn họ chỉ có quỳ bái, chỉ có thể cúi đầu!
Dù đứng chỗ này là cường giả Vũ Thần cảnh của Vạn Thế Đại Lục, nghe được tiếng hét dài này cũng sẽ dâng lên một cảm giác run sợ.
Bọn họ chung quy là người.
Mặc dù một quyền đủ để vỡ nát đại sơn, nhưng khi đứng trước mặt Thần vẫn không chịu nổi một kích!
Xoát xoát
Vân Phi Dương cực tốc xuyên qua giữa rừng núi.
Tiếng thét dài Ẩn chứa Thần lực, tuy làm rung động tâm linh hắn lại khó có thể để hắn xuất hiện cảm giác cúng bái.
Bởi vì, hắn cũng là Thần, dù cho Thần Cách đã sớm phân mảnh!
- Là ai đang thức tỉnh thần hồn?
Hắn gánh vác sứ mệnh tái tạo Thần Giới, tại Vạn Thế Đại Lục tìm kiếm người mang theo thần hồn không có chút nào tiến triển, lần này lại có người mang theo Thần Hồn giác tỉnh, hắn sao có thể bỏ qua được!
Thần gì đã giác tỉnh?
Vân Phi Dương một đường phi nước đại, đầy rẫy chờ mong.
Khi hắn đến gần phương vị thét dài phát ra, Linh Niệm bao phủ liếc một cái đã nhìn thấy La Mục!
- Con mẹ nó!
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
- Chẳng lẽ bên trong thân thể tên này thật mang theo thần hồn tên Chiến Thần kia?
Trước đây không lâu, hắn từng đã đoán như vậy.
Nhưng trải qua mấy ngày trắc thí, La Mục biểu hiện rất kém làm cho hắn bỏ ý niệm này đi.
Bây giờ.
Phía sau La Mục hiện ra Thần lực chi hồn, hiển nhiên hắn cũng là người mang theo thần hồn.
Chỉ là
Vân Phi Dương thấy rõ hình thái hư ảnh kia, từ trong trí nhớ tìm tới một người, buộc miệng mắng:
- Mẹ nó —— là hắn!
Thần Giới có một chỗ đất cằn sỏi đá tên Thốn Thổ Bất Sinh, bởi vì hoàn cảnh quá ác liệt có rất ít Thần tới.
Nhưng.
Cũng tại địa phương khủng bố như thế, lại sinh ra một đầu vượn thú hung hãn.
Vượn thú thân cao trăm trượng, lực lớn vô cùng.
Về sau, Ma Ha Phật ngoài ý muốn đi ngang qua phát hiện con thú này, điểm hóa một phen đặt tên cho nó là Kim Cương.
Được Thần điểm hóa, Kim Cương tĩnh tâm tu luyện.
Sau vạn năm, bỏ đi thú thân hóa thành nhân thể, lại qua vạn năm, tu thành Thần cách lấy được Thần vị, được Đế Quân Thiên phong làm —— Kim Cương Thần.
Lấy thú thân tu thành chính quả, đạt được Thần vị duy nhất tại Thần Giới.
Ban đầu Kim Cương Thần là thần thú cho nên nắm giữ thân thể không gì phá được, mặc dù không bằng Chiến Thần khác, nhưng cũng xếp hàng trên.
Năm đó Ma tộc quy mô xâm phạm.
Kim Cương Thần phụng mệnh Đế Quân Thiên trấn thủ Cực Bắc Quần Ma Sơn, thành công ngăn cản Ma Quân nhưng mà thụ trọng thương phải dưỡng thương trăm năm.
Giờ phút này.
Phía sau La Mục hiện ra hư ảnh, tuy chỉ có cao mấy trượng nhứng chính là hình dáng Kim Cương Thần!
- Không nghĩ tới lại là hắn!
Vân Phi Dương ngay từ đầu cho rằng dấu hiệu của La Mục cực kỳ phù hợp một tên Chiến Thần khác, không nghĩ tới trong thân thể hắn lại ẩn giấu thần hồn Kim Cương Thần.
- May mắn chỉ là một tia tàn hồn
- Nếu như toàn bộ thần hồn giác tỉnh, toàn bộ Vạn Thế Đại Lục chỉ sợ sẽ vỡ nát trong nháy mắt.
Thần hồn giác tỉnh, không thể coi thường.
Lấy tu vi Kim Cương Thần năm đó nếu như hoàn toàn giác tỉnh, diệt Vạn Thế Đại Lục cũng chỉ trong nháy mắt.
Đây chỉ là Kim Cương Thần.
Nếu như Thần Cách Vân Phi Dương giờ được chữa trị, hoặc chỉ cần hắn nắm giữ một ý niệm thôi cũng có thể hủy diệt Vạn Thế Đại Lục.
Thần hồn bên trong thân thể La Mục bạo phát, truyền ra sóng âm giữa núi rừng nguyên thủy.
Vài trăm dặm bên ngoài.
Lâm Chỉ Khê giết một con hung thú chết, bỗng nhiên ngẩng đầu, nỉ non:
- Năng lượng rất quen thuộc.
- Lâm tỷ tỷ!
Mục Oanh che ngực, thống khổ nói:
- Trái tim ta thật đau.
Nguyền rủa trong thân thể Tiểu ny tử bị quấy rầy bắt đầu rục rịch. Sau cùng, sắc mặt nàng tái nhợt ngã lên mặt đất.
- Oanh Oanh.
Lâm Chỉ Khê đỡ nàng lên, đặt tay trên mạch của nàng ngưng trọng nói:
- Nguyền rủa bạo phát sao?
Nàng nghe Mục Oanh nói qua việc bị nguyền rủa.
- Lâm tỷ tỷ!
Mục Oanh yếu ớt nói:
- Mang…… mang ta đi tìm Vân……….. Vân đại ca.
Xoát!
Lâm Chỉ Khê ôm nàng, hướng ra bên ngoài bay vút đi, nói:
- Oanh Oanh, chịu đựng, ngươi không có việc gì đâu.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
…
Lại nói La Mục.
Khi hắn kích phát ra Thần Hồn Chi Lực bên trong thân thể, con ngươi đỏ bừng, như mất đi lý tính.
Ba ba
Đột nhiên, hắn chụp hai tay Chu Đào, y phục Chu Đào lập tức vỡ vụn!
Da thịt loã lồ bên ngoài, hiện ra đường văn rắc rối phức tạp lấp lóe ánh sáng.
Đường văn Thần lực!
Biểu thị, hắn đã tiến vào trạng thái giác tỉnh Thần lực.
Một khi chân chính hòa làm một thể cùng tàn hồn bên trong, Vạn Thế Đại Lục sẽ xuất hiện một tên từng là Thần sau Vân Phi Dương!
Bất quá.
Tên Thần này thảm hại hơn Vân Phi Dương rất nhiều.
Bởi vì, tốt xấu gì Vân Phi Dương vẫn còn thần cách, chỉ vỡ vụn nghiêm trọng, trên lý luận thì hắn chỉ phải cố gắng tu luyện, đề cao tu vi thì có thể phục hồi như cũ.
Tàn hồn trong thân thể La Mục lại kéo dài hơi tàn.
Tuy bộc phát ra Thần lực nhìn qua rất dọa người nhưng cũng chỉ là linh quang nhất thiểm, mặc dù cùng phàm nhân kết hợp, thì vẫn là phàm nhân muốn lần nữa đạt được Thần Cách cần tự thân nỗ lực cùng cơ duyên.
Ba!
La Mục bắt chân Chu Đào, gầm rú một tiếng, ném ra ngoài.
Bành
Chu Đào rơi xuống đất, thần sắc hãi nhiên.
Một siêu cấp phế vật tại sao lại đột nhiên bạo phát khí tức khủng bố như thế!
Còn có…
Cái bóng phía sau hắn là gì?!
Thần lực hóa thành Kim Cương Thần, phàm nhân thấy không rõ chỉ cảm thấy rất đáng sợ.
- Vũ kỹ sao?
Trưởng lão học phủ ẩn chỗ tối, chấn kinh suy đoán.
Hưu!
Đột nhiên, hư ảnh bao vây La Mục, hình thành một đoàn thể quỷ dị.
Giác tỉnh tới thời khắc mấu chốt!
Chỉ cần La Mục hấp thu cỗ năng lượng này, sẽ kế thừa y bát Kim Cương Thần.
- Muốn giác tỉnh sao?
Vân Phi Dương hưng phấn không thôi.
Chỉ cần La Mục thành công giác tỉnh, nhiệm vụ của mình xem như có tiến triển, người mang theo thần hồn tại Vạn Thế Đại Lục, chỉ còn lại có mười một người!
Mười một.
Nghĩ tới đây, Vân Phi Dương nhanh khóc.
Cứu vãn thương sinh, sứ mệnh tái tạo Thần Giới, thật mẹ nó gây rối mà!
- Vân Phi Dương!
Đột nhiên, đằng sau thân thể truyền đến tiếng gọi ầm ĩ.
Vân Phi Dương quay người nhìn lại thấy Lâm Chỉ Khê vội vã chạy tới, trong ngực ôm Mục Oanh, sắc mặt nàng tái nhợt, rất thống khổ.
- Oanh Oanh!
Thần sắc hắn biến đổi, vội vàng tiến lên.
Một tay đặt lên mạch đập Mục Oanh, cả giận nói:
- Nguyền rủa lại bạo phát!
lần này nguyền rủa Mục Oanh bạo phát càng cường liệt hơn trước đó rất nhiều, giờ phút này nàng đã hôn mê khá nặng, tình huống nguy hiểm!
- Mẹ nó!
Đột nhiên, Vân Phi Dương đoạt lại Oanh Oanh từ trong tay Lâm Chỉ Khê, phóng tới La Mục đang thức tỉnh.
Thần lực nguyền rủa, chỉ có thần lực mới có thể hóa giải.
Hắn muốn ngăn cản La Mục giác tỉnh, hắn muốn đoạt tới loại năng lượng này, dùng để hóa giải nguyền rủa trong thân thể Mục Oanh!
A Cáp
Vân Phi Dương ôm Mục Oanh, xông ra từ giữa rừng núi, giơ chân đạp tới.
Đám người trong lúc khiếp sợ, thần sắc đột nhiên ngốc trệ.
Hưu!
Vân Phi Dương bay tới, thân thể dung nhập vào trong khí đoàn.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn.
La Mục miệng sùi bọt mép bay ra, má phải thình lình xuất hiện một đại ấn cước! Đại ấn cước! Đại ấn cước!