Thôi gia hàng năm tổ chức buổi đấu giá, không chỉ hấp dẫn võ giả Đông Lăng Quận, các võ giả Quận khác cũng mộ danh mà đến.
Phòng đấu giá rất to giờ phút này tụ tập rất nhiều võ giả, không thiếu các đại gia tộc.
Bọn họ mặc trang phục độc hữu, nhìn qua giống như đại gia.
Cao Viễn Chúc sau khi đi vào, chỉ một lão giả gần đó, thấp giọng nói:
- Người này tên Hà Hoan, Trưởng lão Hà gia ngũ tinh Thanh Anh Thành.
"A."
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Hắn nhìn ra, người gọi Hà Hoan lão giả tuy ẩn tàng tốt, lại là Vũ Tông đỉnh phong hàng thật giá thật, mẫy võ giả bên cạnh hắn cũng có tu vi Vũ Tông trung kỳ.
Quả nhiên.
Phân chia thành trì thành tinh giai có đạo lý của nó!
Vân Phi Dương cũng không biết, Hà Hoan đại biểu Hà gia, cũng không phải mạnh nhất tại Thanh Anh Thành.
"Uy."
Đột nhiên, sau lưng vang lên thanh âm lạnh lùng.
Vân Phi Dương quay người chợt thấy một đám người đi tới, cầm đầu là một thanh niên tuổi chừng hai mươi, mặc áo gấm, tướng mạo rất đẹp.
Nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương, lấp lóe vẻ khinh thường, giống như đang nhìn một tên nhà quê.
Hạ nhân bên cạnh hắn lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, mau mau cút!
Những võ giả đang xếp hàng tiến vào hội trường nhao nhao quay người, nhìn thấy cẩm y công tử kia, sắc mặt đều biến đổi.
- Cơ gia Tam công tử!
- Không ngờ hắn cũng tới, buổi đấu giá năm nay rất náo nhiệt a!
Những võ giả đến từ các Quận khác thấp giọng nghị luận.
Công tử anh tuấn kia tên Cơ Viêm, đến từ Cơ gia lục tinh Chu Vũ thành, mà Cơ gia lại là bá chủ Chu Vũ quận, theo tầng thứ Quận Quốc mà nói, cùng cấp bậc với Lâm gia.
Bất quá.
Bàn về thực lực tổng hợp, Cơ gia cường đại hơn Lâm gia nhiều. Bởi vì, gia tộc bọn họ không nói Vũ Vương, chỉ nói Vũ Tông hậu kỳ cường giả, đã vượt qua con số mười.
Đây mới thực sự là đại gia tộc.
Dù Lâm gia hay Trương gia, trước mặt Cơ gia, đều yếu đến đáng thương.
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ lên.
Tên hạ nhân cười lạnh quát.
- Ta bảo ngươi lăn, không nghe thấy sao?
Mẹ nó.
Một hạ nhân mà dám điêu như thế.
Ánh mắt Vân Phi Dương âm sâm, muốn đánh đối phương bay ra ngoài.
Cao Viễn Chúc như ý thức được, vội vàng kéo tiểu tử này trở về, cũng chắp tay cười nói:
- Mạo muội rồi, xin Cơ công tử rộng lượng bỏ qua!
Cơ gia, hắn cũng nghe nói.
Đây chính là tồn tại mà Đông Lăng học phủ thậm chí Lâm gia đều không thể trêu vào!
Cơ Viêm ngạo nghễ nói:
- Ngươi biết bản thiếu?
Hạ nhân bên cạnh giới thiệu.
- Công tử, người này là Phó viện trưởng Đông Lăng học phủ, Cao Viễn Chúc.
"A."
- Ta còn tưởng rằng nhân vật trâu bò gì, nguyên lai là một Phó viện trưởng nho nhỏ.
Cao Viễn Chúc cứng ngắc cười cười.
"Ai."
Cơ Viêm đưa tay sờ tóc, rất bực bội nói:
- Cũng không biết phụ thân muốn như thế nào, bảo ta nhất định phải đến địa phương rác rưởi này, tham gia buổi đấu giá gì đó, thật không có ý nghĩa.
Nói rồi dẫn theo hạ nhân trực tiếp bước đi.
- Ừm.
Đột nhiên, hắn dừng lại, ánh mắt chuyển qua nhìn Lương Âm, cười nói:
- Vị cô nương này tu luyện hẳn là Hỏa hệ?
Lương Âm không nói, theo bản năng dựa vào người Vân Phi Dương.
Tên hạ nhân Cơ gia kia lạnh giọng quát:
- Được Công tử nhà ta hỏi là vinh hạnh của ngươi, ngươi làm sao không trả lời, chẳng lẽ bị câm?
- Con mẹ nó!
Vân Phi Dương phóng ra một bước, ngưng tụ cuồng bạo thuần linh lực, nâng quyền đập tới!
Bị Cao Viễn Chúc ngăn lại, hắn nhẫn.
Tên hạ nhân chó má này lại dám làm nhục nữ nhân của mình, cái này không thể nhịn, mặc kệ thân phận đối phương cao quý cỡ nào, nhất định phải đánh bay hắn ra ngoài!
"Hô!"
Khí tức cuồng bạo bạo phát, lộng hành quấy rối toàn bộ hội trường.
Tên hạ nhân kia biến sắc, muốn lui về phía sau, nhưng đã không kịp, mắt thấy phải bị đánh trúng!
Đột nhiên, Cơ Viêm xuất hiện trước mặt hắn, đơn chưởng giơ lên, nhẹ nhõm chế trụ quyền đầu Vân Phi Dương, khí tức cuồng bạo nháy mắt hóa thành hư vô.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Khóe miệng Cao Viễn Chúc kịch liệt run rẩy, nghĩ thầm xong rồi, tên này lại gây họa!
Đám võ giả phát mộng.
Thời điểm Vân Phi Dương xuất thủ, bọn họ không bắt được.
Xác thực mà nói.
Bọn họ sẽ không ngờ có người lại động thủ đến hạ nhân Cơ gia trước mặt Cơ công tử, lá gan cũng quá lớn đi!
- Ừm?
Vân Phi Dương nao nao.
Mình đột nhiên xuất thủ rất nhanh, người này vậy mà có thể bắt được?
Mà rõ ràng chỉ có tu vi Vũ Tông trung kỳ, lại có thể hóa giải 20 trọng thuần linh lực của mình dễ như trở bàn tay!
Quả nhiên, không đơn giản.
Cơ Viêm nắm lấy quyền đầu của hắn, khóe miệng giơ lên, lãnh đạm nói:
- Tiểu tử, đánh chó phải nhìn mặt chủ chứ.
Vân Phi Dương cười đáp.
- Chó không xích kỹ, đi ra cắn bậy, là ngươi làm chủ nhân không đúng.
Mọi người nghe vậy, cũng trợn tròn mắt.
Tên này dám tranh cãi cùng Cơ công tử, thật ngưu a!
Cao Viễn Chúc cũng sụp đổ, hắn vội vàng đi tới, cố gắng bày ra vẻ mặt vui cười, nói:
- Cơ công…
- Lăn.
Cơ Viêm lạnh lùng quát.
Vân Phi Dương cũng nói:
- Viện trưởng xin tránh ra, con chó này bị chủ nhân nó chiều hư rồi, ta hôm nay phải giáo huấn nó thật tốt.
Cao Viễn Chúc xém chút ngã quỵ.
Tiểu Tổ tông của tôi ơi, ngươi bớt nói một tiếng không được sao!
Đám người cười rộ lên.
Não tiểu gia hỏa này có vấn đề, hay không sợ chết, lại muốn giáo huấn Cơ công tử!
Cơ Viêm cũng cười.
Đột nhiên, hắn thu hồi nụ cười, lạnh lẽo nói:
- Ngươi muốn giáo huấn ta?
- Không được hả?
- Ngươi ——
Cánh tay Cơ Viêm bỗng nhiên hiện ra ngọn lửa màu tím, nói:
- Còn không có tư cách này!
Trong khoảnh khắc hỏa diễm phun trào, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên tăng cao.
- Đây là…
Có người hoảng sợ thốt.
- Tử Viêm!
Tử Viêm.
Hỏa Linh lực biến dị, vô cùng hi hữu nhưng rất cường hãn.
- Hỏa thuộc tính thật tinh khiết.
Con ngươi Lương Âm lấp lóe ánh sáng.
Sau khi giác tỉnh thần hồn, hỏa diễm của nàng chuyển hóa thành Tâm Hỏa, đang trong giai đoạn trưởng thành, nếu như có thể thôn phệ Tử Viêm này, nhất định sẽ được đề cao.
"Hô!"
Hỏa diễm nóng rực phun trào, nhiệt độ tăng cao đến cực hạn.
Võ giả xung quanh nhao nhao lui lại, vận chuyển thuần linh lực, trước người hình thành bình chướng, lúc này mới ngăn được nhiệt độ khô nóng kia.
Bọn họ có thể cản, nhưng đồ vật bài trí xung quanh thì không, những hoa cỏ cùng bàn ghễ gần Cơ Viêm khó có thể chống lại trực tiếp hóa thành tro tàn!
Cái này vẫn nhờ đối phương khống chế. Nếu không, phòng đấu giá Thôi gia trong khoảnh khắc sẽ hóa thành phế tích.
- Gia hỏa đáng thương!
Mọi người nhìn về phía Vân Phi Dương, nhao nhao lắc đầu.
Những võ giả từ Quận khác đến có nghe nói qua, những người chọc giận Cơ công tử sẽ lãnh hậu quả rất bi ai, bị Tử Viêm tươi sống đốt chết!
Quả nhiên như vậy.
Cơ Viêm phát ra thuần viêm, cũng không có ý định công kích.
Hắn thản nhiên nói:
- Tiểu tử, ngươi chọc giận bản thiếu, hậu quả chính là bị đốt cháy.
Vân Phi Dương cũng cười đáp lại.
- Ngươi tốt nhất đừng bắt ta phải ra tay.
Cơ Viêm hỏi lại.
- Tại sao?
Ánh mắt Vân Phi Dương trở nên âm trầm, đáp.
- Bởi vì, điều này sẽ hại chết ngươi!
Nói xong, Thần Cách văn tuyến ẩn tàng trên tay phải hắn lấp lóe ánh sáng rất nhỏ. Hiển nhiên, tên này muốn vận dụng át chủ bài mạnh nhất của mình!
Thôi gia hàng năm tổ chức buổi đấu giá, không chỉ hấp dẫn võ giả Đông Lăng Quận, các võ giả Quận khác cũng mộ danh mà đến.
Phòng đấu giá rất to giờ phút này tụ tập rất nhiều võ giả, không thiếu các đại gia tộc.
Bọn họ mặc trang phục độc hữu, nhìn qua giống như đại gia.
Cao Viễn Chúc sau khi đi vào, chỉ một lão giả gần đó, thấp giọng nói:
- Người này tên Hà Hoan, Trưởng lão Hà gia ngũ tinh Thanh Anh Thành.
"A."
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Hắn nhìn ra, người gọi Hà Hoan lão giả tuy ẩn tàng tốt, lại là Vũ Tông đỉnh phong hàng thật giá thật, mẫy võ giả bên cạnh hắn cũng có tu vi Vũ Tông trung kỳ.
Quả nhiên.
Phân chia thành trì thành tinh giai có đạo lý của nó!
Vân Phi Dương cũng không biết, Hà Hoan đại biểu Hà gia, cũng không phải mạnh nhất tại Thanh Anh Thành.
"Uy."
Đột nhiên, sau lưng vang lên thanh âm lạnh lùng.
Vân Phi Dương quay người chợt thấy một đám người đi tới, cầm đầu là một thanh niên tuổi chừng hai mươi, mặc áo gấm, tướng mạo rất đẹp.
Nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Dương, lấp lóe vẻ khinh thường, giống như đang nhìn một tên nhà quê.
Hạ nhân bên cạnh hắn lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, mau mau cút!
Những võ giả đang xếp hàng tiến vào hội trường nhao nhao quay người, nhìn thấy cẩm y công tử kia, sắc mặt đều biến đổi.
- Cơ gia Tam công tử!
- Không ngờ hắn cũng tới, buổi đấu giá năm nay rất náo nhiệt a!
Những võ giả đến từ các Quận khác thấp giọng nghị luận.
Công tử anh tuấn kia tên Cơ Viêm, đến từ Cơ gia lục tinh Chu Vũ thành, mà Cơ gia lại là bá chủ Chu Vũ quận, theo tầng thứ Quận Quốc mà nói, cùng cấp bậc với Lâm gia.
Bất quá.
Bàn về thực lực tổng hợp, Cơ gia cường đại hơn Lâm gia nhiều. Bởi vì, gia tộc bọn họ không nói Vũ Vương, chỉ nói Vũ Tông hậu kỳ cường giả, đã vượt qua con số mười.
Đây mới thực sự là đại gia tộc.
Dù Lâm gia hay Trương gia, trước mặt Cơ gia, đều yếu đến đáng thương.
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ lên.
Tên hạ nhân cười lạnh quát.
- Ta bảo ngươi lăn, không nghe thấy sao?
Mẹ nó.
Một hạ nhân mà dám điêu như thế.
Ánh mắt Vân Phi Dương âm sâm, muốn đánh đối phương bay ra ngoài.
Cao Viễn Chúc như ý thức được, vội vàng kéo tiểu tử này trở về, cũng chắp tay cười nói:
- Mạo muội rồi, xin Cơ công tử rộng lượng bỏ qua!
Cơ gia, hắn cũng nghe nói.
Đây chính là tồn tại mà Đông Lăng học phủ thậm chí Lâm gia đều không thể trêu vào!
Cơ Viêm ngạo nghễ nói:
- Ngươi biết bản thiếu?
Hạ nhân bên cạnh giới thiệu.
- Công tử, người này là Phó viện trưởng Đông Lăng học phủ, Cao Viễn Chúc.
"A."
- Ta còn tưởng rằng nhân vật trâu bò gì, nguyên lai là một Phó viện trưởng nho nhỏ.
Cao Viễn Chúc cứng ngắc cười cười.
"Ai."
Cơ Viêm đưa tay sờ tóc, rất bực bội nói:
- Cũng không biết phụ thân muốn như thế nào, bảo ta nhất định phải đến địa phương rác rưởi này, tham gia buổi đấu giá gì đó, thật không có ý nghĩa.
Nói rồi dẫn theo hạ nhân trực tiếp bước đi.
- Ừm.
Đột nhiên, hắn dừng lại, ánh mắt chuyển qua nhìn Lương Âm, cười nói:
- Vị cô nương này tu luyện hẳn là Hỏa hệ?
Lương Âm không nói, theo bản năng dựa vào người Vân Phi Dương.
Tên hạ nhân Cơ gia kia lạnh giọng quát:
- Được Công tử nhà ta hỏi là vinh hạnh của ngươi, ngươi làm sao không trả lời, chẳng lẽ bị câm?
- Con mẹ nó!
Vân Phi Dương phóng ra một bước, ngưng tụ cuồng bạo thuần linh lực, nâng quyền đập tới!
Bị Cao Viễn Chúc ngăn lại, hắn nhẫn.
Tên hạ nhân chó má này lại dám làm nhục nữ nhân của mình, cái này không thể nhịn, mặc kệ thân phận đối phương cao quý cỡ nào, nhất định phải đánh bay hắn ra ngoài!
"Hô!"
Khí tức cuồng bạo bạo phát, lộng hành quấy rối toàn bộ hội trường.
Tên hạ nhân kia biến sắc, muốn lui về phía sau, nhưng đã không kịp, mắt thấy phải bị đánh trúng!
Đột nhiên, Cơ Viêm xuất hiện trước mặt hắn, đơn chưởng giơ lên, nhẹ nhõm chế trụ quyền đầu Vân Phi Dương, khí tức cuồng bạo nháy mắt hóa thành hư vô.
Dát.
Toàn trường tĩnh mịch.
Khóe miệng Cao Viễn Chúc kịch liệt run rẩy, nghĩ thầm xong rồi, tên này lại gây họa!
Đám võ giả phát mộng.
Thời điểm Vân Phi Dương xuất thủ, bọn họ không bắt được.
Xác thực mà nói.
Bọn họ sẽ không ngờ có người lại động thủ đến hạ nhân Cơ gia trước mặt Cơ công tử, lá gan cũng quá lớn đi!
- Ừm?
Vân Phi Dương nao nao.
Mình đột nhiên xuất thủ rất nhanh, người này vậy mà có thể bắt được?
Mà rõ ràng chỉ có tu vi Vũ Tông trung kỳ, lại có thể hóa giải 20 trọng thuần linh lực của mình dễ như trở bàn tay!
Quả nhiên, không đơn giản.
Cơ Viêm nắm lấy quyền đầu của hắn, khóe miệng giơ lên, lãnh đạm nói:
- Tiểu tử, đánh chó phải nhìn mặt chủ chứ.
Vân Phi Dương cười đáp.
- Chó không xích kỹ, đi ra cắn bậy, là ngươi làm chủ nhân không đúng.
Mọi người nghe vậy, cũng trợn tròn mắt.
Tên này dám tranh cãi cùng Cơ công tử, thật ngưu a!
Cao Viễn Chúc cũng sụp đổ, hắn vội vàng đi tới, cố gắng bày ra vẻ mặt vui cười, nói:
- Cơ công…
- Lăn.
Cơ Viêm lạnh lùng quát.
Vân Phi Dương cũng nói:
- Viện trưởng xin tránh ra, con chó này bị chủ nhân nó chiều hư rồi, ta hôm nay phải giáo huấn nó thật tốt.
Cao Viễn Chúc xém chút ngã quỵ.
Tiểu Tổ tông của tôi ơi, ngươi bớt nói một tiếng không được sao!
Đám người cười rộ lên.
Não tiểu gia hỏa này có vấn đề, hay không sợ chết, lại muốn giáo huấn Cơ công tử!
Cơ Viêm cũng cười.
Đột nhiên, hắn thu hồi nụ cười, lạnh lẽo nói:
- Ngươi muốn giáo huấn ta?
- Không được hả?
- Ngươi ——
Cánh tay Cơ Viêm bỗng nhiên hiện ra ngọn lửa màu tím, nói:
- Còn không có tư cách này!
Trong khoảnh khắc hỏa diễm phun trào, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên tăng cao.
- Đây là…
Có người hoảng sợ thốt.
- Tử Viêm!
Tử Viêm.
Hỏa Linh lực biến dị, vô cùng hi hữu nhưng rất cường hãn.
- Hỏa thuộc tính thật tinh khiết.
Con ngươi Lương Âm lấp lóe ánh sáng.
Sau khi giác tỉnh thần hồn, hỏa diễm của nàng chuyển hóa thành Tâm Hỏa, đang trong giai đoạn trưởng thành, nếu như có thể thôn phệ Tử Viêm này, nhất định sẽ được đề cao.
"Hô!"
Hỏa diễm nóng rực phun trào, nhiệt độ tăng cao đến cực hạn.
Võ giả xung quanh nhao nhao lui lại, vận chuyển thuần linh lực, trước người hình thành bình chướng, lúc này mới ngăn được nhiệt độ khô nóng kia.
Bọn họ có thể cản, nhưng đồ vật bài trí xung quanh thì không, những hoa cỏ cùng bàn ghễ gần Cơ Viêm khó có thể chống lại trực tiếp hóa thành tro tàn!
Cái này vẫn nhờ đối phương khống chế. Nếu không, phòng đấu giá Thôi gia trong khoảnh khắc sẽ hóa thành phế tích.
- Gia hỏa đáng thương!
Mọi người nhìn về phía Vân Phi Dương, nhao nhao lắc đầu.
Những võ giả từ Quận khác đến có nghe nói qua, những người chọc giận Cơ công tử sẽ lãnh hậu quả rất bi ai, bị Tử Viêm tươi sống đốt chết!
Quả nhiên như vậy.
Cơ Viêm phát ra thuần viêm, cũng không có ý định công kích.
Hắn thản nhiên nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!