Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
- ------------------
- Ha ha ha!
- Thành công, đuổi ngang rồi!
Thời gian trên Khí Mạc tới hai canh giờ, tiếng chuông vang lên dần dần kết thúc, bên trong Quý Thủy Đường sôi trào khắp chốn, bọn người Diệp Nam Tu hoa chân múa tay nhảy dựng lên, tâm tình hưng phấn không cần nói cũng biết.
- Hô
Bảo Lỵ cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm, đuổi ngang tân sinh kỷ lục, như vậy tiếp xuống chỉ cần chống nổi một khắc đồng hồ, sẽ đánh vỡ ghi chép, đạt được kỷ lục mới!
Căn cứ quy định Luyện Võ Tháp, mỗi khi chịu đựng qua một khắc đồng hồ sẽ coi như một điểm thời gian, Vân Phi Dương hiện tại chịu hai canh giờ tính đã đuổi ngang kỷ lục, nếu lại chống đỡ thêm một khắc đồng hồ, tương đương với việc sáng tạo kỷ lục, nếu như trong một khắc đồng hồ không thể chịu nỗi gục ngã, chỉ có thể tính toán hai canh giờ.
- Qua một canh giờ, độ khó bên trong ảo cảnh sẽ đề cao gấp bội, tiểu tử này có thể đuổi ngang kỷ lục, muốn đánh vỡ ghi chép sợ rằng rất khó.
Một tên thiếu niên mày kiếm mắt sáng ngồi xổm trên thạch đầu suy đoán.
Bên cạnh hắn, thiếu niên đầu trọc đang đứng, sờ sờ đầu bóng loáng, cười nói:
- Khó trách Nhiễm Bỉnh Loan thua hắn.
Hai người này là cao giai học trưởng, cùng giới với Nhiễm Bỉnh Loan, cũng là thiên tài Địa Bảng, Vân Phi Dương đánh vỡ ghi chép, gây cho bọn họ chú ý.
Nhiệt độ bên trong Chích Nhiệt Chi Sa lần nữa kéo lên, cường độ so lúc trước càng thêm mãnh liệt, càng thêm khó có thể chịu đựng.
Nhưng mà.
Vân Phi Dương vẫn đứng ngạo nghễ trong sa mạc, cả người tiến vào cảnh giới bình tĩnh, thời khắc đó, dù ngoại giới nóng cỡ nào, vô luận linh hồn gặp dạng ăn mòn gì, đều khó mà quấy nhiễu hắn.
Kỳ quái hơn là, Nghịch Thiên Quyết ở thời điểm này cũng bắt đầu tự chủ vận chuyển, hình thành năng lượng cuồn cuộn tràn vào kinh mạch, uẩn dục kinh mạch cùng bắp thịt hắn.
Thân kể chịu đựng nóng cực hạn, cũng là một biện pháp thối thể hữu hiệu!
- Còn chưa đủ nóng, mãnh liệt thêm một chút đi
Vân Phi Dương cũng ý thức được Nghịch Thiên Quyết vận chuyển rèn luyện nhục thể, trong lòng khát vọng nhiệt độ lần nữa đề cao.
Quả nhiên, ngoại giới nhiệt độ điên cuồng đề cao, da thịt Vân Phi Dương từ đỏ dần chuyển thành đen, tùy thời có thể bị nướng cháy, cấp độ ăn mòn linh hồn cũng càng mãnh liệt.
Loại thống khổ này, Vũ Lực tứ đoạn rất khó tiếp tục gánh vác, nhưng Vân Phi Dương vẫn đứng thẳng, giờ phút này hắn không chỉ muốn phá kỷ lục, hắn càng muốn kiên trì để da thịt được rèn luyện đầy đủ.
Đinh
Một khắc đồng hồ đã qua, bên trong Luyện Võ Tháp lần nữa vang lên thanh âm, ngoại giới phía trên Công Kỳ Bài đột nhiên tỏa sáng, ký tự dần dần thay đổi không còn hai cái tên xuất hiện ngang nhau nữa, hiện tại chỉ còn một cái tên duy nhất —— Quý Thủy Đường, Vân Phi Dương!
- Phá kỷ lục!
- A a a a a a!
- Ha ha ha ha!
Bên trong Quý Thủy Đường truyền đến thanh âm reo hò đinh tai nhức óc, bọn người Diệp Nam Tu kích động xông ra Quý Thủy Đường, bọn họ giơ bàn, giơ băng ghế phóng tới Luyện Võ Tháp, giống như một đám người phát cuồng.
Đổi lại trước kia, khẳng định sẽ bị mọi người chế nhạo.
Bây giờ thậm chí bọn họ Diệp Nam Tu như gió chạy ngang qua qua người, học sinh học đường khác đều ngây như phỗng, dù sao, tân sinh kỷ lục bảo trì hai trăm năm, cứ như vậy bị Quý Thủy Đường cùi bắp nhất đánh vỡ.
Xoát.
Một đạo lưu quang từ đằng xa bay tới, rơi trên nóc phòng học đường, người tới là một lão giả khoảng sáu mươi tuổi, tên Thụ Thái Cực, là đạo sư Kỷ Thổ Đường, hắn xuất hiện tại Quý Thủy Đường chỉ có một mục đích, chính tìm Bảo Lỵ thương lượng.
- Oa a a a.
Thụ Thái Cực ổn định thân hình, kêu to lên:
- Bảo Lỵ, nhường Vân Phi Dương cho lão phu, ngươi muốn gì cũng được!
Ngay từ đầu Vân Phi Dương được phân đến Kỷ Thổ Đường, sau bị người âm thầm cản trở, Bảo Lỵ mới thay mặt nhận người học sinh này, mới đầu lão đầu không có để trong lòng, không phải chỉ là phổ thông học sinh sao, nhưng bây giờ, Vân Phi Dương đánh vỡ ghi chép, để hắn hối hận muốn thổ huyết.
- Hừ.
Bảo Lỵ nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái đáp.
- Hắn hiện tại là học trò của ta.
- Ngươi
Thụ Thái Cực tức giận chòm râu bạc phơ run rẩy. Nhưng vào lúc này, Bảo Lỵ chỉ Khí Mạc, kinh ngạc nói:
- Tiểu tử này không có đi ra ngoài, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục chống đỡ xuống dưới?
- Xoát.
Thụ Thái Cực quay người nhìn lại, quả nhiên chỉ thấy bên trên Khí Mạc, Vân Phi Dương vẫn đứng trong sa mạc, không đứng dậy tiến về lưu quang thông hướng tầng thứ hai.
- Con mẹ nó chứ!
Đám học sinh Quý Thủy Đường hưng phấn vốn định tiến về Luyện Võ Tháp nghênh đón người sáng tạo kỷ lục, sáng tạo lịch sử Quý Thủy Đường - Vân Phi Dương, nhưng thấy hắn vẫn chưa tính đi ra ngoài, nhao nhao trừng to hai mắt:
- Tên này chẳng lẽ còn muốn tiếp tục tạo tân kỷ lục?
Tạo tân kỷ lục?
Diệp Nam Tu bọn họ quá ngây thơ, không hề nghĩ tới Vân Phi Dương vốn cũng không muốn phá kỷ lục gì, hắn muốn phá kỷ lục cao nhất bảo trì từ ngàn năm đến nay —— năm canh giờ!
- Lâm Chỉ Khê, ta nếu đánh vỡ kỷ lục cao nhất, có tính rồng trong loài người không?
Đứng trong sa mạc nóng rực, thanh âm Vân Phi Dương trở nên khàn khàn, có thể nghĩ hắn chịu lâu như vậy phải ăn biết bao nhiêu đau khổ, cơ thể có biết bao khó chịu.
Phá kỷ lục cao nhất? Lâm Chỉ Khê nghe vậy, trên mặt chưa từng biến hóa hiện ra vẻ chấn kinh, nhưng tỉnh táo lại, thản nhiên nói:
- Người điên.
Kỷ lục cao nhất đạt năm canh giờ, một tân sinh muốn đánh vỡ, không phải người điên thì là kẻ ngu. Vân Phi Dương không phải người ngu, hắn sở dĩ muốn tiếp tục chống đỡ một vì muốn chứng minh chính mình trước Lâm Chỉ Khê, hai muốn tiếp tục chịu đựng liệt diễm phần thân, từ đó thối luyện nhục thể.
- Ha ha ha.
Thừa nhận sóng nhiệt ăn mòn, Vân Phi Dương khàn khàn cười to:
- Lâm Chỉ Khê, ngày hôm nay ta sẽ để ngươi biết, cái gọi là kỷ lục cao nhất, tại trước mặt phu quân ngươi nó chẳng là cái thá gì, mà rồng trong loài người đó chỉ là rác rưởi, phu quân ngươi là ta, mà ta muốn làm thì làm cái cao nhất - nhân thượng chi Thần!
Nhân thượng chi Thần?
Lâm Chỉ Khê nao nao, chợt lắc đầu, tên này thực sự quá cuồng vọng, thật sự cho rằng phá tân sinh kỷ lục thì rất ngưu.
Trong mắt người khác, Vân Phi Dương phá kỷ lục bảo trì hai trăm năm rất rung động, Lâm Chỉ Khê lại không cho như vậy, vì nàng cũng có thực lực này, chỉ lười đi biểu hiện mà thôi.
Vân Phi Dương tiếp tục khiêu chiến, bên trong Đông Lăng học phủ gây nên oanh động to lớn, rất nhiều người bị cử động của tên này làm kinh ngạc đến ngây người, dù sao còn không có tân sinh sau khi phá tân sinh kỷ lục lại chọn tiếp tục chống đỡ đi xuống.
Phải biết, thời gian đến bây giờ, nhiệt độ bên trong Chích Nhiệt Chi Sa đã siêu nhiên trình độ tân sinh có thể chống đỡ. Vũ Lực tứ đoạn, có thể phá kỷ lục, vốn đã sáng tạo kỳ tích, lại tiếp tục xông thật không dám tưởng tượng!
Sự việc không dám nghĩ, ngay hôm nay trình diễn, thời gian vẫn không có đình chỉ, vẫn chậm chạp trôi qua, một khắc đồng hồ, hai khắc đồng hồ, nửa canh giờ, một canh giờ Vân Phi Dương thủy chung chống đỡ trong Chích Nhiệt Chi Sa, không có ngã xuống, không có hôn mê!
Phía trên Công Kỳ Bài kỷ lục lóe sáng mỗi khi hắn chịu đựng qua một điểm thời gian, tân sinh kỷ lục theo ánh sáng ấy liền đổi mới một lần, đám học sinh cũng từng người tận mắt nhìn thấy kỷ lục lần lượt đổi mới, trái tim lần lượt cuồng loạn.
Trời của ta ơi.
Tên này quá biến thái!
Đến cùng có phải người hay không, thân thể người làm sao mà có thể chịu đựng nổi?
- Thật đáng sợ!
Mắt thấy Vân Phi Dương đứng thẳng trong sa mạc, Tình Tình miệng mở rộng, cả kinh:
- Âm Âm, tên này là quái vật hả?
Lương Âm giờ phút này cũng hoảng hốt, theo Vân Phi Dương không ngừng sáng tạo kỷ lục, khiến tâm hồn nàng rung động to lớn.
- Không có khả năng!
Nhìn lấy tân sinh kỷ lục lần lượt bị phá vỡ suốt ba canh giờ, Hàn Thế Gia bất lực tê liệt trên mặt đất, ngây ngốc.
- Ta nhất định đang nằm mơ, đúng, nhất định đang nằm mơ!
Gia hỏa đáng thương bị biểu hiện cường thế của Vân Phi Dương đả kích cả người đều hoảng hốt, nhưng, cái giấc mộng này còn không có kết thúc, bởi vì Vân Phi Dương vẫn còn tiếp tục sáng tạo kỷ lục mới, cuối cùng nhất cử đột phá - bốn canh giờ.