Võ giả tiến vào Cổ Chiến Trường đại khái đoán ra, cự hình trong mê cung có rất nhiều dược tài, nơi này tán lạc rất nhiều binh khí vỡ vụn, có thể cất giấu binh khí hoàn chỉnh!
Quả nhiên như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, có võ giả nhặt được một vũ khí đẳng cấp không rõ trong một bộ hài cốt.
Bọn họ rất phấn khởi.
Dược tài chỉ là dược liệu, giá trị có hạn, vũ khí thiì khác biệt, nếu như có thể thu hoạch được một thanh cao cấp, có thể đề cao sức chiến đấu.
Tiếc nuối chính là.
Nhặt được vũ khí, tuy nhìn qua hoàn chỉnh, nhưng đã có không ít vết nứt, uy lực chắc sẽ giảm bớt.
Bây giờ nghe Gia chủ Mạc gia nói, mọi người mới để ý đến thuẫn bài trong ngực Mục Oanh.
Thuẫn bài tuy nhỏ, nhưng hoàn chỉnh.
Nếu như không đoán sai, nhất định là một chí bảo phòng ngự nào đó!
Trong nháy mắt.
Con ngươi cả đám người sáng rực.
Mục Oanh thấy thế, cầm thật chặt thuẫn bài, sợ hãi lui về phía sau một bước.
- Đưa huynh.
Đột nhiên, Vân Phi Dương cản trước mặt nàng.
- Vâng.
Mục Oanh không chút do dự đưa thuẫn bài cho hắn.
Vân Phi Dương nắm trong tay, lạnh lùng nói:
- Muốn nó, cũng phải nhìn xem các ngươi có thực lực này không!
"Hừ hừ"
Gia chủ Mạc gia cười lạnh lên tiếng.
- Vân Phi Dương, nếu như thông minh, thì đưa thuẫn bài cho Trương gia chủ đi.
Nhiễm gia Gia chủ bị giết, hắn vốn rất kiêng kị, nhưng khi bọn người Trương Diệu Tổ xuất hiện, thì cứng rắn lên nói ra câu này, hiển nhiên chỉ vì nịnh bợ Trương gia.
Quả nhiên.
Trương Diệu Tổ cười ngạo nghễ.
Trong đám người, thực lực Trương gia hắn mạnh nhất, bảy Vũ Tông không ai thương vong, ai dám không phục?
Vân Phi Dương giơ kiếm, bỗng nhiên bổ về phía Mạc gia chủ, quát lạnh.
- Lão tử làm thịt con chó như ngươi trước!
"Hô!"
Kiếm khí ẩn chứa 30 trọng bỗng nhiên tuôn ra.
Thần sắc Gia chủ Mạc gia đại biến, tu vi hắn cao hơn Gia chủ Nhiễm gia một chút, nhưng không nhiều lắm, đối phương bị miểu sát, chính mình há có thể chống đỡ!
"Bành —— "
Trương Diệu Tổ phóng ra một bước, trong tay xuất hiện một thanh đại đao, chấn nát kiếm khí.
Gia chủ Trương gia không phải ăn chay, tu vi hắn đã đạt tới Vũ Tông hậu kỳ. Bàn về thực lực, tại Đông Lăng Quận cũng chỉ yếu hơn Lâm Nhược Hiên!
- Đây là... Long Lân Tử Kim Đao!
Mọi người cả kinh bật thốt.
Trương Diệu Tổ xuất ra đại đao tên Long Lân Tử Kim Đao, chính là Truyền Thế Chi Bảo!
Trương gia dựa vào chuôi đao này cùng cấm thuật, nỗ lực trăm năm, mới đạt được vị thế như ngày hôm nay.
"Hô!"
Gia chủ Mạc gia buông lỏng một hơi, chắp tay nói:
- Đa tạ Trương gia chủ cứu giúp, Mạc gia ta từ giờ trở đi, sẽ như thiên lôi của Trương gia, sai đâu đánh đó!
Quy hàng.
Một lựa chọn vô cùng sáng suốt!
Bời vì xông vào nội điện, võ giả Mạc gia đã thương vong thảm trọng, muốn tiếp tục đi tới, nhất định phải phụ thuộc gia tộc cường đại, dù không kịp ăn thịt cá, cũng có thể chiếm được một chút canh.
Trương Diệu Tổ cười một tiếng, nói:
- Mạc gia chủ, xin tránh ra!
"Xoát."
Gia chủ Mạc gia vội vàng đi qua một bên. Hắn biết, Trương Diệu Tổ muốn động thủ, tự mình chém giết Vân Phi Dương.
Những người khác cũng rất tự giác tránh ra.
Gia chủ Trương gia gần với Lâm Nhược Hiên nhất, tứ phẩm Long Lân Tử Kim Đao lại cực kỳ cường hãn. Một khi thi triển, sẽ sinh ra đao khí mãnh liệt, rất dễ bị ngộ thương.
- Tiểu tử.
Trương Diệu Tổ giơ lên đại đao, lãnh đạm nói:
- Giao ra thuẫn bài, tự phế võ công, xem phân lượng Đông Lăng học phủ, còn có thể tha ngươi khỏi chết.
Lão nhân này thật ngưu, nhưng trong mắt người khác lại bình thường, người ta là cường giả thứ hai Đông Lăng Quận a.
Vân Phi Dương đáp.
- Lão gia hỏa, ta đã nói qua, muốn nó, thì nhìn ngươi có thực lực hay không.
- Cuồng vọng!
Ánh mắt Trương Diệu Tổ lạnh lùng, hai tay cầm đao, một bước phóng ra, đao khí 60 trọng thuần linh lực hiển hóa, điên cuồng cuốn tới.
Kiếm khí nhiều lấy cực tốc làm chủ.
Đao khí lại lấy cẩn trọng danh xưng, một khi bạo phát, sinh ra lực áp bách cường đại.
Một đao này của Trương Diệu Tổ ẩn chứa sáu mươi trọng, sinh ra cường đại đao áp, khiến sắc mặt mọi người đại biến, nếu như tu vi yếu, có thể sẽ bị hù ngã trên mặt đất!
- Thật mạnh...
- Trương gia chủ không hổ là cao thủ thứ hai Đông Lăng Quận!
Mọi người tin phục cùng hâm mộ.
Dựa theo phân chia tu vi Vạn Thế Đại Lục, lực kình thuần túy do Vũ Tông hậu kỳ bạo phát khoảng 30 Trọng tả hữu, Trương Diệu Tổ xuất một đao kia, được vũ kỹ và vũ khí tăng phúc, tiêu thăng đến khủng bố cấp độ.
Nếu như mình có vũ kỹ cùng vũ khí dạng này, tuy không thể bạo phát ra như Trương gia chủ, nhưng tuyệt không e ngại bất kỳ Vũ Tông sơ kỳ nào!
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)
...
Một đao của Trương Diệu Tổ rất mạnh.
Vân Phi Dương nhíu mày, gương mặt hiện ra vẻ ngưng trọng, nếu không phải vừa rồi bạo phát một tia Thần lực, có thể trực tiếp chém giết lão đầu này.
Nói cái gì cũng muộn.
Điên cuồng đao khí cuốn tới, hài cốt bốn phía vỡ nát!
"Ba!"
Vân Phi Dương nắm thật chặt kiếm gãy Khí Hồn, thầm nghĩ:
- Đừng để ta thất vọng, thời điểm ngươi biểu hiện tới rồi!
"Ong ong!"
Kiếm gãy tản ra rung động kịch liệt, tựa như tại đáp lại chủ nhân.
- Tới đi!
Vân Phi Dương hét lớn.
"Bành!"
Hắn bước ra một bước dài, tay trái cầm kiếm, chém tới đao khí sáu mươi trọng kia!
Haha.
Tên này còn dám xuất kiếm!
Rất nhiều người nhận định, Vân Phi Dương dù rất mạnh, nhưng một đao kia của cao thủ thứ hai Đông Lăng Quận đủ chém giết hắn.
Huống chi.
Còn là một thanh kiếm gãy, lại đối mặt với tứ phẩm Long Lân Tử Kim Đao!
Mọi người cười trên nỗi đau của người khác, nhưng một màn quỷ dị xuất hiện, kiếm gãy của Vân Phi Dương xẹt qua hư không, truyền đến âm thanh khe khẽ, tựa như Long ngâm cửu thiên!
"Vù vù!"
Đột nhiên, khí tức cường đại tràn ngập theo Kiếm Thể, huyễn hóa ra một bóng mờ, bao phủ trên không Vân Phi Dương, chỉ hiện ra hai con mắt sắc bén.
- Đây là...
Thần sắc đám người hãi nhiên, hoảng sợ bật thốt.
- Kiếm Hồn!
Bên trong vũ khí còn có Khí Hồn.
Đao được xưng Đao Hồn, kiếm được xưng Kiếm Hồn!
Kiếm gãy Khí Hồn trong mắt đám người, cao điệu tuôn ra khỏi Kiếm Thể, hóa tay cầm thanh kiếm trên tay Vân Phi Dương.
Một khắc này.
Thật giống như, hai người cùng một chỗ huy kiếm!
Mọi người chấn động.
Bọn họ có nghe nói qua vũ khí có Khí Hồn, cũng nghe nói, khi Khí Hồn và chủ nhân ăn ý, sẽ đạt đếc cảnh giới nhân hồn hợp nhất.
Hiện tại.
Vân Phi Dương vung kiếm, Kiếm Hồn bao phủ quanh người hắn, chính là nhân hồn hợp nhất!
- Làm sao có thể?!
Trương Diệu Tổ cũng khiếp sợ không thôi.
Giờ phút này, hắn không có thời gian suy nghĩ, bời vì kiếm gãy của Vân Phi Dương được Kiếm Hồn gia trì, bộc phát ra kiếm khí khủng bố!
Khủng bố đến mức nào?
Xác thực mà nói, một kiếm này của Vân Phi Dương sinh ra kiếm khí, mặc dù không mạnh như khi công kích Thái Trưởng Lão Nhiễm gia, nhưng khí tức lại mạnh hơn nhiều!
Phá hủy hết thảy trên đường nó đi!
"Oanh!"
Kiếm khí đánh vào đao khí, âm thanh chấn động như sấm, thanh thế to lớn!
Sắc mặt võ giả vây xem đại biến, cuốn quýt chạy trốn, đao khí cùng kiếm khí bỗng nhiên nổ tung, như như đạn pháo nổ vang bốn phía!
Võ giả tiến vào Cổ Chiến Trường đại khái đoán ra, cự hình trong mê cung có rất nhiều dược tài, nơi này tán lạc rất nhiều binh khí vỡ vụn, có thể cất giấu binh khí hoàn chỉnh!
Quả nhiên như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, có võ giả nhặt được một vũ khí đẳng cấp không rõ trong một bộ hài cốt.
Bọn họ rất phấn khởi.
Dược tài chỉ là dược liệu, giá trị có hạn, vũ khí thiì khác biệt, nếu như có thể thu hoạch được một thanh cao cấp, có thể đề cao sức chiến đấu.
Tiếc nuối chính là.
Nhặt được vũ khí, tuy nhìn qua hoàn chỉnh, nhưng đã có không ít vết nứt, uy lực chắc sẽ giảm bớt.
Bây giờ nghe Gia chủ Mạc gia nói, mọi người mới để ý đến thuẫn bài trong ngực Mục Oanh.
Thuẫn bài tuy nhỏ, nhưng hoàn chỉnh.
Nếu như không đoán sai, nhất định là một chí bảo phòng ngự nào đó!
Trong nháy mắt.
Con ngươi cả đám người sáng rực.
Mục Oanh thấy thế, cầm thật chặt thuẫn bài, sợ hãi lui về phía sau một bước.
- Đưa huynh.
Đột nhiên, Vân Phi Dương cản trước mặt nàng.
- Vâng.
Mục Oanh không chút do dự đưa thuẫn bài cho hắn.
Vân Phi Dương nắm trong tay, lạnh lùng nói:
- Muốn nó, cũng phải nhìn xem các ngươi có thực lực này không!
"Hừ hừ"
Gia chủ Mạc gia cười lạnh lên tiếng.
- Vân Phi Dương, nếu như thông minh, thì đưa thuẫn bài cho Trương gia chủ đi.
Nhiễm gia Gia chủ bị giết, hắn vốn rất kiêng kị, nhưng khi bọn người Trương Diệu Tổ xuất hiện, thì cứng rắn lên nói ra câu này, hiển nhiên chỉ vì nịnh bợ Trương gia.
Quả nhiên.
Trương Diệu Tổ cười ngạo nghễ.
Trong đám người, thực lực Trương gia hắn mạnh nhất, bảy Vũ Tông không ai thương vong, ai dám không phục?
Vân Phi Dương giơ kiếm, bỗng nhiên bổ về phía Mạc gia chủ, quát lạnh.
- Lão tử làm thịt con chó như ngươi trước!
"Hô!"
Kiếm khí ẩn chứa 30 trọng bỗng nhiên tuôn ra.
Thần sắc Gia chủ Mạc gia đại biến, tu vi hắn cao hơn Gia chủ Nhiễm gia một chút, nhưng không nhiều lắm, đối phương bị miểu sát, chính mình há có thể chống đỡ!
"Bành —— "
Trương Diệu Tổ phóng ra một bước, trong tay xuất hiện một thanh đại đao, chấn nát kiếm khí.
Gia chủ Trương gia không phải ăn chay, tu vi hắn đã đạt tới Vũ Tông hậu kỳ. Bàn về thực lực, tại Đông Lăng Quận cũng chỉ yếu hơn Lâm Nhược Hiên!
- Đây là... Long Lân Tử Kim Đao!
Mọi người cả kinh bật thốt.
Trương Diệu Tổ xuất ra đại đao tên Long Lân Tử Kim Đao, chính là Truyền Thế Chi Bảo!
Trương gia dựa vào chuôi đao này cùng cấm thuật, nỗ lực trăm năm, mới đạt được vị thế như ngày hôm nay.
"Hô!"
Gia chủ Mạc gia buông lỏng một hơi, chắp tay nói:
- Đa tạ Trương gia chủ cứu giúp, Mạc gia ta từ giờ trở đi, sẽ như thiên lôi của Trương gia, sai đâu đánh đó!
Quy hàng.
Một lựa chọn vô cùng sáng suốt!
Bời vì xông vào nội điện, võ giả Mạc gia đã thương vong thảm trọng, muốn tiếp tục đi tới, nhất định phải phụ thuộc gia tộc cường đại, dù không kịp ăn thịt cá, cũng có thể chiếm được một chút canh.
Trương Diệu Tổ cười một tiếng, nói:
- Mạc gia chủ, xin tránh ra!
"Xoát."
Gia chủ Mạc gia vội vàng đi qua một bên. Hắn biết, Trương Diệu Tổ muốn động thủ, tự mình chém giết Vân Phi Dương.
Những người khác cũng rất tự giác tránh ra.
Gia chủ Trương gia gần với Lâm Nhược Hiên nhất, tứ phẩm Long Lân Tử Kim Đao lại cực kỳ cường hãn. Một khi thi triển, sẽ sinh ra đao khí mãnh liệt, rất dễ bị ngộ thương.
- Tiểu tử.
Trương Diệu Tổ giơ lên đại đao, lãnh đạm nói:
- Giao ra thuẫn bài, tự phế võ công, xem phân lượng Đông Lăng học phủ, còn có thể tha ngươi khỏi chết.
Lão nhân này thật ngưu, nhưng trong mắt người khác lại bình thường, người ta là cường giả thứ hai Đông Lăng Quận a.
Vân Phi Dương đáp.
- Lão gia hỏa, ta đã nói qua, muốn nó, thì nhìn ngươi có thực lực hay không.
- Cuồng vọng!
Ánh mắt Trương Diệu Tổ lạnh lùng, hai tay cầm đao, một bước phóng ra, đao khí 60 trọng thuần linh lực hiển hóa, điên cuồng cuốn tới.
Kiếm khí nhiều lấy cực tốc làm chủ.
Đao khí lại lấy cẩn trọng danh xưng, một khi bạo phát, sinh ra lực áp bách cường đại.
Một đao này của Trương Diệu Tổ ẩn chứa sáu mươi trọng, sinh ra cường đại đao áp, khiến sắc mặt mọi người đại biến, nếu như tu vi yếu, có thể sẽ bị hù ngã trên mặt đất!
- Thật mạnh...
- Trương gia chủ không hổ là cao thủ thứ hai Đông Lăng Quận!
Mọi người tin phục cùng hâm mộ.
Dựa theo phân chia tu vi Vạn Thế Đại Lục, lực kình thuần túy do Vũ Tông hậu kỳ bạo phát khoảng 30 Trọng tả hữu, Trương Diệu Tổ xuất một đao kia, được vũ kỹ và vũ khí tăng phúc, tiêu thăng đến khủng bố cấp độ.
Nếu như mình có vũ kỹ cùng vũ khí dạng này, tuy không thể bạo phát ra như Trương gia chủ, nhưng tuyệt không e ngại bất kỳ Vũ Tông sơ kỳ nào!
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)
...
Một đao của Trương Diệu Tổ rất mạnh.
Vân Phi Dương nhíu mày, gương mặt hiện ra vẻ ngưng trọng, nếu không phải vừa rồi bạo phát một tia Thần lực, có thể trực tiếp chém giết lão đầu này.
Nói cái gì cũng muộn.
Điên cuồng đao khí cuốn tới, hài cốt bốn phía vỡ nát!
"Ba!"
Vân Phi Dương nắm thật chặt kiếm gãy Khí Hồn, thầm nghĩ:
- Đừng để ta thất vọng, thời điểm ngươi biểu hiện tới rồi!
"Ong ong!"
Kiếm gãy tản ra rung động kịch liệt, tựa như tại đáp lại chủ nhân.
- Tới đi!
Vân Phi Dương hét lớn.
"Bành!"
Hắn bước ra một bước dài, tay trái cầm kiếm, chém tới đao khí sáu mươi trọng kia!
Haha.
Tên này còn dám xuất kiếm!
Rất nhiều người nhận định, Vân Phi Dương dù rất mạnh, nhưng một đao kia của cao thủ thứ hai Đông Lăng Quận đủ chém giết hắn.
Huống chi.
Còn là một thanh kiếm gãy, lại đối mặt với tứ phẩm Long Lân Tử Kim Đao!
Mọi người cười trên nỗi đau của người khác, nhưng một màn quỷ dị xuất hiện, kiếm gãy của Vân Phi Dương xẹt qua hư không, truyền đến âm thanh khe khẽ, tựa như Long ngâm cửu thiên!
"Vù vù!"
Đột nhiên, khí tức cường đại tràn ngập theo Kiếm Thể, huyễn hóa ra một bóng mờ, bao phủ trên không Vân Phi Dương, chỉ hiện ra hai con mắt sắc bén.
- Đây là...
Thần sắc đám người hãi nhiên, hoảng sợ bật thốt.
- Kiếm Hồn!
Bên trong vũ khí còn có Khí Hồn.
Đao được xưng Đao Hồn, kiếm được xưng Kiếm Hồn!
Kiếm gãy Khí Hồn trong mắt đám người, cao điệu tuôn ra khỏi Kiếm Thể, hóa tay cầm thanh kiếm trên tay Vân Phi Dương.
Một khắc này.
Thật giống như, hai người cùng một chỗ huy kiếm!
Mọi người chấn động.
Bọn họ có nghe nói qua vũ khí có Khí Hồn, cũng nghe nói, khi Khí Hồn và chủ nhân ăn ý, sẽ đạt đếc cảnh giới nhân hồn hợp nhất.
Hiện tại.
Vân Phi Dương vung kiếm, Kiếm Hồn bao phủ quanh người hắn, chính là nhân hồn hợp nhất!
- Làm sao có thể?!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!