Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương (FULL)

Vân Phi Dương bá đạo đánh Tiêu Bạch Y bay ra khỏi lôi đài, gây nên oanh động không nhỏ.

Bởi vì cũng miểu sát.

Lần lượt miểu sát ba thiên tài Quán Quân Bảng, xác thực khó tin.

- Thật mạnh!

Các lộ thiên tài quan chiến chỗ tối nhíu mày, trong lòng phiền muộn không thôi.

Bọn họ vốn muốn nhìn một chút tên Vân Phi Dương này đến có thực lực gì, có vũ kỹ cường đại gì, nhưng ba trận giao đấu kể cả vũ kỹ cũng không chưa thi triển đã đánh bại đối thủ.

Mình trừ kinh ngạc, cái gì cũng không tìm ra!

Sau khi đánh bại Tiêu Bạch Y, Vân Phi Dương lần nữa hô:

- Thiên tài bài danh 87 Quán Quân Bảng, dám đi ra đánh một trận?!

Mọi người trợn tròn mắt.

Giờ phút này.

Bọn họ đã hiểu.

Vân Phi Dương không phải giao đấu, hắn đang muốn khiêu chiến toàn bộ Quán Quân Bảng!

- Ha ha ha.

Hầu Tam ngồi trên thành lâu cười to.

- Rất tốt, phi thường tốt!

Đồ nhi đứng trên đài, hào khí vạn trượng khiêu chiến thiên tài Quán Quân Bảng, phần cuồng vọng cùng bá khí kia, thực không xem bất kỳ thiên tài nào vào mắt!

Xoát!

Một người tuổi trẻ khôi ngô rơi trên đài, hắn lạnh lùng chắp tay nói.

- Tại hạ bài danh 87 Quán Quân Bảng!

Rất nhiều người đang quan chiến.

Thiên tài Quán Quân Bảng đều ngạo khí, bị điểm tên tuyệt sẽ xuất chiến.

Vân Phi Dương nói:

- Tới đi, 87!

Mọi người xém chút ngã quỵ.

Đại ca ơi, người ta chỉ bài danh 87, chứ không phải có tên 87!

Nam tử khôi ngô kia phẫn nộ quát.

- Ta tên Hạ Hầu Bá!

- Hiểu rõ.

Vân Phi Dương chân thành nói.

- 87.

Đám người dưới đài ngã quỵ.

- A a!

Hạ Hầu Bá bị chọc giận.

Hắn bước ra một bước, y phục nửa trên người vỡ vụn, hiển lộ bắp thịt cường tráng.

Quả nhiên, rất nhiều võ giả một lời không hợp thì chấn vỡ y phục rồi mới xuất thủ.

Nhưng…

Hắn cũng chỉ chấn vỡ quần áo!

Bởi vì sau một khắc, Vân Phi Dương đã xuất hiện trước mặt, một tay dán trên mặt hắn, lạnh lùng nói:

- Đi xuống đi, 87.

Bành!

Thuần linh lực cuồng bạo bạo phát.

Loại thiên tài da dày thịt béo như Hạ Hầu Bá thường được người khác mệnh danh thiên tài phòng ngự, nhưng lúc này bị đánh bay ra ngoài.

Thiên tài bài danh 87 Quán Quân Bảng, bại.

Mắt thấy hai thiên tài bị đánh bại nhanh chóng, mọi người thể tiếp nhận, nhưng vẫn luôn nghĩ người này quá mạnh, ai mới có thể để hắn ngừng tay.

Vân Phi Dương nhìn về phía ngoài lôi đài, lãnh đạm nói:

- 86, 85, 58, các ngươi lên hết đi.

Nếu như mới vừa rồi còn đơn đấu.

Hiện tại, hắn đã không vừa lòng, muốn một đám người cùng xông lên.

Xoát xoát!

Tên tên thiên tài tuấn kiệt bị điểm leo lên đài, tên này đã cuồng vọng, cũng đừng trách bọn hắn quần ẩu.

Rất nhiều võ giả lắc đầu.

Người này liên tục chiến thắng mấy tên thiên tài, thật sự cho rằng vô địch?

Còn dám hô ba người cùng lên!

- Bắt đầu đi.

Vân Phi Dương nắm quyền, trong con ngươi lấp lóe chiến ý.

Ba thiên tài tuấn kiệt nhìn nhau một cái rồi bạo phát tu vi tiến lên.

Hô!

Một tên thiên tài trong ba người thi triển ra vũ kỹ của mình, một cơn gió lớn bỗng nhiên hình thành.

Nhưng.

Bi kịch là.

Chiêu thức còn không chưa thi triển!

Vân Phi Dương đã xuất hiện trước mặt hắn, một chân đạp hắn bay ra ngoài.

Còn về hai người khác, tuy thành công thi triển vũ kỹ, hình thành Linh lực quang mang sáng chói, nhưng vẫn bị Vân Phi Dương nhẹ nhõm né tránh, cũng cuối cùng lần lượt bị đánh bay ra ngoài.

Toàn bộ quá trình rất ngắn.

86, 85, 84, bại.

Vân Phi Dương đứng trên đài, quanh thân bộc phát khí thế bễ nghễ thiên hạ, bất luận thiên tài gì trước mặt hắn như rác rưởi.

Võ giả xem chiến nổi lòng tôn kính.

Thiên tài đại biểu Đông Lăng Quận quá mạnh!

- Còn có ai không?!

Vân Phi Dương hét lớn.

Các lộ thiên tài ẩn tàng trong đám người tuy muốn xông lên cùng gia hỏa cuồng vọng này đánh một trận, nhưng bọn hắn rõ ràng, đi lên chắc sẽ bị đánh xuống.

Không ai dám lên.

Rất nhiều thiên tài bị chấn nhiếp.

Vân Phi Dương lắc đầu, đi xuống lôi đài. Hắn đi tới trước người Lương Âm, nói:

- Đánh bại nhiều thiên tài Quán Quân Bảng như vậy, bài danh nhất định sẽ tăng lên.

Quả nhiên.

Cũng không lâu lắm, tên Vân Phi Dương một đường tăng vọt, đột phá đến hạng 70 trên Quán Quân Bảng.

- Hôm qua còn xếp 100, hôm nay đã lên bảy mươi, quá kinh khủng!

Rất nhiều võ giả chấn kinh.

Tốc độ tấn thăng này có thể nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Vân Phi Dương cười nói:

- Bài danh ta lại đề cao, có phải muội càng vui không?

Lương Âm im lặng.

Sáng sớm tên này kéo mình ra ngoài khiêu chiến thiên tài Quán Quân Bảng, chỉ để tranh giành bài danh cao hơn?

Cũng để cho mình vui vẻ?

Không sai.

Mục đích của Vân Phi Dương đúng như thế.

Hôm qua, Lương Âm nhìn thấy bài danh hắn đề cao, mừng rỡ không thôi, khiến hắn luôn khịt mũi coi thường bài danh lại xúc động đi khiêu chiến.

Thời cổ có Quân vương vì thu được một tiếng cười của giai nhân, dùng lửa đốt chư hầu.

Hiện có Vân Phi Dương vì thu được nụ cười của mỹ, đứng trên thất tinh lôi đài Tổ Long Thành, quyền đánh thiên tài tuấn kiệt các quận!

Mà.

Tên này đánh đến nghiện.

Mấy ngày kế tiếp, vẫn đứng trên lôi đài điểm danh khiêu chiến võ giả bài danh cao hơn.

Cho đến trước một ngày thi đấu thiên tài bắt đầu, Vân Phi Dương đã giết tới bốn mươi người đứng đầu Quán Quân Bảng, sự tích bưu hãn truyền lưu khiến nhiều thiên tài biến sắc.

Đương nhiên.

Cũng không phải tất thiên tài đều kiêng kị hắn.

Rất nhiều võ giả xếp cao trên Quán Quân Bảng đều không để hắn vào mắt.

Bởi vì theo bọn họ thấy, Vân Phi Dương cuồng vọng không để tuổi trẻ tuấn kiệt vào mắt, tuy hắn rất mạnh, nhưng chỉ là mãng phu.

Thi đấu Thiên tài bắt đầu, khẳng định sẽ bị đào thải sớm.

Vì sao như vậy.

Bởi vì vòng thứ hai thi đấu là đại hỗn chiến, thiên tài đến từ các đại quận quốc và Tông môn sẽ tiến vào một trận pháp tiến hành chém giết, tranh đoạt tư cách tiến vào vòng tiếp theo.

Tên Vân Phi Dương này đắc tội nhiều người, một khi tiến vào vòng thứ hai, khẳng định sẽ bị vây công.

Một người có thể đối mặt bốn năm thiên tài không bị thua.

Nhưng có thể gánh vác được mấy chục tên?

-Thi đấu Thiên tài sắp bắt đầu, tên Vân Phi Dương này lại liều mạng đắc tội người, theo ta thấy hắn cũng chỉ có thể xông qua vòng thứ nhất.

- Điều này chưa chắc.

- Vòng thứ nhất là khảo nghiệm tâm tính, lấy tính cách cuồng vọng của tên này, rất có thể không qua được.

- Không sai, không sai.

Mọi người đồng ý.

Có người nói.

- Ta nhận được tin tức, những thiên tài đó bị hắn đánh qua trên lôi đài đã liên hợp lại, nếu hắn vào vòng thứ hai đại hỗn chiến, khẳng định sẽ trở thành mục tiêu bị công kích.

- Quả nhiên, người vẫn nên điệu thấp mới tốt.

Rất nhiều võ giả chờ mong, sau khi thi đấu thiên tài bắt đầu, tên kia sẽ bị khi dễ thế nào.

Tổ Long Thành, phủ Thành chủ.

Long Chấn Vũ đứng trên một tòa nhà lớn, nói:

- Vân Phi Dương, hi vọng ngươi cường đại, có thể một mực tiếp tục đi đến vòng sau cùng để gặp ta.

- Rốt cục cũng bắt đầu rồi.

Mạc Văn Hiên đứng trước cửa sổ, nhìn ánh trăng trên bầu trời lẩm bẩm:

- Lần này, bao nhiêu thiên tài ẩn tàng khiêu chiến Vân Phi Dương đây, rất nhanh thôi sẽ thấy rõ ràng.

Bên ngoài Tổ Long Thành.

Một người thanh niên đi tới, cánh tay phải của hắn lấp lóe hai đầu văn tuyến kim sắc, ngẩng đầu lên cười nói:

- Rốt cục đuổi tới.

Trời sáng.

Thi đấu Thiên tài, chính thức khai mạc!

Vân Phi Dương bá đạo đánh Tiêu Bạch Y bay ra khỏi lôi đài, gây nên oanh động không nhỏ.

Bởi vì cũng miểu sát.

Lần lượt miểu sát ba thiên tài Quán Quân Bảng, xác thực khó tin.

- Thật mạnh!

Các lộ thiên tài quan chiến chỗ tối nhíu mày, trong lòng phiền muộn không thôi.

Bọn họ vốn muốn nhìn một chút tên Vân Phi Dương này đến có thực lực gì, có vũ kỹ cường đại gì, nhưng ba trận giao đấu kể cả vũ kỹ cũng không chưa thi triển đã đánh bại đối thủ.

Mình trừ kinh ngạc, cái gì cũng không tìm ra!

Sau khi đánh bại Tiêu Bạch Y, Vân Phi Dương lần nữa hô:

- Thiên tài bài danh 87 Quán Quân Bảng, dám đi ra đánh một trận?!

Mọi người trợn tròn mắt.

Giờ phút này.

Bọn họ đã hiểu.

Vân Phi Dương không phải giao đấu, hắn đang muốn khiêu chiến toàn bộ Quán Quân Bảng!

- Ha ha ha.

Hầu Tam ngồi trên thành lâu cười to.

- Rất tốt, phi thường tốt!

Đồ nhi đứng trên đài, hào khí vạn trượng khiêu chiến thiên tài Quán Quân Bảng, phần cuồng vọng cùng bá khí kia, thực không xem bất kỳ thiên tài nào vào mắt!

Xoát!

Một người tuổi trẻ khôi ngô rơi trên đài, hắn lạnh lùng chắp tay nói.

- Tại hạ bài danh 87 Quán Quân Bảng!

Rất nhiều người đang quan chiến.

Thiên tài Quán Quân Bảng đều ngạo khí, bị điểm tên tuyệt sẽ xuất chiến.

Vân Phi Dương nói:

- Tới đi, 87!

Mọi người xém chút ngã quỵ.

Đại ca ơi, người ta chỉ bài danh 87, chứ không phải có tên 87!

Nam tử khôi ngô kia phẫn nộ quát.

- Ta tên Hạ Hầu Bá!

- Hiểu rõ.

Vân Phi Dương chân thành nói.

- 87.

Đám người dưới đài ngã quỵ.

- A a!

Hạ Hầu Bá bị chọc giận.

Hắn bước ra một bước, y phục nửa trên người vỡ vụn, hiển lộ bắp thịt cường tráng.

Quả nhiên, rất nhiều võ giả một lời không hợp thì chấn vỡ y phục rồi mới xuất thủ.

Nhưng…

Hắn cũng chỉ chấn vỡ quần áo!

Bởi vì sau một khắc, Vân Phi Dương đã xuất hiện trước mặt, một tay dán trên mặt hắn, lạnh lùng nói:

- Đi xuống đi, 87.

Bành!

Thuần linh lực cuồng bạo bạo phát.

Loại thiên tài da dày thịt béo như Hạ Hầu Bá thường được người khác mệnh danh thiên tài phòng ngự, nhưng lúc này bị đánh bay ra ngoài.

Thiên tài bài danh 87 Quán Quân Bảng, bại.

Mắt thấy hai thiên tài bị đánh bại nhanh chóng, mọi người thể tiếp nhận, nhưng vẫn luôn nghĩ người này quá mạnh, ai mới có thể để hắn ngừng tay.

Vân Phi Dương nhìn về phía ngoài lôi đài, lãnh đạm nói:

- 86, 85, 58, các ngươi lên hết đi.

Nếu như mới vừa rồi còn đơn đấu.

Hiện tại, hắn đã không vừa lòng, muốn một đám người cùng xông lên.

Xoát xoát!

Tên tên thiên tài tuấn kiệt bị điểm leo lên đài, tên này đã cuồng vọng, cũng đừng trách bọn hắn quần ẩu.

Rất nhiều võ giả lắc đầu.

Người này liên tục chiến thắng mấy tên thiên tài, thật sự cho rằng vô địch?

Còn dám hô ba người cùng lên!

- Bắt đầu đi.

Vân Phi Dương nắm quyền, trong con ngươi lấp lóe chiến ý.

Ba thiên tài tuấn kiệt nhìn nhau một cái rồi bạo phát tu vi tiến lên.

Hô!

Một tên thiên tài trong ba người thi triển ra vũ kỹ của mình, một cơn gió lớn bỗng nhiên hình thành.

Nhưng.

Bi kịch là.

Chiêu thức còn không chưa thi triển!

Vân Phi Dương đã xuất hiện trước mặt hắn, một chân đạp hắn bay ra ngoài.

Còn về hai người khác, tuy thành công thi triển vũ kỹ, hình thành Linh lực quang mang sáng chói, nhưng vẫn bị Vân Phi Dương nhẹ nhõm né tránh, cũng cuối cùng lần lượt bị đánh bay ra ngoài.

Toàn bộ quá trình rất ngắn.

86, 85, 84, bại.

Vân Phi Dương đứng trên đài, quanh thân bộc phát khí thế bễ nghễ thiên hạ, bất luận thiên tài gì trước mặt hắn như rác rưởi.

Võ giả xem chiến nổi lòng tôn kính.

Thiên tài đại biểu Đông Lăng Quận quá mạnh!

- Còn có ai không?!

Vân Phi Dương hét lớn.

Các lộ thiên tài ẩn tàng trong đám người tuy muốn xông lên cùng gia hỏa cuồng vọng này đánh một trận, nhưng bọn hắn rõ ràng, đi lên chắc sẽ bị đánh xuống.

Không ai dám lên.

Rất nhiều thiên tài bị chấn nhiếp.

Vân Phi Dương lắc đầu, đi xuống lôi đài. Hắn đi tới trước người Lương Âm, nói:

- Đánh bại nhiều thiên tài Quán Quân Bảng như vậy, bài danh nhất định sẽ tăng lên.

Quả nhiên.

Cũng không lâu lắm, tên Vân Phi Dương một đường tăng vọt, đột phá đến hạng 70 trên Quán Quân Bảng.

- Hôm qua còn xếp 100, hôm nay đã lên bảy mươi, quá kinh khủng!

Rất nhiều võ giả chấn kinh.

Tốc độ tấn thăng này có thể nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Vân Phi Dương cười nói:

- Bài danh ta lại đề cao, có phải muội càng vui không?

Lương Âm im lặng.

Sáng sớm tên này kéo mình ra ngoài khiêu chiến thiên tài Quán Quân Bảng, chỉ để tranh giành bài danh cao hơn?

Cũng để cho mình vui vẻ?

Không sai.

Mục đích của Vân Phi Dương đúng như thế.

Hôm qua, Lương Âm nhìn thấy bài danh hắn đề cao, mừng rỡ không thôi, khiến hắn luôn khịt mũi coi thường bài danh lại xúc động đi khiêu chiến.

Thời cổ có Quân vương vì thu được một tiếng cười của giai nhân, dùng lửa đốt chư hầu.

Hiện có Vân Phi Dương vì thu được nụ cười của mỹ, đứng trên thất tinh lôi đài Tổ Long Thành, quyền đánh thiên tài tuấn kiệt các quận!

Mà.

Tên này đánh đến nghiện.

Mấy ngày kế tiếp, vẫn đứng trên lôi đài điểm danh khiêu chiến võ giả bài danh cao hơn.

Cho đến trước một ngày thi đấu thiên tài bắt đầu, Vân Phi Dương đã giết tới bốn mươi người đứng đầu Quán Quân Bảng, sự tích bưu hãn truyền lưu khiến nhiều thiên tài biến sắc.

Đương nhiên.

Cũng không phải tất thiên tài đều kiêng kị hắn.

Rất nhiều võ giả xếp cao trên Quán Quân Bảng đều không để hắn vào mắt.

Bởi vì theo bọn họ thấy, Vân Phi Dương cuồng vọng không để tuổi trẻ tuấn kiệt vào mắt, tuy hắn rất mạnh, nhưng chỉ là mãng phu.

Thi đấu Thiên tài bắt đầu, khẳng định sẽ bị đào thải sớm.

Vì sao như vậy.

Bởi vì vòng thứ hai thi đấu là đại hỗn chiến, thiên tài đến từ các đại quận quốc và Tông môn sẽ tiến vào một trận pháp tiến hành chém giết, tranh đoạt tư cách tiến vào vòng tiếp theo.

Tên Vân Phi Dương này đắc tội nhiều người, một khi tiến vào vòng thứ hai, khẳng định sẽ bị vây công.

Một người có thể đối mặt bốn năm thiên tài không bị thua.

Nhưng có thể gánh vác được mấy chục tên?

-Thi đấu Thiên tài sắp bắt đầu, tên Vân Phi Dương này lại liều mạng đắc tội người, theo ta thấy hắn cũng chỉ có thể xông qua vòng thứ nhất.

- Điều này chưa chắc.

- Vòng thứ nhất là khảo nghiệm tâm tính, lấy tính cách cuồng vọng của tên này, rất có thể không qua được.

- Không sai, không sai.

Mọi người đồng ý.

Có người nói.

- Ta nhận được tin tức, những thiên tài đó bị hắn đánh qua trên lôi đài đã liên hợp lại, nếu hắn vào vòng thứ hai đại hỗn chiến, khẳng định sẽ trở thành mục tiêu bị công kích.

- Quả nhiên, người vẫn nên điệu thấp mới tốt.

Rất nhiều võ giả chờ mong, sau khi thi đấu thiên tài bắt đầu, tên kia sẽ bị khi dễ thế nào.

Tổ Long Thành, phủ Thành chủ.

Long Chấn Vũ đứng trên một tòa nhà lớn, nói:

- Vân Phi Dương, hi vọng ngươi cường đại, có thể một mực tiếp tục đi đến vòng sau cùng để gặp ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận