Tại Vạn Thế Đại Lục có thuyết pháp, tuổi tác càng nhỏ, cảnh giới đề bạt càng nhanh, võ đạo tiền đồ càng lớn.
Mà nếu dành quá nhiều thời gian cho giai đoạn Vũ Đồ thì sau này cao nhất chỉ đạt tới Vũ Tông.
Như vậy, đan dược không có tác dụng phụ gì có thể trực tiếp đề bạt lên Vũ Sư, trong mắt đại gia tộc chính là thần dược!
Cho nên vô luận như thế nào, cũng phải mua một khỏa, cho dòng chính thiên tư ưu dị phục dụng, như thế sẽ có tiềm lực trưởng thành cao hơn, xác suất đột phá Vũ Vương sẽ tăng lên rất nhiều, có lẽ còn tăng lên đến Vũ Hoàng!
1000 vạn, cái giá tiền này trong mắt Tứ Hải Kiếm Đế, còn vô cùng tiện nghi!
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Xem ra dùng Tiên Lộ Quỳnh Tương đến luyện chế Vũ Sư Đan còn lời nhiều hơn so với chính mình phục dụng, chờ đấu giá kết thúc, lấy ra thêm một chút rồi nhờ sư tỷ và Lương Âm luyện chế mấy chục bình mới được.
Bất quá...
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, nhẹ giọng chỉ trích.
- Nói qua bao nhiêu lượt, không cho phép tự xưng nô tỳ, các ngươi lại quên à?
- Công tử, chúng ta biết sai rồi.
Xuân Lan Thu Cúc cúi đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Từ nhỏ bị bán cho Thôi gia, tiếp nhận tư tưởng nô tỳ hạ nhân hun đúc, đột nhiên phải thay đổi đương nhiên sẽ rất khó khăn.
Phòng đấu giá.
Hội trường lặng ngắt như tờ.
Tương Cần lúc này mới nở nụ cười xinh đẹp, cất tiếng.
- Hoan nghênh chư vị xa ngàn dặm tới tham gia lần đấu giá Vũ Sư Đan này.
- Tương tổng quản khách khí rồi!
Rất nhiều cao thủ gia tộc nhao nhao chắp tay.
Nếu như đổi lại trước kia, bọn họ đã sớm ầm ĩ thúc giục đấu giá.
Hiện tại.
Kiên nhẫn chờ đợi.
Nguyên nhân rất đơn giản, chủ nhân bán đấu giá là Vân Phi Dương, mà tên kia lại là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế.
Ai dám gây, ai dám lỗ mãng?!
- Quả nhiên, có kiếm Đế làm hậu trường, còn đáng tin hơn 10 Vũ Vương nhiều.
Đấu giá nhiều năm như vậy, lần thứ nhất Tương Cần gặp được Võ Giả tuân theo quy củ như thế.
Nàng cười nói:
- Lần đấu giá này, Vân thành chủ vì để khách đường xa mà tới, đều có cơ hội thu hoạch Vũ Sư Đan, cố ý xuất ra hai khỏa, tiến hành tùy ý tuyển lựa đưa tặng cho võ giả đăng ký vào thành.
Mọi người có chút mộng.
Võ giả ngoại giới còn nghe không hiểu ra sao.
Tương Cần tiếp tục giải thích.
- Tám khỏa Vũ Sư Đan sẽ công khai đấu giá, người trả giá cao được, mặt khác hai khỏa sẽ từ Võ Giả đăng ký nội thành tuyển hai người may mắn, lấy giá mười vạn lượng bán ra.
- Mười vạn lượng?
Võ Giả gia tộc tại hội trường nhao nhao trợn tròn mắt.
Nội thành lại triệt để vỡ tổ, rất nhiều Võ Giả bắt đầu nghị luận.
- Đan dược đề bạt một đại cảnh giới, vậy mà chỉ bán mười vạn lượng, quá tiện nghi rồi!
- May mắn ta không rời đi a.
- Tuy tỷ lệ rút trúng rất nhỏ, nhưng ai cũng có khả năng mà, vận khí tốt có thể buông xuống trên đầu mình?
Rất nhiều Võ Giả nhao nhao.
- Đương nhiên.
Tương Cần tiếp tục nói:
- Thiết Cốt Thành cũng cách mỗi ba tháng làm một lần đấu giá Vũ Sư Đan, mỗi lần sẽ xuất ra hai khỏa để rút thăm, giá cả không thay đổi, vẫn mười vạn lượng!
- Mỗi ba tháng một lần?
- Nói như vậy, chúng ta chỉ cần sớm tới, thì có cơ hội rút trúng.
Rất nhiều võ giả hưng phấn.
Nhiều người như vậy, tỷ lệ rút trúng rất thấp, nhưng chạy đến Thiết Cốt Thành cũng không uổng phí cái gì cả.
Nếu như bị rút trúng, sẽ kiếm lời lớn!
- Thiết Cốt Thành buôn bán đan dược và binh khí tiện nghi hơn ngoại giới, ở chỗ này há không tốt hơn?
Có người bắt đầu tính toán.
Quả nhiên.
Như Vân Phi Dương suy nghĩ.
Xuất ra hai khỏa tuyển người may mắn bán giá thấp, để rất nhiều Võ Giả có tính toán định cư!
Thiết Cốt Thành rất lớn, nhưng vì mấy năm chiến tranh liên tục, nhân khẩu thưa thớt, trừ binh lính nội thành ra, cơ hồ không có Võ Giả thường trú, mượn cơ hội đấu giá Vũ Sư Đan lần này giải trừ một lỗ hổng lớn.
Nếu như nhân khẩu hơn 10 ngàn, có thể thu được tinh giai.
- Chư vị.
Tương Cần tiếp tục nói:
- Phàm là thân tự do, người không có việc ác, đợi đấu giá kết thúc, đều có thể đi Hộ Bộ xin vào ở lâm thời, điều tra khảo hạch nửa tháng thì chính thức trở thành Võ Giả Thiết Cốt Thành.
Đám võ giả tính toán vào ở Thiết Cốt Thành, mắt không khỏi sáng lên.
Có Vũ Sư Đan định kỳ đấu giá, sư tôn Thành chủ là Tứ Hải Kiếm Đế, các loại cửa hàng cần thiết cho võ đạo cái gì cũng có bọn hắn không cần cân nhắc, nhất định phải vào ở.
- Ai.
Võ Giả sớm đã sớm có nơi hạ lạc thì bắt đầu có tính toán, chờ khi đấu giá kết thúc, có nên rời khỏi thành cũ rồi xin vào ở Thiết Cốt Thành hay không?
Tương Cần lại nói:
- Bình thường tại Phòng đấu giá Vân gia mua được Vũ Sư Đan, người nắm giữ có thể hưởng một tháng bảo hộ, trong lúc đó nếu có người cướp đoạt, chắc chắn sẽ được Tứ Hải Kiếm Đế tiền bối truy nã, dù chân trời góc biển, không chết không thôi!
- Tốt!
Gia tộc trong đại sảnh nhao nhao vỗ tay tán thưởng.
Tuy đám người dám tới Thiết Cốt Thành đấu gia, nhưng vẫn có lo lắng, khi mua được sẽ bị các đại thế lực để mắt tới.
Bây giờ, Tương Cần nói ra để bọn hắn không còn bận tâm.
Những đại thế lực ám hoài quỷ thai thì lại phiền muộn, bọn họ cũng có suy nghĩ qua, nếu như mua không được thì đi đoạt của người khác, hiện tại không thể, chỉ có thể bỏ ý niệm này. Dù sao, ai có thể tiếp nhận Tứ Hải Kiếm Đế truy sát chứ!
- Tiểu tử ngươi!
Hầu Tam nguýt hắn một cái, nói:
- Coi sư tôn là tay chân?
- Hắc hắc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Sư tôn, tên Tứ Hải Kiếm Đế có thể trấn trụ bọn họ, ta tin tưởng không ai làm loạn, cho nên ngài không cần xuất thủ, cũng chỉ treo cái tên mà thôi.
- Nói nhảm.
Hầu Tam nâng mũ rơm ngạo nghễ nói:
- Tại Vạn Thế Đại Lục, danh hào sư tôn ngươi là vàng ngọc đấy.
Lão đầu rất đắc chí, nhưng hắn có vốn liếng này.
- Cho nên.
Vân Phi Dương nịnh nọt cười nói:
- Ta có thể bái ngài làm sư phụ, thật sự có phúc ba đời.
Vỗ mông ngựa này rất sảng khoái, Hầu Tam nghe rất dễ chịu, hắn nhếch miệng cười nói:
- Đồ nhi, ngươi có thể nghĩ như vậy, vi sư rất vui mừng.
Vân Phi Dương vô hại cười rộ lên.
Mẹ trứng.
Lại vỗ mông ngựa không không cho lão sao, tiện thần chẳng phải nói suôn!
Tương Cần nói xong lời cần, không nhiều lời nữa mà vỗ tay. Vị trí trung tâm, hiện ra một Trụ đài.
Nàng đi qua, tay ngọc vung lên, giơ hộp nhỏ tinh mỹ trên đài.
Ánh mắt mọi người đồng loạt khóa chặt, suy đoán chẳng lẽ bên trong là Vũ Sư Đan?
- Chư vị.
Tương Cần cười nói:
- Trong hộp chính là Vũ Sư Đan, Vũ Đồ sơ kỳ phục dụng có thể trực tiếp đột phá đến Vũ Sư.
Ánh mắt mọi người lấp lóe vẻ nóng rực.
Bất quá, có người đưa ra nghi ngờ.
- Tương tổng quản, phục dụng Vũ Sư Đan thật không có tác dụng phụ?
Lời vừa nói ra, người khác cũng thận trọng lên.
Nếu có tác dụng phụ, tuy đề cao một cảnh giới có thể kéo dài mấy chục năm thọ mệnh, nhưng lại không thích hợp cho thiên tài hậu bối phục dụng.
Đối mặt đám người nghi vấn, Tương Cần cười một tiếng, nàng chỉ hướng gian phòng nhỏ cao quý nhất lầu ba kia, nói:
- Hiệu quả Vũ Sư Đan, nếu như được Kiếm Đế tiền bối chứng minh, các ngươi có lẽ sẽ tin tưởng hơn.
Tại Vạn Thế Đại Lục có thuyết pháp, tuổi tác càng nhỏ, cảnh giới đề bạt càng nhanh, võ đạo tiền đồ càng lớn.
Mà nếu dành quá nhiều thời gian cho giai đoạn Vũ Đồ thì sau này cao nhất chỉ đạt tới Vũ Tông.
Như vậy, đan dược không có tác dụng phụ gì có thể trực tiếp đề bạt lên Vũ Sư, trong mắt đại gia tộc chính là thần dược!
Cho nên vô luận như thế nào, cũng phải mua một khỏa, cho dòng chính thiên tư ưu dị phục dụng, như thế sẽ có tiềm lực trưởng thành cao hơn, xác suất đột phá Vũ Vương sẽ tăng lên rất nhiều, có lẽ còn tăng lên đến Vũ Hoàng!
1000 vạn, cái giá tiền này trong mắt Tứ Hải Kiếm Đế, còn vô cùng tiện nghi!
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Xem ra dùng Tiên Lộ Quỳnh Tương đến luyện chế Vũ Sư Đan còn lời nhiều hơn so với chính mình phục dụng, chờ đấu giá kết thúc, lấy ra thêm một chút rồi nhờ sư tỷ và Lương Âm luyện chế mấy chục bình mới được.
Bất quá...
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, nhẹ giọng chỉ trích.
- Nói qua bao nhiêu lượt, không cho phép tự xưng nô tỳ, các ngươi lại quên à?
- Công tử, chúng ta biết sai rồi.
Xuân Lan Thu Cúc cúi đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Từ nhỏ bị bán cho Thôi gia, tiếp nhận tư tưởng nô tỳ hạ nhân hun đúc, đột nhiên phải thay đổi đương nhiên sẽ rất khó khăn.
Phòng đấu giá.
Hội trường lặng ngắt như tờ.
Tương Cần lúc này mới nở nụ cười xinh đẹp, cất tiếng.
- Hoan nghênh chư vị xa ngàn dặm tới tham gia lần đấu giá Vũ Sư Đan này.
- Tương tổng quản khách khí rồi!
Rất nhiều cao thủ gia tộc nhao nhao chắp tay.
Nếu như đổi lại trước kia, bọn họ đã sớm ầm ĩ thúc giục đấu giá.
Hiện tại.
Kiên nhẫn chờ đợi.
Nguyên nhân rất đơn giản, chủ nhân bán đấu giá là Vân Phi Dương, mà tên kia lại là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế.
Ai dám gây, ai dám lỗ mãng?!
- Quả nhiên, có kiếm Đế làm hậu trường, còn đáng tin hơn 10 Vũ Vương nhiều.
Đấu giá nhiều năm như vậy, lần thứ nhất Tương Cần gặp được Võ Giả tuân theo quy củ như thế.
Nàng cười nói:
- Lần đấu giá này, Vân thành chủ vì để khách đường xa mà tới, đều có cơ hội thu hoạch Vũ Sư Đan, cố ý xuất ra hai khỏa, tiến hành tùy ý tuyển lựa đưa tặng cho võ giả đăng ký vào thành.
Mọi người có chút mộng.
Võ giả ngoại giới còn nghe không hiểu ra sao.
Tương Cần tiếp tục giải thích.
- Tám khỏa Vũ Sư Đan sẽ công khai đấu giá, người trả giá cao được, mặt khác hai khỏa sẽ từ Võ Giả đăng ký nội thành tuyển hai người may mắn, lấy giá mười vạn lượng bán ra.
- Mười vạn lượng?
Võ Giả gia tộc tại hội trường nhao nhao trợn tròn mắt.
Nội thành lại triệt để vỡ tổ, rất nhiều Võ Giả bắt đầu nghị luận.
- Đan dược đề bạt một đại cảnh giới, vậy mà chỉ bán mười vạn lượng, quá tiện nghi rồi!
- May mắn ta không rời đi a.
- Tuy tỷ lệ rút trúng rất nhỏ, nhưng ai cũng có khả năng mà, vận khí tốt có thể buông xuống trên đầu mình?
Rất nhiều Võ Giả nhao nhao.
- Đương nhiên.
Tương Cần tiếp tục nói:
- Thiết Cốt Thành cũng cách mỗi ba tháng làm một lần đấu giá Vũ Sư Đan, mỗi lần sẽ xuất ra hai khỏa để rút thăm, giá cả không thay đổi, vẫn mười vạn lượng!
- Mỗi ba tháng một lần?
- Nói như vậy, chúng ta chỉ cần sớm tới, thì có cơ hội rút trúng.
Rất nhiều võ giả hưng phấn.
Nhiều người như vậy, tỷ lệ rút trúng rất thấp, nhưng chạy đến Thiết Cốt Thành cũng không uổng phí cái gì cả.
Nếu như bị rút trúng, sẽ kiếm lời lớn!
- Thiết Cốt Thành buôn bán đan dược và binh khí tiện nghi hơn ngoại giới, ở chỗ này há không tốt hơn?
Có người bắt đầu tính toán.
Quả nhiên.
Như Vân Phi Dương suy nghĩ.
Xuất ra hai khỏa tuyển người may mắn bán giá thấp, để rất nhiều Võ Giả có tính toán định cư!
Thiết Cốt Thành rất lớn, nhưng vì mấy năm chiến tranh liên tục, nhân khẩu thưa thớt, trừ binh lính nội thành ra, cơ hồ không có Võ Giả thường trú, mượn cơ hội đấu giá Vũ Sư Đan lần này giải trừ một lỗ hổng lớn.
Nếu như nhân khẩu hơn 10 ngàn, có thể thu được tinh giai.
- Chư vị.
Tương Cần tiếp tục nói:
- Phàm là thân tự do, người không có việc ác, đợi đấu giá kết thúc, đều có thể đi Hộ Bộ xin vào ở lâm thời, điều tra khảo hạch nửa tháng thì chính thức trở thành Võ Giả Thiết Cốt Thành.
Đám võ giả tính toán vào ở Thiết Cốt Thành, mắt không khỏi sáng lên.
Có Vũ Sư Đan định kỳ đấu giá, sư tôn Thành chủ là Tứ Hải Kiếm Đế, các loại cửa hàng cần thiết cho võ đạo cái gì cũng có bọn hắn không cần cân nhắc, nhất định phải vào ở.
- Ai.
Võ Giả sớm đã sớm có nơi hạ lạc thì bắt đầu có tính toán, chờ khi đấu giá kết thúc, có nên rời khỏi thành cũ rồi xin vào ở Thiết Cốt Thành hay không?
Tương Cần lại nói:
- Bình thường tại Phòng đấu giá Vân gia mua được Vũ Sư Đan, người nắm giữ có thể hưởng một tháng bảo hộ, trong lúc đó nếu có người cướp đoạt, chắc chắn sẽ được Tứ Hải Kiếm Đế tiền bối truy nã, dù chân trời góc biển, không chết không thôi!
- Tốt!
Gia tộc trong đại sảnh nhao nhao vỗ tay tán thưởng.
Tuy đám người dám tới Thiết Cốt Thành đấu gia, nhưng vẫn có lo lắng, khi mua được sẽ bị các đại thế lực để mắt tới.
Bây giờ, Tương Cần nói ra để bọn hắn không còn bận tâm.
Những đại thế lực ám hoài quỷ thai thì lại phiền muộn, bọn họ cũng có suy nghĩ qua, nếu như mua không được thì đi đoạt của người khác, hiện tại không thể, chỉ có thể bỏ ý niệm này. Dù sao, ai có thể tiếp nhận Tứ Hải Kiếm Đế truy sát chứ!
- Tiểu tử ngươi!
Hầu Tam nguýt hắn một cái, nói:
- Coi sư tôn là tay chân?
- Hắc hắc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Sư tôn, tên Tứ Hải Kiếm Đế có thể trấn trụ bọn họ, ta tin tưởng không ai làm loạn, cho nên ngài không cần xuất thủ, cũng chỉ treo cái tên mà thôi.
- Nói nhảm.
Hầu Tam nâng mũ rơm ngạo nghễ nói:
- Tại Vạn Thế Đại Lục, danh hào sư tôn ngươi là vàng ngọc đấy.
Lão đầu rất đắc chí, nhưng hắn có vốn liếng này.
- Cho nên.
Vân Phi Dương nịnh nọt cười nói:
- Ta có thể bái ngài làm sư phụ, thật sự có phúc ba đời.
Vỗ mông ngựa này rất sảng khoái, Hầu Tam nghe rất dễ chịu, hắn nhếch miệng cười nói:
- Đồ nhi, ngươi có thể nghĩ như vậy, vi sư rất vui mừng.
Vân Phi Dương vô hại cười rộ lên.
Mẹ trứng.
Lại vỗ mông ngựa không không cho lão sao, tiện thần chẳng phải nói suôn!
Tương Cần nói xong lời cần, không nhiều lời nữa mà vỗ tay. Vị trí trung tâm, hiện ra một Trụ đài.
Nàng đi qua, tay ngọc vung lên, giơ hộp nhỏ tinh mỹ trên đài.
Ánh mắt mọi người đồng loạt khóa chặt, suy đoán chẳng lẽ bên trong là Vũ Sư Đan?
- Chư vị.
Tương Cần cười nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!